11. 4 NĂM SAU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                           
                                                     

Cưới nhau được 1 năm, Trân Ni đã sinh cho Lệ Sa 2 thiên thần nhỏ đúng y như ước nguyện của cô. Hai đứa trẻ là sinh đôi, đứa lớn là Ngọc Hy, đứa nhỏ là Nhã Hy.

Cặp công chúa song sinh này lúc mới sinh ra thì giống nhau như đúc, nhưng càng lớn càng có nét khác. Đến nay đã lên 3 tuổi rưỡi, bé Ngọc Hy khuôn Lệ Sa, còn bé Nhã Hy thì là bản sao của Trân Ni. Tính cách cũng khác, chỉ có điểm giống nhau nhất đó là rất ghiền mẹ Lệ Sa, như mẹ Trân Ni của tụi nó hồi đó vậy.

.

- Chồng ơi! Em với con về rồi nè.

Trân Ni hai tay dắt hai cục bông nhỏ, miệng cười vui vẻ, hí hửng chạy vào trong nhà, ba mẹ con nàng mới ở bên ngoại về, nhớ Lệ Sa quá đi.

- Tụi con về với mẹ rồi đây.

Hai đứa nhỏ buông tay Trân Ni, lon ton chạy vào trong để tìm mẹ Lệ Sa của tụi nó. Nhìn chúng nhớ mẹ đến quăng hết đồ đạc tung lung ra sàn, nàng chỉ biết cười trừ rồi cúi xuống gom lại.

- Hôm nay mấy mẹ con đi chơi về sớm vậy?

Lệ Sa đang làm cơm dưới bếp thì nghe âm thanh nhốn nháo bên ngoài, cô vội tắt bếp rồi chạy ra.

Liền nhìn thấy hai cô công chúa nhỏ nhắn, trắng trẻo dắt tay nhau chạy tới chỗ mình. Cô cúi xuống ôm hai cục bông vào lòng, hôn mỗi đứa một cái cho đã ghiền rồi mới buông ra.

- Hôn em nữa.

Một màn mẹ con thấm đậm tình cảm trước mắt thật làm Trân Ni ghen tị, nàng phụng phịu đi tới ra vẻ ủy khuất tựa vào lòng Lệ Sa. Chồng đáng ghét, dám cưng con hơn vợ sao, bạc tình bạc nghĩa thiệt chứ.

Chụt chụt chụt...

Lệ Sa còn lạ gì cô vợ nũng nịu này của mình nữa, thế là liền vui vẻ đè nàng ra hôn thật nhiều cái lên đôi má mềm mại, thơm ơi là thơm. Hôn xong cô vẫn ôm chặt vợ, vuốt vuốt tóc nàng dỗ ngọt, sang năm là 30 tuổi rồi đấy nhưng trẻ con vẫn mãi là trẻ con thôi.

- A sao mẹ hôn con có một cái? Hong chịu~

Bé Ngọc Hy cảm thấy không bằng lòng, con bé cự nự rồi đu lên người Lệ Sa mè nheo.

Cô liền cười, chu môi hôn cái chóc lên má con gái.

- Con cũng muốn nữa.

Lại thêm một cục bất bình ra mặt, bé Nhã Hy bắt chước chị ôm lấy tay mẹ Lệ Sa, má cọ cọ vào cô gây sự chú ý.

Chóc~

Cái má phúng phính của bé con lập tức nhận được nụ hôn thật kêu. Mấy cái đứa nhỏ này hôm nào cũng nhõng nhẽo với cô hết trơn.

- Hay ha? Ngày xưa nói yêu em, thương em nhất, giờ thì sao? Thứ chồng dối trá, bội bạc. Hứ!

Trân Ni khoanh tay trước ngực, mắt liếc liếc chồng, đôi má thì phồng lên bày tỏ sự bức xúc pha chút dỗi hờn. Nàng ghét đấy, có con cái là quên vợ luôn.

- Thôi nào~

Lưng Lệ Sa toát hết cả mồ hôi, cô thả con xuống rồi đi tới trước mặt vợ, ôm nàng vỗ về. Bao nhiêu năm rồi vẫn cứ như vậy, còn ghen tị với cả con luôn chứ, coi cái mặt ục ra như bánh bao này, có cưng chết không cơ chứ.

