Hướng dẫn chăm nuôi Sinh vật Huyền bí!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lee Jeno trong lòng cất chứa tâm sự, cho nên đang đọc sách cũng không yên lòng, bàn học thì mở ra cuốn <Sinh vật huyền bí và nơi tìm ra chúng> lại chậm chạp không được lật sang trang mới và đã dừng ở trang giới thiệu Niffler trong phút chốc rồi.

Lee Haechan cầm theo một cuốn sách lông mịn <Quái thư về quái vật> nghiêng lại gần, Lee Haechan đảo mắt, vòng lui đằng sau Lee Jeno, rồi giơ tay nhẹ nhàng gõ vào đầu Lee Jeno, "Này! Cún con ngu ngốc, ngẩn người gì đó, sách sắp bị cậu nhìn lủng..."

Lee Jeno hiển nhiên còn chưa kịp phản ứng, đầu óc không theo kịp tốc độ mở miệng, hắn ngẩng đầu nhìn Lee Haechan, há miệng muốn nói lại thôi, Lee Haechan đột nhiên nghe thấy Na Jaemin ở bên cạnh trêu "Ồ? Hiếm có ghê, Lee Haechan cậu tới thư viện làm gì vậy?"

Lee Haechan ôm vai Lee Jeno, kề sát rồi ngồi xuống bên cạnh, sau đó ném đem cuốn <Quái thư về quái vật> lên bàn gỗ, mấy con mắt của quái thư dán chặt vào Lee Haechan, rục rịch ngóc đầu dậy, chỉ cần đai buộc được cởi ra, nó sẽ phát động tấn công cắn xé bừa bãi.

Na Jaemin lập tức nhớ lại trải nghiệm mua sách khó quên hồi năm nhất. Ba người bọn họ mang theo danh mục sách, mang theo cả sự ngây ngô cùng tâm tình khát khao đẩy ra cửa Tiệm sách Flourish&Blotts, đập vào mắt chính là cảnh tượng đủ loại băng rôn mạ vàng in tên các sách phép thuật, ngoài a còn có một cái lồng sắt lớn, mà cuốn <Quái thư về yêu quái> đang bị nhốt trong đó, mấy cuốn sách đó đang quấn lấy nhau, cắn xé không phân biệt địch ta, các mảnh giấy rách bay tán loạn khắp nơi, nhân viên cửa hàng khóc không ra nước mắt, thậm chí chủ Tiệm sách Flourish&Blotts còn thề...không bao giờ nhập cuốn sách này nữa.

Nếu chuyện như vậy xảy ra trong thư viện, chắc chắn sẽ khiến bà Pince luôn theo khuôn phép tức giận, nói không chừng còn đem chổi lông đuổi cả đám ra khỏi thư viện.

Lee Haechan đặt tay lên vỗ về gáy sách cuốn quái thư, khéo léo trấn an cảm xúc của cuốn quái thư, có chút đắc ý "Được mời làm trợ giảng lớp Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, tất nhiên là tớ phải có chuẩn bị trước rồi"

"Xem ra giáo sư mời không chỉ một người, Lee Jeno cũng đang lo lắng chuyện này"

"Chẳng lẽ các cậu cũng đi?" Lee Haechan vừa lật cuốn quái thư vừa khẽ hỏi, "Thân ái à, cậu đang lo lắng gì thế, tớ rất vui lòng được lắng nghe"

Na Jaemin không nói tiếp nữa, cúi đầu múa bút thành văn viết ghi chú. Lee Jeno cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, nhẹ nhàng siết chặt tay Lee Haechan đang trên đùi mình, cảm thấy có chút nhẹ lòng, "Thật ra là có hơi khẩn trương, nhưng mà chúng ta có thể cùng lên lớp!"

"Ngoan nào, cún cưng!" Lee Haechan cảm thấy thật kinh ngạc, đội trưởng tài năng của đội Slytherin, oai phong một cõi, thống trị sân Quidditch, ấy vậy mà khẩn trương vì được mời làm trợ giảng, Lee Haechan không nhịn được cười, nắm lại tay của Lee Jeno xem như an ủi.

