4. bữa ăn trời đánh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nch to nhỏ 1 lúc. Họ cũng vào ăn. Mới bước vào đến chỗ bàn ăn thì...Ôi trời! Chẳng hiểu vì sao mà Fah và Kwan lại ngã lăn ra đất rồi. Fuji và White thì đứng đơ ở đó, Maki Jingjai
ngơ ngác và Biw Pheng cũng chẳng hiểu gì

Jean và Nai chạy lại đỡ Fah cùng Kwan. Rồi Jean hét lớn:
• Này, mấy cậu điên à? vừa phải thôi chứ?

Nai tiếp lời:
• Muốn giết người à? sao các cậu quá đáng vậy? nước sôi ntn mà đổ vào tay ngkh dc à?

Fuji tức lên và nói:
• Tụi m biết cái gì? Lũ ngu. Nó nói gì cũng tin à, dại gái vừa thôi

White cũng nói:
• Đừng đánh giá bọn này như thế. Bọn này thèm trai đến mức phải rẻ tiền như v đâu

Jean định nói gì đó thì Nai ngăn lại và nói:
• Thôi Jean, chúng ta cũng chưa biết rõ đầu đuôi câu chuyện mà

Jean k nghe mà lớn tiếng lôi qkhu của Fuji ra ngay trước mặt mn:
• Thôi gì mà thôi? ( hất tay Nai ) Này Fuji, đây là cách mà m sống à?

Fuji cau mày hỏi:
• Cách sống gì cơ?

Jean nói tiếp:
• Cách sống của những đứa con bị bỏ rơi đó Fuji. M đang ghen tỵ với những ai dc yêu thương hơn m đúng k?

Maki đứng dậy nói:
• Hơi quá rồi đó Jean

Fah cũng nói rằng:
• Jean à, thôi đi. Tụi tôi đi vào phòng y tế ở đây là dc. Mek Mork đưa tụi mình đi nhé

Mek, Mork đáp:
• Được rồi để 2 bọn mình dìu 2 cậu đi nhé

Fuji hậm hực mà ngồi xuống bàn. Chẳng hiểu sao Jean lại muốn gây sự tiếp và nói:
• Đứng lên và mạnh miệng như lúc nãy tiếp đi Fuji?

Biw xông tới nói:
• Jean à đủ rồi cậu dừng lại đi

Tibet cũng nói:

• Đừng làm lớn chuyện quá Jean. Đủ rồi

Jean lại nói tiếp:
• Đủ gì mà đủ? Xem cái tính cách ngang bướng và đố kị của cậu ta đi?

Fuji đứng lên và nói:
• Tôi nói cho cậu biết, tôi k đố kị với bất kì ai. Thôi cái kiểu nch ngu ngốc của cậu đi Jean, cậu nên dùng cái đầu để suy nghĩ đi

White liền dữ tay Fuji lại. Lúc này Hugo nói:
• Ôi Jean này, đừng chấp phụ nữ nữa. Ta ăn thôi

Jingjai đáp luôn:
• Đâu có chấp được đâu? Cậu nên khuyên bạn cậu bỏ cái kiểu đấy đi, thôi lôi quá khứ của ngkh ra nói đi

Pheng cũng bênh:
• Đúng đấy. Chơi với nhau thì khuyên bảo nhau cho tốt nhé? Đừng để lây cái tính xấu cho nhau

Fuji quay đi và chuẩn bị ngồi xuống. Jean liền nói tiếp:
•Đây k phải chuyện của các cậu, xía vào làm gì?

Pennhung lên tiếng:
• Này Jean, thật sự chỉ vì 2 đứa kia mà m định cãi nhau om sòm ở đây à? Vả lại đây là chuyện của tất cả chúng ta đấy? Để nó dừng ở đây đi

Lúc này Fuji nói:
• Jean à, cậu vẫn là loại người như thế nhỉ? Không thay đổi à?

Jean đáp:
• Tôi ntn cậu đâu cần quan tâm. Và tôi nghĩ tôi mới là ng nên nói câu đó. Cậu vẫn vậy, là 1 đứa ích kỉ, đố kị và xấu tính. Cậu thiếu thốn tyeu thương đến mức đó ư?
• Này! Nếu tôi là cha cậu có lẽ tôi cũng sẽ vứt bỏ cậu đi như vậy đấy.

Lúc này thật sự căng thẳng rồi, Nai đi lên kéo Jean lại và nói:
• Thôi đi Jean, dừng lại đi

White k nhịn mà tiến tới nói:
• Sao cậu dám nói thế? Cậu là con trai ư? Đàn bà

Fuji rưng rưng và nói:
• Đợi ngày này lâu lắm rồi nhỉ?

Jean hỏi:
• Ý cậu là gì?

