7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Doyoung sau khi tỉnh dậy dụi dụi mắt, trước hết nhìn thấy chính là trần nhà màu be. Anh mơ màng suy nghĩ trong chốc lát, không đúng, trần nhà phòng ký túc xá và cả tường xung quanh đều không phải màu này, là đang ở đâu đây a.

"Ai ui, đây là đâu nhỉ?"

Kim Doyoung rốt cuộc phục hồi được đôi chút, dùng sức bật một cái thẳng người ngồi dậy, điểm xấu hổ là, anh phát hiện chính mình cư nhiên không mặc quần áo, nhưng rõ ràng không phải anh tự cởi.

Tâm trí Kim Doyoung nháy mắt lóe lên một số ý nghĩ không mấy đứng đắn, anh run rẩy quay đầu, trông thấy phần chăn bên cạnh một trận nhô lên, vươn tay, dùng sức kéo thật mạnh lộ ra vật thể bên trong.

"Jung Jaehyun! Em dậy cho anh!!"

Người nọ từ trong ổ chăn nhíu nhíu mày, tựa như làm nũng vừa ngồi dậy đã ôm cứng lấy Kim Doyoung, sau đó hai người cùng nhau nằm xuống.

"Em em em em em em làm cái gì, anh vì sao lại ở chỗ này!"

"Ồn quá, tối hôm qua anh nháo chưa đủ sao, để em ngủ một lát đi."

Nháo ...?

Mặt Kim Doyoung lập tức nóng lên, anh nhớ rõ chính mình uống rượu rồi gọi điện cho Jung Jaehyun, sự tình phía sau phát triển thế nào anh một chút cũng không có ký ức. Chẳng lẽ chính mình thật sự uống rượu đến phát điên rồi cùng Jung Jaehyun làm chuyện kia?

"Đứng lên đứng lên, em mau giải thích, đêm qua là có chuyện gì."

Jung Jaehyun không tình nguyện bị Kim Doyoung lôi ngồi dậy, hắn híp mắt, nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng khẩn trương của Kim Doyoung, lộ ra nụ cười xấu xa.

"Anh nói thử xem, anh uống say gọi điện thoại đòi em tới đón anh, sau đó em đem anh đưa đến khách sạn, anh lôi kéo em nhất quyết không cho em rời đi."

Kim Doyoung cúi đầu gật gù, dù sao anh trước kia cũng chưa từng uống quá độ, vì thế vô tình bỏ qua ý nghĩ cần phải lo lắng hậu quả về sau, lần này thực sự là lớn chuyện rồi.

"Chúng ta ... làm chuyện kia sao?"

"Làm gì?"

"Chính là ..." Thanh âm Kim Doyoung ngày càng nhỏ, "Chuyện kia ..."

Kim Doyoung cả mặt đều nhuộm hồng, bộ dáng thuần khiết trong sáng khiến cho Jung Jaehyun muốn ngừng mà không được, không nói lời nào liền hướng Kim Doyoung đánh nhẹ lên má.

"Được rồi, không đùa anh nữa, chưa có làm gì hết, chỉ ôm vừa anh ngủ vừa chiếm chút tiện nghi."

"Phù ... Vậy là tốt rồi."

"A?"

Jung Jaehyun đột nhiên rướn người tới cắn lên vành tai Kim Doyoung, khiến cho Kim Doyoung hoảng hốt hét lên.

"Em làm gì!"

"Học trưởng không muốn cùng em làm chuyện đó sao?"

Jung Jaehyun dùng răng nanh day day vành tai Kim Doyoung, thanh âm hấp dẫn đến cực điểm.

"Không ... Không phải ... Cho nên chúng ta là làm hòa rồi đúng không ..."

Jung Jaehyun gần như đã đem tốc độ đẩy lên, nhưng Kim Doyoung nhanh chóng phanh lại, biến bức tranh giới hạn độ tuổi trở thành câu chuyện tình yêu thuần khiết của học sinh tiểu học.

"Làm hòa làm hòa, anh mang em lên giường, em còn dám giận anh nữa sao."

Kim Doyoung xấu hổ nói không nên lời nói, chỉ có thể dùng sức thỏ con đấm đấm trên ngực Jung Jaehyun.