Tiếng cười của Lee Haechan thành công thu hút sự chú ý của bà Pince, trên khuôn mặt bà Pince hiện lên vẻ không vui, nhìn chằm chằm ba người bọn họ như sói nhìn con mồi và chờ đợi thời cơ.

Na Jaemin nhận thấy nên ho nhẹ một tiếng, đứng dậy chuẩn bị chạy thoát, đồng thời đối với quan hệ như keo với sơn giữa hai người thấy không thể trách, thức thời thu dọn sách vở cùng sổ ghi chép của mình, chừa lại không gian riêng cho hai người, "Tớ đi trước, chiều còn phải nộp luận văn Độc dược nữa, hẹn chiều nay gặp lại ở lớp"

Lee Haechan hắng giọng, đang định lớn tiếng chào tạm biệt Na Jaemin. Lee Jeno ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt hằn học của bà Pince nên giành trước bịt lấy miệng Lee Haechan, hai người ấy tư thế quái dị nhìn Na Jaemin rời đi.

Môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí là một môn học tự chọn của Trường phép thuật và phù thủy Hogwarts, là một môn học nhận được yêu thích của học sinh bởi sự thú vị cùng mới lạ độc đáo, môn này được bắt đầu học từ năm ba.

Trong lớp học này, học sinh sẽ được tìm hiểu về một loạt sinh vật huyền bí như sâu bướm Flobber, cua lửa, kỳ lân, v.v. Đồng thời cũng sẽ học cách cho ăn, bảo vệ, nuôi dạy những sinh vật này và cách ở chung với bọn nó.

Những phù thủy giỏi về khía cạnh này thì về sau có thể trở thành chuyên gia về sinh vật huyền bí, Lee Haechan cực kỳ tài năng trong lĩnh vực này, cũng là đối tượng trọng điểm được giáo sư lớp Chăm sóc Sinh vật Huyền bí chú ý, cứ việc bản thân Lee Haechan càng thích ở trong nhà bếp Hogwarts rồi giao tiếp trao đổi các công thức nấu ăn trào lưu mới với mấy yêu tinh hơn.

Địa điểm giảng bài là khoảng đất trống trong Rừng Cấm gần túp lều của bác Hagrid. Na Jaemin tới sớm hơn so với hai người kia, đang quay lưng lại sửa sang tài liệu học, thì chợt nghe Lee Haechan thở phì phì lẩm bẩm.

"Thề với Merlin, tớ sẽ không bao giờ đến thư viện nữa đâu, bà ấy cứ như con báo giận dữ mất đi kiểm soát, thật là chịu hết nổi..."

"Pfft, bà Pince quả thật nghiêm khắc quá đáng...." Lee Jeno đuổi theo phía sau Lee Haechan, bởi vì Lee Haechan miêu tả quá khoa trương nên suýt chút nữa không nhịn được bật cười.

Các học sinh năm ba lần lượt tụ tập ở bãi đất trống, trong tay đều mang theo cuốn <Quái thư về yêu quái>, đã có phù thủy không thể chờ được cởi đai lưng để trải nghiệm sự nhiệt tình của quái thư. Từ xa xa, Zhong Chenle đã nhìn thấy Na Jaemin nên vội chạy tới, từ đằng sau ôm lấy Na Jaemin, giọng điệu tràn đầy vui sướng "Huynh trưởng, sao anh lại ở đây?"

"Bí mật, không nói cho em biết đâu" Na Jaemin cố ý trêu chọc Zhong Chenle, còn nháy mắt với Zhong Chenle, nhắc nhở cậu đây là nơi công cộng, Zhong Chenle thì không cho là đúng, dính sát huynh trưởng thân yêu của mình thì có gì mà không thể cơ chứ, dù vành tai đã đỏ bừng cậu cũng đeo bám Na Jaemin hỏi cho ra nhẽ.

Na Jaemin không lay chuyển được, nhẹ nhàng xoa lưng Zhong Chenle thỏa hiệp, "Được rồi, được rồi, anh tớ làm trợ giảng cho giáo sư"

"Vậy chúng ta coi như cùng lên lớp..."