Fuji đáp:

• Muốn lôi quá khứ của tôi lên để hạ thấp tôi đúng k? Giờ thì cậu thành công rồi đó? Ăn mừng đi nhé

Jean tiến lên và nói:
• Cảm ơn nhé! Tôi đâu có lôi quá khứ của cậu lên? Tôi nói sự thật thôi mà? Đúng k Fuji? Ba cậu gọi cậu là rác rưởi đâu có sai?

Pheng chạy đến xô Jean ra:
• Này cậu bị điên à, thôi ngay đi

Fuji nói:
• Đàn bà thật đấy.

Rồi rời đi ra ngoài. White thấy thế liếc họ 1 cái và nói rằng:
• Cậu sẽ mãi mãi chẳng biết cậu ấy đã thay đổi như nào? cố gắng như nào để vượt qua chuyện đó

Jingjai bảo:
• Cậu k thấy xấu hổ ư? Khi đã từng dùng lời nói làm tổn thương Fuji. Tôi tưởng cậu biết hối hận chứ?

Biw nói rằng:
• Tôi nghĩ các cậu đã khác. Đã trưởng thành và biết suy nghĩ hơn chứ?

Nói xong họ bỏ đi tìm Fuji và để lại các chàng trai ở đó. Pennhung bước đến và nói với Jean:
• Liệu lần này cậu có làm đúng k? Thật sự tại sao cậu lại có thể nói như thế?

Tibet an ủi Jean rằng:
• Thôi 1 chút nữa có lẽ họ sẽ về. Chúng ta nên ăn trước rồi sẽ nch với họ sau

Nai vỗ vai Jean và nói:
• Lần t2 rồi Jean à

*về phần quá khứ thì ở tập sau nó sẽ dc mở ra và các b sẽ hiểu nhée*

Jean phản bác:
• Này, đúng là tôi hơi quá. Nhưng họ đã làm gì với Fah Và Kwan? Các cậu thấy mà đúng k?

Hugo liền trl:

• Thấy! Nhưng cậu nghĩ họ thật sự làm nth hả? Đúng là chúng ta k ưa nhau, nhưng thật sự tôi chắc chắn họ k làm như thế đâu.

Lúc này ae Mek Mork đi lại. Rồi hỏi có chuyện gì vừa xảy ra. Sau khi ngồi xuống bàn ăn, Tibet đã kể lại mọi chuyện cho họ

Mek liền nói:
Jean à, hơi quá rồi. Có lẽ lần này người sai là cậu

Jean khó chịu và hỏi:
• Là các cậu k hiểu hay k chịu hiểu thế? Thật sự k khó chịu khi họ làm thế với Fah và Kwan à? Tôi thấy từ lúc trên xe họ đã vậy rồi.

Nai nói:
• Nhưng chúng ta k hề nhìn thấy hết mọi chuyện. Cậu hiểu tính họ mà. Họ sẽ k nhận những chuyện họ k làm đâu

Cứ vậy được 1 lúc rồi các cô gái quay trở lại. Chỉ là, lần này k thấy Fuji đâu

Thắc mắc Pennhung liền hỏi:
• Fuji đâu? Cậu ấy k ăn cơm à? Chúng ta sẽ đi tới tối đấy? Giận thì cũng nên ăn 1 chút chứ

Pheng bực bội nói:
• Vì ai hả? ( liếc qua Jean)
• K phải Fuji tự ái rồi k ăn. Mà cậu ấy mệt mỏi rồi. Nên đã lên xe trước

Thấy thế Mork bảo:
• Vậy các cậu ăn đi, rồi chúng ta lên xe để đi tiếp.

Nhưng dù sao Fuji cũng k ở đây, không khí chẳng tốt lành gì. Cho họ ăn, họ cũng k ăn nổi

Ăn xong mn lên xe. Jean thấy Fuji đang ngồi cuối. Định đến đó và nch. Nhưng White, Maki từ đâu đi tới đẩy Jean, Nai định vào chỗ ngồi ra, và ngồi lại với Fuji, còn 1 chỗ nữa dành cho Pheng. Hàng t2 từ cuối lên là Jingjai và Biw. Thấy thế họ cũng chỉ đành ngồi với nhau.
Fah và Kwan lên đến trên xe, thấy chỗ ngồi bị đổi.

Fah liền đi tới hỏi White:
• White à cho tôi ngồi với được chứ?

White trl:
• Xin lỗi, nhưng k còn chỗ đâu nhé!

Kwan cũng k khá khẩm hơn khi hỏi Jingjai chỗ ngồi

Jingjai đáp:
• Xin lỗi, nhưng mà.. hihi cậu k đáng để ngồi chỗ này á, sorry nha!

Pheng liền nói:
• Jingjai à, likeee

Fah và Kwan ấm ức. Thấy thế Mek Mork nhường chỗ cho họ rồi ngồi cùng Hugo, Jean và Tibet, Pennhung





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net