111

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yang Jungwon tới phim trường, cậu đẩy cửa phòng trang điểm ra, có mấy diễn viên đang cười cười nói nói trong đó, thấy Yang Jungwon, tiếng cười lập tức im bặt.

Yang Jungwon từ từ bước vào: "Chậc, vui vẻ thế, người nào người nấy tinh thần có vẻ tốt quá nhỉ."

Timon đi theo sau cậu, hất hàm, coi thường nhìn đám người đó.

Trên đường đi, cậu đã kể hết với Yang Jungwon chuyện của Changmin và Daehyun, cậu nghĩ, dù sao anh Jungwon cũng có thể tự đoán ra, có giấu cũng chẳng tác dụng gì.

Timon kéo ghế cho Yang Jungwon, cậu ngồi xuống: "Chậc, xem ra hôm qua các người tắm nắng thích lắm đúng không."

Changmin mặt mũi tái nhợt, đứng phắt dậy: "Anh Jungwon.........."

Cô ta nói gì nghe cũng có vẻ rất uất ức, đáng thương, nước mắt trong phút chốc là có thể rơi xuống, Yang Jungwon lập tức ngoắt lời: "Đừng, tôi không phải anh của cô, đừng có mà loạn nhận họ hàng, chẳng phải sau lưng tôi các người toàn gọi tôi khốn nạn còn gì nhưng khốn nạn với con đĩ không phải là người cùng một nhà đâu."

Changmin sắc mặt trắng bệch, cơ thể lung lay như sắp ngã: "Sao cậu có thể.......... cậu.........."

Daehyun kéo cô ta ngồi xuống: "Changmin, cô đừng phí lời với cậu ta, để tôi xem cậu ta có thể ngang ngược được tới lúc nào."

Yang Jungwon cười lạnh: "Tôi ngang ngược được tới lúc nào không cần cô phải quan tâm, cô cứ lo cho cái thân cô trước đi, con người tôi trước giờ chưa chịu thua thiệt ai cái gì, dám hại tôi thì đừng để tôi biết, tôi mà biết được rồi......."

Yang Jungwon cười lạnh một tiếng, nửa câu sau chưa nói hết, nhưng Timon biết, nửa câu sau chính là: Ông đây sẽ đập chết cả lũ các người.

Daehyun cũng tái mặt, cô ta nghĩ tới Park Jongseong liền kéo Changmin: "Đi thôi, mặc kệ cậu ta, tới cảnh của chúng ta rồi."

Mấy người khác cũng lục đục rời đi, không ai muốn ở lâu hơn với Yang Jungwon.

Sau khi mọi người đi rồi, Yang Jungwon nói với Timon: "Tới phòng đạo cụ lấy cho anh mấy cái kim khâu."

Timon không hiểu, Yang Jungwon lại giục: "Bảo em đi thì em cứ đi đi."

Sau khi Timon ra ngoài, Yang Jungwon cầm một cái bình nhỏ đi tới trước bàn trang điểm của bọn họ, cậu vớ lấy một lọ tẩy trang, vặn nắp đổ vào.

Một lát sau, Timon chạy về, cầm theo một nắm kim.

Yang Jungwon nhếch miệng: "Em mang hết kim trong đó ra đấy à."

Timon cười hê hê.

"Anh giao cho em một việc này."

"Anh, anh nói đi........"

............

Yang Jungwon mặc trang phục diễn ra ngoài, cảnh này của cậu là cảnh sau khi bị tống vào lãnh cung, những phi tần từng bị cậu ức hiếp tranh thủ cơ hội tới bỏ đá xuống giếng, trong đó có hai nhân vật do Daehyun và Changmin thủ vai.

Yang Jungwon hưng phấn vẫy vẫy tay, bắt đầu nào.

Đạo diễn hô ACTION! Yang Jungwon mặc một bộ đồ trắng mỏng manh, lạnh nhạt khinh thường nhìn đám người trước mặt.

"Ngươi vẫn còn tưởng rằng ngươi là quý phi kim tôn ngọc quý sao, một thứ dân ti tiện như ngươi làm gì có tư cách mà lên mặt với bổn phi."

Khi Daehyun nói lời này, trong lòng cô ta sướng muốn chết, cô ta đã bàn với Changmin rồi, phải mượn cơ hội "quang minh chính đại" này để lại giáo huấn cho Yang Jungwon một trận.

"Hôm nay, chúng ta đặc biệt đến là để hầu hạ quý phi."

Daehyun nói rồi giơ chân đạp tới, nhưng còn chưa kịp chạm tới Yang Jungwon, cô ta đã ngã đùng ra rồi.

Daehyun nghiến răng, ra hiệu với Changmin, mấy người đó cùng nhau đè lên Yang Jungwon.

Nhưng chỉ một giây sau thôi, Changmin với Daehyun đã cùng phát ra tiếng kêu thảm thiết, Yang Jungwon bị mấy ả đè dưới dất, khóe miệng vẫn nhếch lên nụ cười tà ác, anh đây thích nhất là đánh hội đồng đấy.