Trường học, phòng dương cầm.

Hai người sóng vai ngồi trên ghế dài phía trước đàn piano, ở giữa không kẽ hở, dính thật sát lấy nhau.

"Bây giờ nói cho anh biết em muốn đàn bài nào đi."

"Ừm ... Chúng ta không chơi nhạc cổ điển, đàn OST thì thế nào."

"OST...? Vậy mình tự viết hợp âm ha."

Jung Jaehyun cười cười gật đầu, lộ ra hai cái má lúm đẹp đẽ. Kim Doyoung sủng nịnh nâng lên khóe môi, hỏi là muốn đàn OST nào.

"Là bài Dongyoung cùng Yoonoh song ca,《New Love》"

"A a a biết, anh biết!"

Kim Doyoung ngâm nga một phần giai điệu đoạn điệp khúc, tuy rằng chỉ vỏn vẹn một câu, lại đủ để khiến trái tim Jung Jaehyun nở rộ.

"Được thôi, vậy chọn bài này, có muốn trực tiếp thử một chút không?"

"Vâng."

Hai người bắt tay đặt lên phím đàn, đồng thời liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó chậm rãi dùng đầu ngón tay áp chế phím đàn, những thanh âm đầu tiên vang lên.

Ngẫu hứng đệm đàn đối với hai người mà nói không phải việc khó khăn, trở ngại lớn nhất chính là kỹ thuật song tấu bốn tay chéo nhau, yêu cầu sự hợp tác giữa cả hai là rất cao. Để có thể hoàn thành tốt khúc nhạc này, thật sự cần phải phối hợp cực kỳ ăn ý.

May mắn thay, hai người đã làm được, hơn nữa hoàn thành phi thường xuất sắc.

"Oa, Jaehyun là thiên tài nha, thiên tài."

Kim Doyoung từ tận đáy lòng tán dương. Nói thật, chỉ bằng một mình anh căn bản không có biện pháp ngẫu hứng đệm đàn toàn bộ một khúc nhạc mà không mắc lỗi sai. Bởi vì có Jung Jaehyun dẫn dắt cùng phối hợp, anh mới có thể điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.

Jung Jaehyun rụt tay lại, đồng thời quấn lấy tay Kim Doyoung trong lòng bàn tay, liên tục xoa nắn.

"Thật lâu trước kia tùng nghĩ sẽ đàn bài này cho học trưởng nghe, hiện tại cũng coi như nguyện vọng thành sự thật."

Kim Doyoung không dám nhìn thẳng vào mắt Jung Jaehyun, chỉ sợ liếc mắt một lần sẽ lại càng lún vào thật sâu.

"Được rồi, chúng ta mau quay video còn đi ăn cơm, anh sắp chết đói rồi."

"Đã biết."

Jung Jaehyun mỉm cười gật đầu, đánh lén bằng sự đáng yêu không báo trước.

Ba ngày sau, tài khoản chính thức của câu lạc bộ âm nhạc đăng tải một video, tiêu đề không thể đơn giản hơn.

【 Series âm nhạc - màn trình diễn thứ nhất】

Loại tiêu đề bình thường này hẳn là sẽ không hấp dẫn người qua đường nhấn vào xem, mọi người theo quán tính đều cho rằng đây là tuyên truyền nhàm chán bên câu lạc bộ, tìm vài người chơi trống và ghi-ta, một chút ý tưởng mới cũng không có.

Nhưng mà, lượt chia sẻ của bài đăng nội trong một tuần đã hơn một ngàn, còn được đánh giá rất cao. Số lượt xem cao hơn một vài video đứng đầu trường, thậm chí thu hút cả dân tình bên ngoài trường và vài nhạc sĩ nổi tiếng.

Nhấn vào video, liền trông thấy hai nam nhân ngồi đối diện màn ảnh cùng nhau mỉm cười vẫy tay.

"Tôi là Doyoung, đội trưởng câu lạc bộ âm nhạc."

"Tôi là Jaehyun, thành viên câu lạc bộ âm nhạc."

"Hôm nay mang đến cho mọi người một bản cover bằng piano, bài hát của tiền bối Dongyoung và Yoonoh song ca, 《New Love》"

Hình ảnh vừa chuyển, màn hình chia đôi trở thành cận cảnh sườn mặt tinh xảo của mỗi người, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ điểm sáng lốm đốm trên sàn gỗ, bức họa tăng thêm vài phần mỹ cảm.

