A-P

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


A. Alcoholic(醉鬼)
Jung Jaehyun hiếm khi uống rượu, và chỉ say hai lần trong ba năm kết hôn. Một lần vào đêm tân hôn của họ, và một lần vào ngày Kim Doyoung đưa cho anh que thử thai đang hiển thị hai vạch.

Sau hai lần say xỉn, Kim Doyoung đã dứt khoát cấm Jung Jaehyun uống rượu. Bởi vì tửu lượng của Jaehyun thực sự rất kém, một lần trong đám cưới, trước mặt toàn thể quan khách, anh đã ôm Kim Doyoung và khóc "Cảm ơn anh vì đã đồng ý cưới em", và một lần kia anh đã in tờ giấy khám thai của Kim Doyoung, dưới dạng tờ rơi và phân phát nó cho toàn bộ mọi người.

B. Banter(取笑- trêu chọc)
Khi Jaehyun bận rộn với công việc, cậu ấy kiệt sức. Việc ở công ty đã tiêu tốn gần hết năng lượng của cậu, điều này khiến cậu ấy hơi kém trong phương diện đó một thời gian. Kim Doyoung nói đùa rằng Jung Jaehyun đã già trước tuổi, và trêu chọc năng lực của anh không còn đủ nữa. Jung Jaehyun, người bị nghi ngờ, cảm thấy bị coi thường nên đơn giản xin nghỉ phép ở nhà nửa tháng để tập trung cải thiện tên tuổi của mình với chồng.

Cuối cùng, Kim Doyoung cũng không còn dám giễu cợt nam nhân của mình nữa.

C. Captive(囚徒- bị giam cầm)
Hôn nhân là nhà tù, tôi thà sống trong viện dưỡng lão khi về già còn hơn là tù nhân của hôn nhân. Kim Doyoung, một omega độc lập của thời đại mới, vẫn luôn giữ vững quan điểm sống này.

Cho đến khi Jung Jaehyun quỳ xuống trước mặt anh với một chiếc hộp nhung đỏ, nhìn anh với đôi mắt sáng ngời và hỏi: "Anh có đồng ý sẽ bị giam cầm trong ngục tù hôn nhân với em suốt đời không?" Kết hôn với Jaehyun, anh dường như không còn cảm thấy đáng sợ nữa.

D. Daughter(女儿- con gái)
Jung Jaehyun đích thực là một người cha cuồng con gái. Những chiếc váy nhỏ và búp bê chất thành đống trong phòng em bé, anh thậm chí còn không đến công ty, ngày nào cũng nằm trên bụng Kim Doyoung, gọi cô bé là công chúa nhỏ ơi, con gái yêu ơiii

Thậm chí, Kim Doyoung còn nhiều lần thức giấc lúc nửa đêm và thấy Trịnh phu quân đang lau nước mắt bằng chiếc váy nhỏ đã mua trước đó. Sau khi tra hỏi thêm, thì ra người bố này mơ thấy cảnh con gái mình lấy chồng hơn 20 năm sau, anh bật khóc và bị Kim Doyoung đá một cú, ra lệnh: Ngừng quậy nữa và đưa tôi lên giường mau

E. Earring(耳环)
Doyoung có một đôi bông tai mà anh đã đeo trong nhiều năm. Vào ngày sinh nhật của anh, Jung Jaehyun đã mua tặng anh như một món quà bằng số tiền tiêu vặt mà cậu dành dụm được. Kim Doyoung lúc đầu không xỏ lỗ tai, nhưng sau khi nhận được đôi bông tai, anh không hiểu sao lại có cảm giác muốn bấm lỗ.

Bốn năm sau, khi Kim Doyoung bị Jung Jaehyun cắn tai khi trên giường, anh thở dài rằng mình bị đánh dấu khi chỉ mới 24 tuổi. Jung JaeHyun mơ hồ nói vào tai Kim Doyoung, "Anh quên rồi à? Người đánh dấu anh bốn năm trước là em."