Đạo diễn Philip đen mặt hô: "Cắt! Sao thế, hai cô làm cái gì vậy?"

Daehyun ôm chân nói: "Đạo diễn, không phải chúng tôi........"

Đạo diễn Philip bực mình nói: "Không phải các cô thì còn ai nữa, có một cảnh đơn giản như vậy, các cô kêu cái gì mà kêu? Chuẩn bị mau lên, quay lại."

Daehyun còn đang muốn nói gì nữa đã bị Changmin kéo lại, cô ta lắc đầu.

Đạo diễn Philip là một kẻ cuồng công việc, ông ta là người không bao giờ quan tâm tới mâu thuẫn giữa các diễn viên, bạn chỉ cần diễn thật tốt, còn những chuyện khác, ông ta đều không quan tâm.

Daehyun hung hăng nhìn Yang Jungwon: "Yang Jungwon, mày..... cứ đợi đấy."

Yang Jungwon nhún vai: "Liên quan gì tới tôi, cũng có phải tôi bảo hai người kêu lên đâu, các người hứng lên đặt giường* ở đây còn trách người khác chắc?"

*Ám chỉ: tiếng rên rỉ XXX

Daehyun chửi: "Khốn nạn....."

Yang Jungwon cười, buông một câu: "Con đĩ........."

Đạo diễn Philip hô chuẩn bị, các diễn viên về vị trí.

Changmin kéo tay áo Daehyun: "Để quay xong cảnh này đã, những chuyện khác...... Để sau hẵng tính."

Daehyun không muốn bỏ lỡ cơ hội dạy dỗ Yang Jungwon, cô ta liếc mắt ra hiệu với những diễn viên đóng phi tử và nha hoàn khác, bọn họ cùng xông lên, đè Yang Jungwon xuống, không tin là cậu còn có thể phản kháng lại được.

Yang Jungwon có thể thấy rõ được ý đồ của Daehyun, cậu lười nhác nói: "Từng đứa một bổ não ta mà nghĩ thật kĩ cho tao, nếu chê trưa hôm qua bị nướng chưa đủ nóng, tao có thể khiến chúng mày ngày nào cũng bị nướng hai tiếng đồng hồ, tao không tin là không nướng chết được chúng mày, muốn hại hại tao, nghĩ cho kĩ trước đi, chỗ chống lưng của chúng mày còn chưa đủ chắc đâu."

Mấy người đó lập tức cúi gằm hết xuống, Daehyun hận tới ngứa răng, cô ta lén nắm tay Changmin, không sao, kể cả người khác không ra tay, hai người họ cũng có thể đối phó với một mình Yang Jungwon, vừa nãy không cẩn thận mới trúng chiêu, lần này không dễ dàng thế đâu.

Đạo diễn hô bắt đầu, ánh mắt Daehyun hiện tia ác ý, sau khi nói xong hai lời thoại của cô ta, liền đem một đám người lao tới, cào xé Yang Jungwon.

Từng từ từng chữ trong câu thoại của Daehyun đều phát từ nội tâm, trên mặt còn lộ ra sự cay độc, tất cả phản ánh chân thực từ nội tâm của cô ta, đây cũng là tất cả những gì cô ta có sẵn cho vai diễn này, đạo diễn Philip nhìn máy quay, liên tục gật đầu.

Yang Jungwon ngã xuống đất, có lẽ câu nói của cậu có tác dụng, bọn họ không dám đánh cậu thật chỉ dám xé áo cậu, rồi loe ngoe vài cú đấm không mục tiêu.

Ngược lại, Changmin bình tương tỏ ra lương thiện ôn hòa, lúc xông tới lại nắm lấy tay Yang Jungwon, dùng sức rất là mạnh.

Yang Jungwon cười lạnh, con khốn này thật đúng là đáng ghê tởm thật, rõ ràng muốn đánh cậu nhưng lại không dám, chỉ giữ tay cậu để Daehyun xuống tay.

Daehyun đúng là một con ngu, hết lần này tới lần khác bị người ta lợi dụng còn không tự hiểu ra.

Yang Jungwon bị Daehyun nhéo vào hông, cậu nhếch miệng, cười quyến rũ với Changmin và Daehyun: Anh đây sẽ chơi cùng các cưng.

Ngón tay linh hoạt của Yang Jungwon, mỗi ngón đều kẹp một chiếc kim, cậu lật tay lại đâm vào hai người họ, mũi kim dễ dàng xuyên qua áo, đâm sượt qua tay hai người kia, khiến hai ả đau tới hít sâu một hơi.

Nhân lúc tay họ thả lỏng ra, tay Yang Jungwon nhanh chóng đâm thêm cho họ mấy phát nữa vào đùi.

Yang Jungwon đâm rất mạnh, hai người đó bị đâm vào đùi đau quá liền kêu ầm lên.