Lời Zhong Chenle còn chưa kịp nói xong đã bị cắt ngang. Một vị phù thủy với mái tóc xám trắng ngắn cùng chiếc cằm hơi nhô, tay cầm một chiếc tẩu thuốc đang đi tới và ra hiệu cho các học sinh im lặng: "Hoan nghênh mọi người đến với lớp Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, tôi là giáo sư Grubbly-Plank đảm nhiệm chương trình học lần này"

Giáo sư Grubbly-Plank nhìn chung quanh, một mảnh im luyện truyền ra tiếng xôn xao, là một phù thủy nhỏ bị quái thư đuổi theo cắn xé, bộ dạng chật vật khiến mọi người phải bật cười. Giáo sư Grubbly-Plank đặt tẩu thuốc xuống, cầm một cuốn quái thư lên làm mẫu, "Ừm, bọn nhỏ, tốt nhất các trò nên vuốt ve gáy của cuốn quái thư trước, nếu không thì sự nhiệt tình của nó sẽ làm mấy trò choáng ngợp đấy"

Các học sinh quan sát rồi noi theo, giáo sư Grubbly-Plank hài lòng gật đầu, tiếp tục nói: "Trước khi tìm hiểu về mấy sinh vật cao cấp, các học sinh năm bốn sẽ giới thiệu cho các trò một ít sinh vật sơ cấp"

Lời giáo sư Grubbly-Plank vừa dứt, Na Jaemin cuối cùng cũng chịu rời ánh mắt khỏi người Zhong Chenle và hắng giọng, "Trước hết, mọi người phải nắm chắc được là Bộ Pháp thuật chia sinh vật huyền bí thành năm cấp, cấp độ càng cao có nghĩa là càng nguy hiểm"

Na Jaemin lùi lại một bước, một chậu hoa thủy tinh trong suốt chứa đầy đất xuất hiện trước mặt mọi người, bên trong là một con vật nhiều thịt màu hồng nhạt, ngoại hình trông giống như một cây nấm nhưng lại được bao phủ bởi những sợi lông thô đen.

"Nấc, hình dạng của nó khiến tớ cảm thấy không thoải mái cho lắm"

"Merlin's beard, nhìn nó thật độc đáo"

"Trưa nay tớ mới ăn súp kem..."

Các phù thủy nhỏ cảm thấy mới lạ nên bàn tán hết sức xôn xao.

"Loại sinh vật này tên là Horklump, cấp X, có nguồn gốc từ Scandinavia, nhưng hiện tại đã trải dài cả Bắc Âu" Na Jaemin giảng giải lưu loát, anh giơ tay chỉ vào lọ hoa thủy tinh, ra hiệu cho mọi người chú ý, các phù thủy nhỏ có hứng thú, ánh mắt di chuyển theo ngón tay của Na Jaemin.

"Đây là những xúc tu cường tráng của Horklump, chứ không phải rễ cây, chúng nó có thể đâm sâu xuống đất để săn bắt giun, năng lực sinh sản của bọn nó mạnh mẽ đến mức có thể bao phủ hoàn toàn một khu vườn chỉ trong vài ngày"

Trong cuốn <Sinh vật Huyền bí và nơi tìm ra chúng> của Newt Scamander có nói rằng Horklump là thức ăn của yêu tinh, ngoài ra không có công dụng nào khác.

"Vậy thì nó thật vô dụng, còn xâm chiếm cả khu vườn!"

"Nước ép từ Horklump có thể dùng để pha chế thuốc chữa bệnh và thuốc diệt cỏ". Nghe được nghi vấn của một số học sinh, Na Jaemin nở nụ cười, nâng tay chỉ chỉ vào chậu hoa Horklump, kiên nhẫn phổ cập kiến thức ngoại khóa về Độc dược, "Nó thuộc loại dịu ngoan, nếu nó làm phiền khu vườn của mọi người, hãy thử nọc độc của ốc sên"

Giới thiệu xong, Na Jaemin ôm chậu hoa rời khỏi bục, sau đó Lee Jeno bị Lee Haechan đẩy ra.

"Chờ......"

"Tớ nghĩ tớ cần thêm thời gian để chuẩn bị"

"Mọi người đều rất thân thiện, không sao đâu mà"

"Tớ cam đoan đấy......"

