1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay con bạn tốt của tôi kết hôn. Tôi được lôi kéo lên ngồi ở bàn đầu. Vừa ngồi xuống tôi đã bắt đầu uống rượu, toàn bộ quá trình hai người bọn họ quen nhau vẫn đang được trình chiếu trên màn hình lớn. Phía sau tôi còn có một cô gái ngây thơ không hiểu sự đời nhìn mà hâm mộ nói rằng đây mới là tình yêu đích thực.

Nào ai biết được, đằng sau một tình yêu trông có vẻ hào nhoáng đều có một người bạn tốt tận tình khuyên bảo.

Thân là một người khuyên hai người bọn họ chia tay không tới 50 lần thì cũng phải 49 lần. Bây giờ khi yên vị tại đây thì Kim Doyoung tôi chỉ muốn rút lại những lời mình đã từng nói.

Jungwoo đi cùng tôi tới đây thấy tôi như vậy, ngồi bên cạnh khuyên tôi.

"Nè nè, anh uống ít thôi."

"Kim Doyoung ngàn chén không say, chưa nghe danh bao giờ à?"

Jungwoo lẳng lặng trao tôi ánh nhìn yêu thương rồi quay đầu đi nơi khác.

Thật ra tôi cũng không uống quá mức, khi uống một lượng vừa đủ, tôi cũng đã dừng lại rồi.

Bạn thân của tôi, cũng chính là cô dâu ngày hôm nay, đứng phát biểu trên sân khấu không ngừng nhắc đến tôi.

"Tôi rất biết ơn Kim Doyoung, bạn của tôi, nếu không có cậu ấy, chúng tôi cũng sẽ không đi được đến ngày hôm nay."

Cô dâu đứng trên sân khấu khóc nức nở, còn tôi ngồi dưới thì cười sượng trân cả buổi. Càng nghĩ càng buồn bực, tôi lại bắt đầu cầm ly rượu lên uống.

Cuối cùng, tôi thành công say mèm, ý thức trở nên vô cùng mơ hồ, đầu cũng bắt đầu nặng dần.

Trong đầu tôi chỉ nghe thấy tiếng ai đó trên sân khấu: "Có ai chủ động đi lên hát tặng cô dâu và chú rể một bài không ạ?"

Tôi mượn men say, vọt lên giật lấy chiếc micro từ tay MC.

Mấy trăm người ở bên dưới đều đang nhìn tôi.

MC thấy tôi đứng không vững nên định đỡ tôi, tôi đẩy anh ta ra, bắt đầu hát: "Em ơi lâu đài tình ái đó. Chắc không có trên trần gian ~"

Câu hát này vừa cất lên, bốn phía hưởng ứng nhiệt liệt. Còn có mấy đứa nhóc tiểu học bên dưới gân cổ hò hét ủng hộ tôi.

Không có kỹ thuật, tất cả đều là cảm xúc.

Bầu không khí tại hiện trường vô cùng náo nhiệt.

Một giây trước khi ngất xỉu, hình như tôi nhìn thấy Jung Jaehyun, crush của tôi.

Chắc là tôi nhìn nhầm rồi, nếu Jaehyun nhìn thấy dáng vẻ này của tôi, chắc tôi chết mất.

Buổi sáng hôm sau, lúc tỉnh dậy, tôi chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ.

Vừa mở mắt đã thấy Jungwoo nhìn tôi với vẻ mặt khó tả.

"Hôm qua anh... không làm gì đâu đúng không?" Tôi có hơi chột dạ, hỏi cậu ấy.

Cậu ấy không nói gì cả, ném thẳng cho tôi một video trên tiktok.

Trong video, người đàn ông mặc chiếc áo sơmi xanh với khuôn mặt đỏ bừng, đứng không vững, hát lạc tông bài "Lâu đài tình ái" chính là tôi.

Tôi thất thần đánh rơi điện thoại từ trên tay xuống. Jungwoo tinh ý nhanh chóng bắt được.

Jungwoo xoa xoa chiếc điện thoại: "Đừng buồn, dù là người quen biết anh hay không quen biết anh đều có một bản video này rồi."

Tôi: ... Toang rồi !!!

"Anh... còn làm gì nữa không?" Lòng tôi như tro tàn.

Jungwoo cười rõ vui: "Anh còn kéo một học sinh tiểu học cổ vũ to nhất kết làm anh em, nhìn khùng không thể tả."

Tôi toang thật rồi.

Bây giờ tôi định đi nhảy lầu đây.

"Khúc này có video không?" Tôi hoảng sợ nhìn cậu ấy.

Cậu ấy mỉm cười thiện chí: "Anh muốn xem à?"

Tôi vội vàng xua tay.

Bây giờ tôi chỉ muốn đi nhảy lầu thôi.

Tôi ôm trái tim đau đớn kịch liệt đăng một status lên trang cá nhân: Xin các bác trai xinh gái đẹp có đoạn video em hát đừng lan truyền lung tung, em quỳ lạy các bác.

Vừa đăng lên, mấy chữ ha ha ha tràn màn hình.

[Hay là phát lại trong hôn lễ của cậu nhé?]

[Tôi vẫn thích dáng vẻ nổi loạn ngày ấy của ông lắm.]

[Hát hay lắm, lần sau đừng hát nữa.]

Jaehyun?!

Nhìn thấy bình luận cuối cùng, tôi lập tức lộn mèo ngồi dậy.

"Hôm đó Jaehyun cũng tới à?" Trong ánh mắt tôi lộ ra sự hoảng sợ.

"Đúng vậy, anh ấy là em họ của chú rể, anh không biết à?"

Tôi không biết!

Sao mà tôi biết được?!

Tôi chỉ biết rằng, tôi sắp phát điên rồi.

Hóa ra hôm ấy cái tôi nhìn thấy không phải là ảo giác.

Tôi thật sự muốn quay lại quá khứ, tát vào bản thân của ngày hôm đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net