F. Father(父亲)/ Family(家庭)
Việc sinh con gái là một cuộc chiến đầy cam go. Kim Doyoung vật lộn suốt 12 tiếng trong phòng sinh, còn Jung Jaehyun ở ngoài phòng sinh suốt 12 tiếng mà không ăn uống gì. Cuối cùng khi Kim Doyoung được đẩy ra khỏi phòng sinh, Jaehyun tiến đến nắm tay Kim Doyoung, nhìn gương mặt tái mét của người thương mà đau hết cả lòng.


Anh không muốn khóc ở nơi đông người như thế này, nhưng câu nói khàn khàn của Kim Doyoung "Xin chúc mừng, bố Hyoji" đã khiến Jung Jaehyun, người sắp bước sang tuổi 30, khóc như một đứa trẻ.

Cảm ơn anh đã cho em một ngôi nhà.

G. Glutton(贪吃鬼- Kẻ háu ăn)
Trong mười tháng mang thai, Kim Doyoung đã tăng được mười cân. Jung Jaehyun, bản thân vốn dễ lên ký, đã theo Kim Do-young ăn nhiều thực phẩm bổ sung dinh dưỡng quá mức và đã tăng được mười lăm cân.
Sau khi sinh con, Kim Doyoung đã rủ Jung Jaehyun đi tập thể dục cùng nhau và xây dựng kế hoạch kiểm soát chế độ ăn uống nghiêm ngặt. Tuy nhiên, từ thanh đạm trở nên thật là xa hoa, Jung Jaehyun vốn đã quen ăn uống vô tư bỗng nhiên bị kiểm soát, nhất thời cảm thấy vô cùng trống rỗng.

Kim Doyoung, người bắt quả tang chồng mình ăn trộm đồ ăn vặt trong bếp lần thứ n, tức giận nghiến răng nói rằng nếu em còn ăn nữa, chúng ta sẽ ngủ trong phòng riêng, tôi không muốn đôi co, lên giường với một người đàn ông béo ú.

Sau đó, Kim Doyoung thực sự không bao giờ bắt được Jung Jaehyun ăn vụng nữa.

H. House(房子)
Khi con gái họ vừa chào đời, Jung Jaehyun và Kim Doyoung ở ngôi nhà có hai phòng ngủ và một phòng khách. Phòng ngủ chính dành cho hai người lớn và phòng ngủ thứ hai là phòng dành cho em bé. Về sau, sự nghiệp của cả hai lên một tầm cao mới, thu nhập tăng gấp đôi, căn nhà rộng gấp đôi, nhưng chỉ có ba phòng ngủ.

Với nhiều phòng ngủ hơn, Jung Jaehyun gặp nhiều rắc rối hơn. Mỗi khi cãi nhau, Kim Doyung sẽ vào phòng khách ngủ với chăn bông. Mánh khóe "ôm ôm, hôn hôn và dỗ dành" của Jung Jaehyun giờ chẳng còn dùng được nữa. Ngày xưa có thể làm hòa được, nhưng bây giờ chưa chắc đã có thể hòa giải được trong một tuần, không hòa giải được chắc chắn sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hòa khí gia đình.

Sau khi Kim Doyoung đăng ký vào phòng khách lần thứ ba trong tháng này, Jung Jaehyun không thể chịu nổi đã thay khóa của phòng khách và ném chìa khóa vào thùng rác công cộng. Dù phải quỳ cả đêm nhưng Jung Jaehyun vẫn xoa đầu gối và nở nụ cười hạnh phúc.

I. Illness(疾病)

Thể chất của Kim Doyoung không tốt, cứ đến mùa là sẽ bị cảm lạnh, sau khi mang thai lại càng gặp nhiều rắc rối nhỏ. Khi mang thai được 6 tháng, Kim Doyoung bị sốt nhẹ, do khó dùng thuốc bừa bãi nên anh vẫn còn lo lắng sau một tuần nằm viện. Jung Jaehyun lo lắng đến mức ngày đêm túc trực bên giường bệnh của Kim Doyoung. Anh sợ chất truyền dịch sẽ quá lạnh, nên đã giúp Kim Doyoung giữ ống truyền dịch qua đêm.