Lee Jeno quay lưng về phía mọi người, lẩm bẩm với một cái cây, sau đó lấy ra một con dế nhũi bỏ lên cành cây, mấy phù thủy nhỏ đều nhón chân trông ngóng, tràn đầy khó hiểu và hiếu kì, không biết Lee Jeno định làm gì.

Khi Lee Jeno quay người lại, dường như trong ống tay áo có giấu thứ gì đó, chỉ lộ ra hai con mắt nhỏ màu nâu, tiếp theo lộ ra một bộ phận thân thể, từ bên ngoài thì có vẻ cấu thành từ vỏ cây và cành cây.

"Đây là một con Bowtruckle, cấp XX" Lee Jeno còn chưa nói xong thì Bowtruckle đã chui vào lại trong ống tay áo, không muốn đi ra ngoài, "Như mọi người thấy, tính tình của nó rất hiền lành, cũng cực kỳ nhút nhát, chúng nó là một loại động vật bảo vệ cây cối, chủ yếu sống ở một số khu rừng của miền tây nước Anh, miền nam nước Đức và rừng rậm Scanvia"

"Giống như con bọ que..." Một phù thủy nhỏ đứng gần thấy rõ bộ dáng của Bowtruckle, vừa vặn xuất thân từ Muggle, cho nên lập tức liên tưởng.

Lee Jeno đầu tiên là híp mắt cười cười, sau đó rất nhanh sắc mặt liền lạnh xuống, "Tuy tương tự, nhưng không thể nói như vậy, bọn nó cũng có tính khí"

Phù thùy nhỏ bị sắc mặt thay đổi nhanh chóng của Lee Jeno khiến cho sợ hãi, rụt cổ lại và im lặng, hóa ra Bowtruckle đã bò dọc theo ống tay áo rồi len lên vai Lee Jeno, đang cẩn thận quan sát xung quanh, trong lúc đó Lee Jeno đành làm mặt lạnh chịu đựng cảm giác tê tê, "Nhưng nếu môi trường sống bị đe dọa, bọn nó sẽ nhảy xuống rồi dùng ngón tay dài và sắc bén để móc mắt kẻ xâm nhập"

Lee Haechan lắc đầu túm kéo Lee Jeno trở về, "Đừng có dọa người, Bowtruckles là bạn của cây cối và phù thủy"

Tiếp theo, Lee Haechan mang một chiếc tổ đan bằng mây ra, bên trong chứa đầy cỏ khô, có một sinh vật lông tơ đen dài nằm cuộn tròn trong ổ cỏ ngủ ngon lành.

Lee Haechan lấy ra một đồng Galleon vàng sáng bóng, cùng với tiếng kim loại khẽ rơi xuống đất, sinh vật trong tổ cỏ đột nhiên tỉnh dậy, vung cánh tay ngắn lao về phía đồng Galleon vàng, Lee Haechan nhân cơ hội cúi người xách sau gáy của nó "Niffler, cấp XXX, mõm dài, lông tơ màu đen, cũng sẽ mọc ra lông tơ màu khác, lông mượt như thú mỏ vịt sống dưới nước"

"Bọn nó yêu chuộng tất cả những thứ sáng bóng, bởi vậy rất thích hợp dùng để tìm kiếm kho báu", Niffler ở trong tay hoàn toàn không quan tâm xung quanh, một lòng muốn nhét đồng Galleon vào túi dạ dày của mình, bên trong có thể chứa nhiều hơn nhiều so với vẻ ngoài của nó nhiều, tựa như đã được yểm bùa mở rộng không dấu vết vậy.

"Merlin, nó đáng yêu đến mức tớ muốn đặt mông lên ngồi thử!"

"Có thể nuôi như thú cưng không nhỉ?"

"Nuôi một con, chẳng phải là phát tài!"

Giữa tiếng ríu rít ồn ào, Niffler được Lee Haechan bế trở về ổ cỏ, nó thản nhiên tự đắc lấy từ trong túi ra đủ thứ sáng bóng rồi bắt đầu trang trí ổ cỏ, "Newt Scamander tiên sinh từng có tiền lệ nuôi Niffler, nó sẽ không gây hại cho con người, nhưng nếu không được giám sát, nó có thể gây ra thiệt hại nghiêm trọng, mọi người cũng có thể được vinh dự được mời tới tòa án pháp thuật vì tội trộm cắp"

Lời giới thiệu hóm hỉnh của Lee Haechan khiến cho các phù thủy nhỏ lập tức xua tan ý định tự nuôi Niffler trong đầu.

"Nói chung, sinh vật huyền bí là bạn của phù thủy, có thể cùng tồn tại hòa thuận..." Giáo sư Grubbly-Plank đặc biệt hài lòng với biểu hiện của mấy trợ giảng, hút một hơi từ tẩu thuốc, từ từ nhả khói ra. "Bây giờ là thời gian hỏi đáp, mọi người muốn hỏi gì về các sinh vật huyền bí thì có thể thoải mái hỏi"

"Giáo sư, Muggles có được thấy sinh vật huyền bí không?"

"Để tránh cho các rắc rối không cần thiết, bình thường sẽ dùng các phép thuật che chắn"

"Nếu phép thuật không có hiệu lực thì sao?"

"Có lẽ. . . . . . giới Muggle sẽ chấn động, bản tin của bọn họ rất thích đưa mấy tin kỳ văn dị sự như thế này"

"Giáo sư, Animagus có được coi là sinh vật huyền bí không?"

"Câu hỏi hay, nhưng không được tính. Nó thực chất chỉ là một câu thần chú biến hình cấp cao. Hình dạng Animagus của phù thủy không thể coi là một sinh vật huyền bí"

...

Đã đến giờ tan học, các học sinh tốp ba tốp năm thảo luận nội dung bài học, còn chưa thỏa mãn đã phải ra về, Zhong Chenle cố tình lề mề, đi ở cuối đội ngũ, sau đó lại kề sát Na Jaemin, nắm lấy tay áo của Na Jaemin, vẻ mặt chọc người trìu mến: "Thầy ơi, sau giờ học em có vài câu muốn hỏi, nếu thầy rảnh..."

"Đương nhiên rồi trò Chenle, tôi rất vui lòng" Na Jaemin đầu tiên là sửng sốt, sau đó rất nhanh phản ứng lại, khóe miệng tràn đầy ý cười, hai tay vòng qua ôm lấy eo Zhong Chenle, "Tôi sẽ trả lời hết"

"Nuôi mèo con cần chú ý gì?" Zhong Chenle giả vờ lấy sổ ghi chép ra, tư thế khiêm tốn hỏi ý kiến, còn giả vờ chăm chú lắng nghe.

"Rất nhiều kiên nhẫn, kèm theo rất nhiều lời khen ngợi, rất nhiều bầu bạn, rất nhiều cái ôm cùng hôn..."

"Xì, dừng tay! Thầy Na Jaemin, anh chắc chắn là nhân tố làm học sinh sai lầm!"

"...Nhưng mèo con của anh đang nuôi tốt lắm"

Zhong Chen trợn mắt liếc Na Jaemin một cái, trong lòng tràn đầy ngọt ngào, cậu xấu hổ bịt tai lại, không muốn nghe nữa.

Nói tóm lại, hướng dẫn chăm nuôi mèo con Lele là cần rất nhiều tình yêu.

Na Jaemin và Zhong Chenle quá mức sa vào thế giới hai người, không hề để ý rằng Lee Haechan đang đi theo sát phía sau. Lee Haechan nhìn hai người đang thân thiết trước mặt, tập mãi thành thói quen, cũng tự nhiên lắng nghe phân nửa. Lee Haechan đứng lại tại chỗ, chờ Lee Jeno theo kịp, rồi tự nhiên thân mật dắt tay Lee jeno, không đợi Lee Jeno hỏi đã giành trước khen ngợi: "Đội trưởng thân ái, hôm nay cậu lên lớp tốt lắm!"

Hiếm khi Lee Haechan đồng ý với Na Jaemin một lần, trong lòng thầm nghĩ hướng dẫn chăm nuôi cún con Jeno, cũng là cần rất nhiều tình yêu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net