Ngón tay duỗi dài thoải mái ở bên trên phím đàn đen trắng, hai người hòa mình cùng giai điệu, giống như mọi thứ xung quanh với bọn họ đều không có liên hệ. Trong suốt quá trình song tấu, thỉnh thoảng ngón tay hai người chạm nhau, bọn họ ăn ý nhìn đối phương mỉm cười, sau đó tiếp tục chuyên chú chơi đàn.

Thẳng đến cao trào ở cuối bài, hai người trực tiếp hát vang thành lời. Người thanh âm trong veo truyền cảm tựa như chim sơn ca, người trầm thấp từ tính còn mang theo điểm trí mạng cùng hơi thở ôn nhu, quả thực là được ông trời tác hợp cho.

Vì vậy video vừa được đăng tải không bao lâu, diễn đàn trường một lần nữa bắt đầu thảo luận về tin đồn không tốt giữa Kim Doyoung và Jung Jaehyun cách đây không lâu.

[Không phải, ai nói với tôi đây không phải sự thật đi, nhìn ánh mắt kia kìa, tôi đi chết đây]

[Đâu có ở cùng một chỗ đâu???]

[Nghe này, nếu hai người họ thực sự có gì đó, tôi liền rời hậu cung]

[Tôi cũng thế]

[+1]

[+10086]

[Muốn biết có hay không thì hỏi thẳng người trong cuộc đi]

[Không cần hỏi, đợi họ lên tiếng]

【doyoung0201 đã đăng tải một bài viết:

Giống như bay trên bầu trời cùng những giấc mơ, hết thảy đều thật rực rỡ.】

【hyunhyun0214 đã bình luận vào bài viết của doyoung0201:

Trái tim rạo rực ở trước mặt anh lại càng không thể không chế như một lẽ tự nhiên, ông trời tác hợp cho tất cả đều phù hợp một cách hoàn mỹ nhất】

Kim Doyoung buông di động, nhìn đến chính mình là đang nằm trong lòng Jung Jaehyun, bất đắc dĩ lắc đầu.

"Đây thực sự là điều ngượng ngùng nhất anh từng làm."

"Học trưởng ngoan, công khai càng sớm càng tốt, cũng sẽ không có nhiều người như vậy phiền em."

"Nói đến chuyện này, thật ra nhiều nữ sinh rốt cuộc cảm nhận được vẻ đẹp của anh nên muốn thêm bạn bè, anh có hơi do dự nha ..."

Jung Jaehyun xoay người đem Kim Doyoung đặt dưới thân, hung hăng cắn vào cần cổ trắng ngần.

"Anh dám!"

"Đã biết đã biết thưa ngài dấm chua, đừng đè nữa!"

Rất nhiều ngày sau vào một tối nọ, tại ký túc xá.

"Tao giúp mày điều tra rồi, người đăng bài post hôm nọ chính là bạn nữ cùng khoa với Jaehyun, đại khái theo đuổi quá mức nhiệt tình nhưng bị Jaehyun cự tuyệt, cho nên mới theo dõi cậu ấy."

"Ừm, biết rồi."

???

Ten nhìn Kim Doyoung không chút để ý, cố tình hỏi một câu.

"Mày không sợ cô ta cầm dao tới diệt khẩu à?"

"Sẽ không đâu."

Kim Doyoung tùy tay nhấn vào ứng dụng kakaotalk.

"Quên nói cho mày, nhóm hậu cung kia đã đổi tên thành |Kẹo ngọt cho ngày thứ tư| rồi, hội viên lên đến gần một nghìn."

"Vì cái gì lại lấy tên này?"

"Bởi vì tao cùng Jaehyun công khai vào thứ tư."

"Mày mẹ nó lúc nói chuyện đừng có phát cẩu lương!"

"Có ý gì, tao nói chuyện yêu đương, mày sẽ cắn tao à."

"Mau cút đi, mày không xứng đáng ở phòng đôi này."

"Được, em ấy ở dưới lầu chờ tao, tao ở lại làm gì."

"Mày!!!"

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net