                                         

             
                       

Dĩ nhiên Trân Ni chỉ muốn làm nũng một chút với chồng, nàng dụi mặt vào cổ cô hôn hôn rồi cũng dứt ra. Chồng ai mà thơm quá vậy nè?

- Chồng thương em nhất có đúng không?

Nàng hai tay câu cổ chồng, ánh mắt dụ hoặc nhìn cô, giọng nói quyến rũ bội phần khiến cho ai kia đê mê quên lối về.

- Phải, chị thương vợ nhất.

Tiền đồ, liêm sỉ là cái gì? Lệ Sa không biết, cô bị vợ xinh đẹp dụ đến ngu ngơ rồi.

- Không, mẹ Lệ Sa nói thương con nhất mà.

- Thương con mới phải, mẹ nói dối.

Vừa nghe lời nói gây "đau thương" từ miệng mẹ Lệ Sa, hai đứa nhỏ đồng thời reo lên đòi lại công bằng cho mình. Sao mà mẹ hay lúc này lúc kia ghê, rốt cuộc là thương ai nhất?

- Gì? Hai đứa đừng có mà ngang ngược.

Trân Ni vẩu môi cãi lại, tay thì vẫn ôm chặt Lệ Sa, trước mặt hai đứa nhỏ mà hôn má cô tới tấp, hôn như muốn mòn hết mặt chồng.

- Mẹ Lệ Sa của Ngọc Hy.

- Của mẹ!

- Của Nhã Hy mà~

- ...

Chỉ một lúc sau mấy mẹ con lại um trời lên hết cả, không ai chịu nhường ai. Vợ thì ôm mình chặt cứng, hết hôn má lại hôn mũi, hôn môi, hôn hết mặt cô. Còn hai đứa nhỏ cứ đu hai bên mà léo nhéo, giành qua giành lại.

Đây cũng là cảnh tượng hết sức bình thường của gia đình họ thôi, Lệ Sa không bất ngờ, nhưng cô mệt, mệt mỏi lắm luôn.

- Này này, chị sắp tắt thở rồi.

Lệ Sa khổ sở kêu lên khi bị vợ siết chặt ở cổ.

Nghe chồng la oai oái, Trân Ni mới động lòng mà buông ra, xong còn xoa xoa má cô dỗ dành.

- Ẵm con đi tắm nhanh đi chồng, xong còn tắm cho em nữa.

Nói rồi Trân Ni cười khúc khích, sau đó thè lưỡi tinh nghịch rồi ôm đồ chạy lên lầu.

Ách! Bị trúng kế rồi!

Hóa ra  Trân Ni bày ra trò giành giật này để hai cục bông đu bám cô, xong rồi tụi nó nhất định sẽ đòi cô tắm cho vì hiện giờ tụi nó chỉ có mỗi mẹ Lệ Sa trong tim thôi. Hay lắm, quả là cao kiến, Lệ Sa bao nhiêu lần rồi vẫn bị vợ dụ, mãi không rút ra kinh nghiệm.

Haizz... nhưng mà tắm cho hai đứa này...

.

- Ngồi im nào con.

Lệ Sa ôm bé Ngọc Hy để nó ngồi vào bồn tắm, tay chăm chỉ xoa xoa xà phòng lên lưng nó.

- Mẹ xem con nè.

Bên kia là công chúa nhỏ đang nghịch phá cái thau xà phòng do nó sáng chế, vậy là đi luôn nửa chai sữa tắm rồi. Trân Ni kí lủng đầu cô mất.

- Mẹ lấy cho con vịt nhỏ đi.

Bé Ngọc Hy huơ huơ tay chỉ về mấy món đồ chơi ở trên kệ, Lệ Sa cũng chiều lòng lấy cho bé một con vịt.

           

             
                       

Tưởng đâu sẽ ngoan, ai dè đâu nó chọi một phát con vịt xuống bồn làm nước văng tứ lung lên mặt cô rồi cười khanh khách. Lệ Sa cam chịu, vuốt nước trên mặt rồi tiếp tục tắm cho con.

- Nè té bây giờ.

Đang dở tay với đứa này thì đứa kia quậy, chạy lăng xăng làm cô sợ nó té nên có hơi lớn tiếng.

- Oaaa... mẹ la con... oaaa...

Đấy! Lại giở chiêu nước mắt kế, ngồi khóc tỉnh bơ như là bị ai đánh vậy.