Lúc hai người gào lên, Yang Jungwon lại đâm thêm cái nữa, cậu cười lạnh trong lòng, anh đây nắm quá rõ kĩ năng đánh hội đồng kiểu này rồi, muốn đánh anh, các cưng còn non lắm.

Đạo diễn Philip tức giận ném tai nghe xuống đất, cảnh quay từ đầu đã rất tốt nhưng sắp kết thúc cảnh thì tự dưng hai người này hét lên phá hủy tất cả, phải quay lại lần nữa. Ông ta hét lên: "Mấy người muốn làm cái trò gì, không muốn quay thì cút."

Yang Jungwon đứng dậy, chỉnh trang lại đầu tóc.

Daehyun và Changmin cực kì uất ức, căn răng ôm chân. Hai vành mắt của Changmin đã ừng ực nước, khóc nói: "Đạo diễn, thực xin lỗi, chúng tôi cũng không muốn như vậy, xin lỗi, thực xin lỗi..."

Changmin khóc lên đúng là rất động lòng người, khóc sao cho người khác phải thương tiếc đó cũng là một loại bản lĩnh.

Daehyun thấy Changmin khóc thành như vậy còn không nói chuyện này là do Yang Jungwon giở trò, liền nổi giận, nắm lấy Changmin: "Đạo diễn, không phải chúng tôi không muốn quay mà là có người không cho chúng ta quay."

Đạo diễn nhíu mày: "Ai?"

Daehyun xoay người chỉ vào Yang Jungwon: "Chính là cậu ta, Yang Jungwon, cậu ta cố ý lấy kim đâm chúng ta, đúng là âm hiểm ác độc, đâm hai người chúng tôi mười mấy phát liền. Chúng tôi nhịn không được mới hét lên, cậu ta thấy Changmin hiền lành nên năm lần bảy lượt ức hiếp cô ấy.

Tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Yang Jungwon, sắc mặt của đạo diễn rất kém, ông ta biết các diễn viên hay ngầm đấu đá nhau, nhưng chỉ cần không ảnh hưởng tới bộ phim thì ông sẽ mặc kệ. Nhưng nếu vì ân oán cá nhân mà ảnh hưởng tới tiến độ quay, ông tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Đạo diễn Philip lạnh mặt: "Jungwon, cậu làm như thế thật sao?"

Ông biết nhân duyên của cậu ở đoàn làm phim không được tốt, luôn bị người ta bôi đen nói xấu, nhất là mấy cô diễn viên nữ, tất cả mọi người đều nghĩ cậu có ngày hôm nay là do "bồi ngủ" mà có.

Nhưng ông cũng biết rõ, thực ra thì so với đại đa số minh tinh trong giới giải trí bây giờ Yang Jungwon còn sạch sẽ chán, chưa bao giờ gõ phòng đạo diễn lúc nửa đêm cũng chưa từng lấy lòng bất cứ ai.

Yang Jungwon không trả lời đạo diễn Philip, nhìn Daehyun cười nhạt: "Daehyun, cô có ân oán gì với tôi hả? Đổ oan cho tôi như vậy vui lắm sao?"

Yang Jungwon cười lạnh, vị trí cậu đâm nằm ở đùi và thắt lưng, trừ khi hai người họ ở trước mặt mọi người cởi sạch làm cho mọi người nhìn thấy vết thương nếu không chẳng ai có thể tin là cậu ra tay cả? Daehyun tức giận đến mức mũi cũng bốc khói, mở miệng mắng: "Đổ oan? Yang Jungwon cậu đúng là vô liêm sỉ lại vừa khốn nạn, cậu có dám xòe tay ra không? Xòe ra cho mọi người xem trong tay có kim thật hay không?"

Yang Jungwon lạnh lùng: "Cô thật là muốn tôi xòe tay ra?"

"Hôm nay cậu mà không dám xòe tay ra thì đúng là có tật giật mình, dám làm mà không dám nhận."

Gương mặt Yang Jungwon vẫn rất dửng dưng: "Tôi có thể xòe tay ra cho mấy người xem nhưng nếu như trong tay tôi không có kim thì sao? Ai cũng biết tính tình Yang Jungwon tôi xưa nay không tốt thật nhưng đã dám làm thì dám nhận, chỉ có điều những chuyện tôi không làm thì đừng hòng nghĩ hắt nước bẩn lên người tôi."

Daehyun oán độc nói: "Cậu đừng có mà lắm lời, nghe mà buồn nôn, trong tay cậu nhất định có kim, nếu không có, cậu muốn xử lý tôi thế nào cũng được."

Daehyun cho rằng Yang Jungwon nói nhiều như vậy là để kéo dài thời gian, hừ, quãng thời gian ngắn như vậy nhất định sẽ không kịp xử lý, không ở trong tay cũng ở trên người.

Yang Jungwon gật đầu: "Được, thế thì tôi cũng chẳng khách khí nữa, nếu trong tay tôi không có kim thì cô phải vừa tự vả miệng mình vừa nói "tôi khốn nạn, tôi vô sỉ", tôi cũng không quá khắt khe nói một 100 lần là được."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net