2.Dunkdunk thấy anh dễ thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trời cũng đã rạng sáng,lúc này Dunk mới cựa mình dậy. Em ngoan lắm nhé biết mình đang ngủ với ai nên không dám cựa mạnh nhưng cảm giác này ấm áp quá..em chưa từng có cảm giác này,à không phải nói từ khi mẹ mất rồi ba em của mất em mới mất đi cảm giác này

"sao đấy ? đói à" Joong dậy rồi hả ? em làm hắn dậy hả ? chết em rồi hắn đánh hay mắng em không huhu 😭

em luống cuống mới tìm sổ nhỏ để biết nhưng chả thấy đâu

"viết vào đây" hắn đưa tay ra để em viết vào

em cũng nhanh chóng giải thích

'em xin lỗi ạ! em làm anh thức hả'

"không tôi tự thức"

'anh không đánh em hả'

"sao tôi phải đánh em"

'anh ơi anh coi em là osin thôi phải không ạ?'

"nếu tôi ừ thì sao mà không ừ thì sao ?"

'dạ để em biết em đi làm việc nhà ạ'

Joong cười ngốc nhìn em,ngốc quá đi mà cũng dễ thương

"thôi ngủ lại đi,ngủ được không? lạ chỗ ngủ quen không" hắn hỏi

'dạ được ạ'

Mới 2h sáng mà dậy rồi đó,ngủ lại thôi chứ sao giờ . Dunk ngủ chứ hắn thì không ,hắn thức để ngắm em! Em nhìn lâu thì dễ thương quá đó chứ

Một lúc thì hắn cũng gục


...

Chim hót líu lo,giàn đồng ca mùa hạ cũng đang hát lên bài đồng ca ấy,ôi bình yên làm sao !! hắn và em lúc ngủ cách xa bao nhiêu lúc dậy ôm nhau chặt bấy nhiêu

Cốc cốc

Tiếng gõ cửa đập tan không gian yên tĩnh ấy, Joong thức giấc ra mở cửa trong tâm trạng ngái ngủ nhưng vẫn còn nét tổng tài lắm nha

"việc gì !" hắn lên tiếng giọng còn rất ngái ngủ

"dạ thưa ngài, ngài Naravit đang đợi ngài ở dưới ạ" quản gia nói

"rồi kêu nó đợi tôi tí" nói rồi hắn đóng sầm cửa lại vào kêu em dậy để tiện ra mắt thằng bạn hơi già của mình

"này này dậy thôi"

em cựa quậy rồi bật dậy hẳn mặt còn ngơ ngơ nhìn hài lắm mà chả dám cười lớn đó

"dậy đi rồi chúng ta đi gặp bạn của tôi"

Dunk cũng lò mò dậy, vừa vệ sinh cá nhân chợt nhớ ra bàn chải đánh răng ở đâu ? ở nhà ba chứ đâu
Joong biết trước được tình hình nên đã chuẩn bị trước cho em bàn chải

Đánh răng xong,mặt em đã tỉnh hơn rồi nhưng tay vẫn ôm mềm ghiền. À chưa giới thiệu em Dunk có mềm ghiền nhé,ai có mền ghiền điểm danh với em nào

Joong cùng Dunk đi xuống,vừa xuống đã thấy bản mặt như chó xổng chuồng của thằng bạn thân nó không đi một mình nó đi cùng ghệ yêu của nó

"ây dà cuối cùng cũng có người yêu haa" Thằng Pond bất ngờ

"em chào hai anh ạ" Phuwin là em ghệ yêu của Pond đó

"chào em,đây là Dunk Natachai vợ mới của tao" Joong giới thiệu

Dunk không nghe gì ngoài nhìn chằm chằm Phuwin em chỉ muốn có bạn chơi thôi thấy Phuwin dễ thương nên muốn làm quen quá

Joong với Pond để ý rồi nhá,nãy giờ không rời mắt khỏi Phuwin xíu nào cả

"Pond..sợ" Phuwin lay tay Pond

"à Dunk muốn chơi cùng Phuwin hả"Pond lên tiếng làm em hết cả hồn

Cái đầu nhỏ gật gật tỏ ý muốn chơi cùng. Phuwin thấy vậy thì vui lắm luôn liền đứng phắt dậy đi tới chỗ Dunk

"Bạn muốn chơi với Phuwin thiệt hỏ? Vậy đây là quà làm quen nè" Phuwin cười rõ tươi chìa tay đưa cho em chiếc kẹo mút vị dâu sữa

"Nè Dunk lấy iii, mà Dunk nhiêu tuổi òi? Dunk thích gì ? Vẽ thích hông??"

"Ủa sao hông trả lời tui dọ? Aowwww" Phuwin xị mặt

Dunk cố gắng dùng ngôn ngữ ký hiệu để nói là em không nói được

Joong thấy vậy mới nhớ ra rằng Dunk không nói được

"Phuwin , Dunk không nói được chỉ biết vào sổ hay dùng ngôn ngữ ký hiệu thôi" Hắn giải thích

"Oh bạn ấy đặc biệt quáaaaa! Dunk ăn kẹo đi nè kẹo dâu sữa vị tui thích nhất mà tui hông ăn tui cho Dunk ó"

Dunk vui vẻ nhận lấy món quà bé từ bạn dễ thương. Em muốn tìm sổ để nói cảm ơn nhưng chả thấy đâu

"Em tìm sổ nhỏ hả ?" Joong hỏi

Gật gật

"À trong xe ấy để tí tôi lấy cho em"

Em cười với hắn thay cho lời cảm ơn

"Ủa em nói không nói được gì luôn à ?" Pond thắc mắc

"Ờ từ rồi tập luyện lúc đầu tao cũng chả ưa é gì nhưng tự nhiên rước về lại thấy tội với cũng đẹp dễ thương quá trời" Joong nhìn Dunk đang ngồi vẽ với Phuwin

Nói chuyện một lúc Pond cũng đi về chứ ở đây nữa là tới tối,chuyện công việc nhưng tùm lum cái để kể

"Phuwin về thôi mai rồi lại đến chơi với Dunk ha" Pond ngồi xổm xuống vừa tầm với Phuwin rồi bảo

"Hông hông mụt tí nữa mụt tí nữa" Phuwin nài nỉ

"Một tí của em bé là bao nhiêu?"

"Dạ nhiêu đây 🤏" Phuwin giơ tay biểu hiện cho sự một tí của ẻm

"Thôi về nào bạn Dunkdunk còn phải đi ngủ nữa nha ,Phuwin hông thương Dunkdunk hả? Dunkdunk không ăn không ngủ là Dunkdunk xỉu zậy nè" Pond diễn tả chân thực quá làm Phuwin phải gật gù chấp nhận về

"Bai Dunk mình về mai mình lại xin P'Pond tới ha" Phuwin tiếc nuối nói

"Ai" bỗng dưng Dunk cười rồi nói làm ai cũng ngỡ ngàng nhìn em

"Dunk em vừa nói đấy à ?" Joong bất ngờ đến há hốc

PondPhuwin cũng bất ngờ nhưng phải về rồi

Vào lại biệt phủ Joong bắt đầu tập nói cho em hắn có nhớ mang máng là em nói được nhưng chỉ khi em thích

"Dunk tập nói theo tôi nha?"

Em lắc đầu nhưng vẫn dùng ngôn ngữ ký hiệu diễn tả

'Sổ nhỏ của Dunk'

Joong hôm qua có xem thoáng qua ngôn ngữ ký hiệu nên cũng hiểu là lấy sổ

"Đợi tí tôi bảo quản gia lấy cho em"

Lấy được sổ nhỏ Dunk mới chợp lấy viết dòng dài

'Anh ơi em nói được một tí nhưng không muốn nói đừng bắt em, với cả em thích chơi với Phuwin lắm Phuwin dễ thương trắng trắng mềm mềm nhưng khó giao tiếp quá đi'

"Vậy cố gắng hơn nhé? Nào giờ ăn sáng rồi lại ngủ chứ em nhẹ quá! Muốn múp múp mềm mềm như Phuwin phải ăn nhiều ngủ nhiều !! Em cũng còn chút xíu nên làm vậy"

Dunk lại ghi vào sổ

'Dunkdunk thấy anh dễ thương'

Dunk mỉm cười với hắn rồi chìa sổ nhỏ ra,ôi tan chảy mất












_________________

Ủng hộ tui fic này iii trời ơi 😨

Vote ạ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net