- Con chờ mẹ xíu.

Lệ Sa đành phải buông bé Ngọc Hy ra một lát để dỗ cục Nhã Hy mít ướt kia, cô ôm nó vào lòng hôn hôn mấy cái.

Mà cục bột này giận thật dai, không nín khóc mà còn vùng vẫy làm mẹ của nó dỗ muốn gãy cả lưỡi.

- Sao um sùm vậy?

ÀO!

Thau nước xà phòng lúc nãy do hai mẹ con vật lộn với nhau mà bị hất đổ, đúng lúc này thì Trân Ni mở cửa vào... và ướt nhẹp nguyên người.

Lúc nãy ở ngoài nghe ồn ào, Trân Ni không khỏi sốt ruột vào xem sao, ai ngờ đâu dính đạn. Quả báo tới sớm.

- Bớt quậy đi nha Lệ Sa.

Nàng hơi quạu quọ đi tới đánh cho cô một cái rồi ôm con gái nhỏ lên vỗ nhẹ lưng nó, lập tức bé con ngưng khóc.

Ơ kìa, Lệ Sa này có tội tình chi?

Nhưng mà cũng phải tắm rửa sạch sẽ cho hai đứa nhỏ trước đã, để tụi nó ngâm nước nhiều sẽ dễ bệnh. Ông bà ta có câu "Đồng vợ đồng chồng, tát biển đông cũng cạn", chỉ khi hai vợ chồng cùng nhau tắm cho con thì tụi nhỏ mới ngoan ngoãn không quấy nữa.

Nói chứ thật ra là do lúc nãy thấy mẹ Lệ Sa bị mẹ Trân Ni quánh, hai bé sợ, hai bé rén nên không có dám hó hé nữa.

- Xong rồi, giỏi quá.

Trân Ni mỉm cười xoa đầu con gái nhỏ sau khi đã tắm xong cho nó, nàng lau mình bé con rồi lấy bộ đồ mặc vào giúp bé.

Chồng nàng cũng hoàn thành nhiệm vụ với con gái lớn, xong thì đưa tụi nhỏ ra ngoài để còn dọn dẹp bãi chiến trường.

- Giờ để chị tắm cho vợ.

Lệ Sa đột ngột ôm lấy nàng, bộ mặt nham hiểm, cô hôn nhẹ má nàng rồi bế lên.

Quần áo của cả hai được cởi sạch, Trân Ni bị chồng áp lưng vào bức tường lạnh ngắt, cô ở trước mặt vuốt ve sườn mặt tinh tế của nàng. Trân Ni lạnh sóng lưng, điệu cười của Lệ Sa dê quá dê luôn à.

- Lệ Sa... ưm~

Đôi môi nàng bất ngờ bị cô chiếm lấy day dưa, ngấu nghiến. Hai thân thể nữ nhân quấn quýt dưới màn nước của vòi hoa sen, họ si mê nhau quên hết mọi thứ xung quanh.

Lệ Sa cắn xuống xương quai xanh quyến rũ của nàng, lại gặm nhắm phần da thịt mịn màng trước ngực. Cô hôn vào hai khỏa tròn đầy, đôi môi thuần thục chiều chuộng nụ hoa cương cứng, chiếc lưỡi uyển chuyển lại quấn lấy làm loạn.

Khoái cảm dồn dập khiến cho Trân Ni thở gấp, nàng bám vào vai Lệ Sa mặc cho cô ấy tung hoành trên cơ thể mình.

- A~ chị ơi...

Ngón tay thon dài đi vào trong động hoa nóng ẩm, nàng rít lên từng cơn sung sướng, hai mắt lờ đờ đến điên dại.

Cảm giác hân hoan cùng cực này thật làm người ta mê muội, Lệ Sa rất biết cách dẫn lối Trân Ni vào thiên đường tình ái.

.

- Mẹ Lệ Sa, mẹ Trân Ni sao lâu quá dạ? Tụi con đói~

Hơn 30 phút rồi mà vẫn chưa thấy mẹ ra khỏi phòng tắm, hai cục bông lại đứng trước cửa kêu ca.

- Từ từ, la cái gì mà la, lấy sữa uống đi.

Lệ Sa nói vọng ra bên ngoài, xong lại tập trung vào công việc dang dở. Con đói thì uống sữa dằn bụng đi, hai mẹ đang bận.

. Hết .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC