𝑒𝑖𝑔ℎ𝑡𝑒𝑒𝑛

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gọi thêm một lần nữa nhưng Kim Jennie vẫn không trả lời. Jisoo không còn cách nào đành đạp mạnh cửa rồi xông thẳng vào phòng. Một lọ thuốc vừa được mở nắp nằm lăn lóc trên sàn, thuốc trong lọ toàn bộ đều rơi ra ngoài. Hình ảnh kế đến là Kim Jennie nằm bất động trên giường, khuôn mặt trắng bệch, cô lao đến ra sức lay mạnh người nàng nhưng vô ích, Jennie đã bất tỉnh rồi.

"Kim Jennie, chị đừng làm tôi sợ mà!"

Jisoo đã khóc, cô bế lấy nàng rồi rời khỏi nhà thật nhanh để đi đến bệnh viện. Cô thầm cầu nguyện với chúa xin Người đừng để nàng xảy ra chuyện gì cả.

[...]

Khi Kim Jennie tỉnh dậy trời đã sáng, nàng nhìn ra cửa sổ phát hiện nắng bắt đầu len lỏi vào trong phòng. Chúng khiến nàng nhận ra bản thân mình vẫn còn sống. Nàng chắc chắn là người đó đã đưa nàng đến đây. Sao thế nhỉ? Rõ ràng là cô muốn rời bỏ nàng mà còn cứu nàng làm gì? Jisoo không biết rằng nếu như nàng còn sống thì sẽ tiếp tục ngăn cản cô quay về Trung đoàn tụ cùng gia đình sao? Jennie khổ sở cười, một giọt nước mắt lẳng lặng rơi trên gối.

"Con tỉnh rồi sao? Con có thấy trong người khó chịu không?"

Sau khi nhận được tin báo từ cô. Bà Kim lập tức đón chuyến bay gần nhất trở về. Bà đã không hiểu chuyện gì khiến con gái mình phải tìm đến cái chết như vậy cho đến khi nghe Jisoo nói rằng Jennie đã tức giận khi mẹ ruột cô đến tìm. Bà Kim đã tự trách mình vì khi bé đã quá nuông chiều nàng, chính vì bản tính đại tiểu thư đã khiến nàng không chịu trưởng thành và mang tâm lý thích chiếm hữu những thứ mình thích. Bà đã gián tiếp hại Jennie và cả Jisoo rồi.

Lúc này Jennie mới ngẩng lên nhìn khi nghe được giọng mẹ mình, nàng không trả lời, ánh mắt u sầu nhìn bà, rồi lắc đầu.

"Sao con lại trở nên như vậy chứ Jennie? Mẹ không thể tin được đứa con gái ngoan ngoãn của mẹ lại ích kỷ và nông nổi như vậy."

Bà Kim thất vọng thở dài.

"Ích kỷ?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC