Thiên đăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhị hoàng tử La Tại Dân đệ đệ ruột Lương Đệ La Tịnh Thần tính ra cũng là em vợ của đương kim thánh thượng lúc bấy giờ. Toàn bộ La phủ chỉ có duy nhất một tiểu vương tử, hắn ngay từ bé đã ở trong phủ, suốt mười sáu năm cuộc đời chưa từng ly khai, nhân dịp trung thu năm mười bảy tiểu vương tử thu dọn hành lí cùng thị vệ thân cận chui lỗ chó ra ngoài. Thực sự mất uy phong, nhưng cái lỗ chó đó dù gì cũng là công sức của hắn bao nhiêu năm, mỗi ngày mỗi tháng hắn đều đào đi một tí rồi lấp cây vào để không ai phát hiện. Vả lại trèo tường ra khỏi La phủ chẳng khác nào để bản thân nằm trên bia bắn cung. 

Khi La Tại Dân ra khỏi phủ đã là giữa trưa nhưng trên phố đâu đâu cũng chăng đèn hoa, người người đi lại tấp nập. Hắn cùng Lý Đế Nỗ dạo khắp kinh thành phồn hoa. Thế giới trước mắt tiểu vương tử mới lạ, hắn được ăn kẹo hồ lô, kẹo đường mà khi còn trong La phủ chưa được ăn bao giờ, hắn được tận mắt thấy người ta phun ra lửa, làm ảo thuật giữa phố, hắn được đeo mặt nạ gỗ điêu khắc tinh xảo, tiếng trống tiếng chiêng vang lên khắp nơi. 

 Vì quá ham chơi nên trong một khắc La Tại Dân lạc mất Lý Đế Nỗ. Đổi lại hắn lại được gặp một tuyệt sắc giai nhân

  Nâng chén rượu muốn uống mà không có đàn sáo

Say mà không vui vẻ gì vì biệt ly sầu thảm

Lúc chia tay lòng mang mang, sông đượm bóng trăng

Chợt nghe có tiếng tỳ bà trên mặt nước  

 Thiếu niên trẻ tuổi tay cầm chén rượu đung đưa trên lan can tửu lâu. Ánh mắt đẫm lệ phong tình nhìn hắn, một tay gác lên đầu gối một tay đung đưa chén rượu. Khi bé đã được ngắm qua không ít tranh vẽ mỹ nhân của nhị tỉ nhưng người trước mắt hắn đây, thực sự là tuyệt sắc giai nhân. Miếng ngọc bội đung đưa bên hông, La Tại Dân lo thiếu niên sẽ ngã xuống nhưng lại muốn nán lại ngắm chút nữa. 

Bốn mắt nhìn nhau, hắn dùng ánh mắt dịu dàng nhất của bản thân ngắm nhìn thiếu niên. Như muốn một lần khắc sâu y vào tim

  Đại huyền tào tào như cấp vũ

Tiểu huyền thiết thiết như tư ngữ

Tào tào thiết thiết thác tạp đàn

Đại châu tiểu châu lạc ngọc bàn 

'' Thiếu niên nhìn vậy mà lại thích khúc Tỳ Bà Hành ư ''

'' Đâu ai cấm, ha..''

'' La Tại Dân '' Đường đường là một tiểu vương tử độc nhất vô nhị của Lại Bộ Thượng Thư mà lại cúi đầu làm quen với một tên tiểu tử say rượu lay lắt trên lan can tửu lâu? Nếu Lý Đế Nỗ thấy được nhất định sẽ lại càm ràm lễ nghĩa, đẳng cấp các thứ. 

'' Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ. Hoàng Nhân Tuấn '' Hắn thấy thiếu niên kia cười nhìn hắn, hơi men trong người dâng lên mắt cậu tràn đầy phong tình. 

Đai lưng màu đỏ kèm dây đan tóc làm La Tại Dân hoài nghi liệu đây có phải một kẻ đào hoa?

Mái tóc người phủ trên bờ vai gầy, hắn đứng trong bóng tối nhìn ánh trăng phủ lấy người, mọi vật xung quanh dường như chẳng quan trọng nữa. 

'' Tại Dân ? '' 

'' Chuyện gì''

'' Ngươi mau ra đây nhìn xem, thiên đăng lên rồi kìa. '' La Tại Dân nghe xong chợt nhớ đến túi đựng thiên đăng mình đang cầm bên tay. 

''Tiểu Tuấn, ngươi có muốn cùng ta thả thiên đăng khôn.. ''

-Phụt-

'' Ya Na Jaemin mình đang xem màaaa. '' Renjun vất thẳng cái gối trên tay vào người Na Jaemin. 

'' 10h rồi, đi ngủ thôi. '' Na Jaemin lạnh lùng cầm điều khiển ném ra chỗ khác, dần dần tiến đến sofa, cúi xuống bế Huang Renjun lên. Ấy thế mà Injun bám chặt vào sofa, một mực tuyên bố nếu hôm nay không xem hết thì sẽ không đi ngủ. 

'' Nhưng nếu ngủ lệch giờ sáng mai Injunie sẽ đau đầu a''

'' Nhưng tớ vẫn chưa xem xong mà :<<< ''

'' Mai tớ mua đĩa về cho Injunie nha, giờ thì đi ngủ thôi. ''

'' Thật không ?''

'' Tớ có lừa Injunie bao giờ đâu...'' Huang Renjun bèn thả tay khỏi sofa, ngay lập tức Na Jaemin bế xốc Huang Renjun lên tiến thẳng lên phòng. 

'' Hôm nay Injunie ném gối vào người tớ đau lắm đấy :'< '' Na Jaemin vừa đi vừa nói, hiếm khi Injun đanh đá thế này, phải tranh thủ. 

'' Tớ không cố tình ma... '' Chưa nói hết câu, bàn tay Na Jaemin bên eo xiết nhẹ một cái. 

'' Vậy nên trừng phạt là trước giờ đi ngủ đều phải bobo tớ một cái. ''

Cặp chim cu đi qua phòng Lee Taeyong vừa khéo nói câu đấy, làm Taeyong phải nhanh chóng bịt tai hai đứa bé lại. Em bé Mochi Sung thấy ba ghi ghi chép chép trong sổ mà chẳng hiểu ba ghi gì. 

Ngày mai cắt cơm của Jaemin

================================================================================

Hmmm, quà năm mới muộn ha, mới mùng 5 chắc không muộn lắm nhỉ. 

Tỳ bà hành là một bài thơ thất ngôn cổ phong của Bạch Cư Dị

Lời tự: Năm Nguyên Hoà thứ 10, ta về giữ chức Tư Mã ở quận Cửu Giang. Qua mùa thu năm sau, đêm ra tiễn khách bên bến sông Bồn, chợt nghe thuyền ai có tiếng đàn tỳ bà vọng lại. Nghe trong tiến đàn thánh thót, âm vang điệu nhạc ở kinh đô. Bèn hỏi gốc gác. Người đàn bà trả lời rằng "Tôi vốn là con hát, quê ở Trường An, học đàn tỳ bà với hai danh sư Mục và Tào. Nay tuổi đã cao, nhan sắc tàn tạ, lấy chồng làm con buôn (thường theo thuyền buôn đi đây đi đó)". Nghe vậy, cho dọn rượu ra đãi, xin nàng đàn lại cho nghe. Đàn xong cảm xúc vô vàn, nàng bèn kể lại cuộc đời mình từ lúc còn trẻ, vui sướng, cho tới lúc lưu lạc giang hồ khổ nhọc. Ta về đây làm quan đã được hai năm thanh thản yên ổn. Hôm nay nghe nàng nầy nói chuyện, cảm thương cho số phận lưu đầy! Bèn làm một bài thơ dài tặng nàng ta, gồm 616 lời, gọi là Tỳ bà hành

Bài thơ này được sử dụng làm bài đọc thêm trong chương trình SGK Văn học 10 giai đoạn 1990-2006, mình có nghe cô giáo nói qua. 

chap sau vẫn còn tiếp phần cổ trang nhia, chỉ là kết không tốt lắm thoiii. 

Chúc mừng năm mới nhaaaa



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net