Khi Kim Doyoung xuất viện, Jung Jaehyun đã phờ phạc và trông như già đi cả chục tuổi. Trước khi đi, y tá trực nhờ Doyoung gửi lời cảm ơn đến người yêu của anh khi nghe nói Doyoung có người yêu rồi. Kim Doyoung giải thích người yêu thật sự đang đứng bên cạnh mình, có thể cô ấy nghĩ Jaehyun là bố của anh.

J. Juice(汁液)
Jung Jaehyun thích những thứ có vị vải vì pheromone của Kim Doyoung múi hương giống như vải. Nhưng Jung Jaehyun không thích các loại đồ uống từ vải được pha trộn trên thị trường, dù uống theo cách nào thì nó cũng giống như hương vị nhân tạo. Vì vậy, Jaehyun thích đi siêu thị khi anh ấy không có việc gì làm, tìm kiếm đồ uống từ vải.

Thế là Jung Jaehyun không còn đi siêu thị từ khi nào? Có lẽ là từ cái ngày mà Kim Doyoung không thể chịu được sự căng tức sữa của mình và cuối cùng đã chọn ôm Jung Jaehyun vào lòng ...

Hóa ra là sữa vị vải thiều tự nhiên là tốt nhất.

K. Kitty(猫咪)
"Con gái muốn nuôi một bé mèo con đó anh" Jung Jaehyun nói với Kim Doyoung.

"Chỉ cần mua cho con bé một bé mèo đồ chơi là được, ba phút nữa bé con sẽ chán ngay ấy mà" Kim Doyoung không nhìn lên.

"Thực ra, em cũng thích mèo. Tại sao chúng ta không nuôi một con."

Tối hôm đó, Jung Jaehyun trở về phòng ngủ sau khi tắm, và anh ấy thực sự nhìn thấy một bé mèo. Một bé mèo với đôi tai mèo trên đầu, móng mèo lông tơ trên tay và chiếc quần lót có đuôi, đang cắn môi và nhìn anh một cách đáng thương.

"Cậu chủ, cậu vẫn chưa hài lòng với bé mèo của mình sao?" Bé mèo con giống như một con thỏ nháy mắt về phía Jaehyun.

L. Letter(信件)
Khi Kim Doyoung đang dọn dẹp nhà cửa, anh ấy vô tình xem lại được bức thư mà Jung Jaehyun đã viết cho anh khi anh mới gia nhập công ty.

"Anh Doyoung, em xin lỗi vì viết thư cho anh quá đột ngột, nhưng anh đồng ý lời mời kết bạn của em, vì vậy em phải viết mấy dòng này. Xin đừng hiểu lầm, em không phải là người xấu, em là thực tập sinh cùng đợt với anh, tên là Jung Yunho. Có lẽ anh không tin. Lần đầu tiên gặp anh, em đã nghĩ chúng ta sẽ gặp lại nhau trong tương lai. Họ của bố em là Jung, và họ của mẹ em là Kim. Bố em từng nói rằng những người có hai họ này sẽ thu hút nhau ... ... Ừm ... Anh à, anh có thể kết bạn với em không? "

Lúc ở bàn ăn, Kim Doyoung vui vẻ nói chuyện với con gái, phớt lờ khuôn mặt đỏ bừng của Jung Jaehyun.

"Cho nên ... em nói đúng rồi còn gì! Nếu không thì làm sao chúng ta có cục nợ này ngồi đây" Jaehyun đỏ mặt nhịn một hồi lâu mới chỉ vào con gái không biết gì ngồi trước mặt.

M. Mark(痕迹)
"Ba lớn của em là một nhà ảo thuật, ba lớn nói có thể làm dâu tây xuất hiện ở trên cổ ba nhỏ." Cô bé 4 tuổi Kim Hyoji đã tự hào chia sẻ khám phá tuyệt vời này với tất cả các giáo viên và học sinh tại hôm gặp mặt phụ huynh của trường mẫu giáo.

Kim Doyung đỏ mặt xấu hổ trước nụ cười đầy ẩn ý của các bậc phụ huynh, muốn lao về nhà ngay lập tức và đánh cái con người đầu óc đen tối khác hẳn với bề ngoài kia.
Cùng ngày, Kim Doyoung có thêm một vài chiếc áo len cổ lọ trong giỏ hàng của mình, còn Jung Jaehyun thì có thêm hai vết hằn trên mặt.


N. Narcotic(麻醉-gây mê)
Jung Jaehyun có một ca phẫu thuật nhỏ, mặc dù chỉ là một ca tiểu phẫu nhỏ nhưng nó phải được gây mê toàn thân.

Jung Jaehyun vừa tỉnh dậy sau khi gây mê, dường như mất trí nhớ trong một thời gian ngắn, Kim Doyoung đứng bên cạnh giường bệnh, niềm nở hỏi thăm, đôi mắt như lấp đầy ánh sao của cả ngân hà: "Xin chào! Xin chào, anh là bác sĩ ở đây hả? Bây giờ các bác sĩ ai cũng đều rất đẹp trai vậy sao? Tôi tên là Jung Jaehyun, tên anh là gì? Có thể cho em kakaotalk của anh không, em muốn cho anh xem con thỏ em nuôi, hình như em ... "

Đây có lẽ là điều mà cuốn sách nói "dù em có ra sao, anh vẫn sẽ yêu em". Kim Doyoung nhặt một cuộn băng gạc ở đầu giường, nhét vào miệng Jung Jaehyun: "Câm miệng."

O. Organ(器官-nội tạng)
Kim Doyoung đã tham gia một buổi diễn thuyết về hiến tặng nội tạng và rất xúc động, anh đã đến bệnh viện đăng ký ngay trong ngày và trở thành tình nguyện viên hiến tặng giác mạc.

Kim Doyoung nhận được chứng chỉ tình nguyện viên lại càng vui mừng, vì anh ấy rất ngạc nhiên khi biết rằng số của mình là xxxxxxx201, là số cuối cùng lại là sinh nhật của anh.

Vài ngày sau, Kim Doyoung nhận dùm một gói chuyển phát nhanh của Jung Jaehyun, trong đó có một thỏa thuận hiến tặng giác mạc, và một giấy chứng nhận tình nguyện viên giống hệt - người hiến tặng Jung Jaehyun.

Cột ghi trong lời đồng ý có đoạn: Nếu có một ngày như vậy, hy vọng người nhận được giác mạc của tôi có thể tìm được người được ghép giác mạc của tình nguyện viên số xxxxxxx201, để tôi được nhìn lại đôi mắt của người đó.

P. Pet(宠物)
"Baba, baba chúng ta nuôi mèo nha!"

Kim Hyoji mè nheo Kim Doyoung mua cho cô bé một bé mèo hầu như mỗi ngày, kiên trì và bền bỉ. Bực mình quá, Kim Doyoung nói với con gái: "Thực ra, ba lớn của con là một pé ỉn. Chung cư quy định mỗi hia đình chỉ có thể có một thú cưng thôi. Chúng ta có bố rồi nên không thể nuôi những thú cưng mới được. Nếu con muốn nuôi mèo, thì chúng ta phải bán ba lớn đi thôi"

Kim Hyoji, vẫn đang học mẫu giáo, phải đối mặt với quyết định lớn nhất trong 4 năm cuộc đời của bé: chọn mèo con hay chọn ba lớn.

Khi Jung Jaehyun thức dậy vào ngày hôm sau, cậu thấy con gái mình đang đứng bên giường và rơm rớm nước mắt. Không biết tại sao, anh lại vui vẻ đón nhận nụ hôn ngọt ngào nho nhỏ của con gái, hoàn toàn không hay biết con gái đã dọn hết quần áo của anh từ tủ ra cửa nhà. =)))))))))))

TBC.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net