38. Cơn ghen bùng nổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 
J…Jen à…..- Jisoo lúng túng khi nhìn gương mặt phụng phịu, giận dỗi như mèo con của Jennie. Đôi mắt nàng long lanh, nước mắt như sắp tràn ra. Đôi môi nàng thì cứ chu chu lên vì giận.

Nàng cúi gằm mặt.

- Đồ ….đáng ghét. – Nàng lí nhí, nàng không muốn cho Jisoo thấy cái mặt mếu máo sắp khóc của mình.

- Ơ…. – Jisoo như tên ngố, cứ đứng ấp a ấp úng không biết làm gì, tim thì đập mạnh, chân thì run run. – Jen à, sao biết nhà tôi mà đến đây? *Hỏi ngớ ngẩn*

- Nghĩ tôi là ai chứ? Có cái nhà cũng không tìm được sao? – Nàng trách móc, vẫn không ngẩng lên, vì nàng khóc mất rồi. ~~

- Ờ….nhỉ…. – Jisoo cười ngố, trái tim chợt thắt lại – Jen à, khóc đấy hả?

- Kệ tôi. *Phũ*

- ……..

Jisoo lúng túng, vội dùng hai tay áp lên má Jennie và ép công chúa ngẩng lên.

“Thịch…..thịch….thịch….”

Đ….Đáng yêu quá

Đ…Đau tim quá

Cô ấy khóc vì mình…..

- Jen….nie….. – Ánh mắt Jisoo chùng xuống, nhìn Jennie và thật sự muốn ôm công chúa bé nhỏ vào lòng. Bạn hoàng thân không muốn nhìn thấy cô gái này khóc một tí nào. – Đừng khóc mà…..

- Đồ đần…. – Nàng đấm thùm thụp vào người bạn Sú, miệng thì không ngừng “đồ đần, đồ đáng ghét, Soo ngốc”

- Ái ái….Sao lại đánh người ốm chứ?!!! – Jisoo giãy nảy, kêu la.

- …..

Jennie dừng lại và không đánh nữa, nàng ngây ra, nàng nghĩ mình vừa đánh Soo đau quá thì phải.

- Đau không….

- Có chứ sao không? Tôi đánh Jennie thử xem đau không nhé? – Jisoo bật nàng như tép nhảy.

- Ai bảo Soo hư! – Nàng cũng bật lại, giờ nàng mới nhìn kĩ Soo của mình, người đã gầy giờ ốm còn gầy hơn, nhìn mà nàng xót kinh lên được. 

- Tôi hư khi nào? – Jisoo nhướn mắt, thầm nghĩ: Nghĩ đây lên ba à mà dùng từ hư.

- …… - Jennie ấp úng không nói gì nữa, nàng nhìn Jisoo, rồi không kiềm lòng được, nàng nhảy lên ôm chầm lấy luôn.

*Cứng đờ*

Jisoo trợn tròn hai mắt nhìn con người đang hồn nhiên dụi dụi vào ngực áo mình.

- Em nhớ Soo lắm ý. – Nàng thủ thỉ. Lần đầu tiên được ôm Jisoo vào lòng, lần đầu tiên nàng không biết tại sao tay chân nàng không còn nghe lời nàng nữa.

Nàng như bị mùi hương và hơi ấm của Jisoo làm cho quên sạch ý nghĩ hỏi tội lăng nhăng, cảm giác ghen tuông và giận dỗi suốt mấy ngày qua. Nàng chỉ muốn ôm chặt hơn thôi.

- …………… - Jisoo không nói gì, mất lúc lâu, cô mỉm cười, bất giác đưa tay lên xoa đầu Jennie - Ừ, tôi cũng thế.

- Thật chứ?

- Thật. – Jisoo bật cười – Nhớ vì không có ai lôi mình ra hành hạ.

“Phập!”

- Ái ái ái!!! Sao cắn Soo!???!! – Jisoo giật nẩy người và buông Jennie ra.

Sau mấy ngày không gặp
Giờ cô ta lên level mới
Học được tuyệt chiêu cắn người ở đâu không biết 
Mình hận tên ba lăm nào dạy cho Jennie cái trò này.

- Ai bảo nói xấu em. – Nàng lè lưỡi, rồi ngó nghiêng vào nhà. – Có ai ở cùng Soo hả?

- Ơ….Thì… *ấp úng*

- Không có hả? Jen vào nha! – Nàng hí hửng. Ấy ấy chị ơi cứ từ từ người ta đã nói xong hết đâu.

- Kim Jisoo! Em mắc màn ngoài cửa luôn rồi hả?!!!!!

=.=

Cô Bae loẹt quẹt đôi dép bông bước ra ngoài cửa.

Thôi chết rồi
Đi vào đi! 

Jisoo vội vã lấy thân che mắt Jennie lại, đằng sau thì cứ vẫy vẫy tay bảo Irene mau trốn ngay đi kẻo có biến.

Irene cũng nhận ra trước cửa nhà Chaeyoung đang có một con Mều lai Hổ liền vội làm phép tàng hình ngay lập tức. Loắng cái đã chả thấy đôi dép bông nào nữa.

- Soo…Soo ở cùng nhà với ai hả?! – Jennie ngờ vực.

- Làm gì có ai?! *Lắc đầu chối như cuội*

- Đừng có nói dối, rõ ràng em vừa nghe thấy có tiếng con gái gọi Soo! – Jennie cau có

– …Soo là đồ trăng hoa, đồ ong bướm! – Nàng tức giận đẩy Jisoo ra và lao xồng xộc vào nhà.

Đồ lăng nhăng

Đợi đấy Jennie này không tin là không tìm ra được 

Chaeyoung! Cô trốn ở đâu ra ngay đây!

Tưởng xí Soo của tôi mà được hả 

Cơn ghen trong nàng bùng nổ thật sự rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net