102. Thư Kí Kim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sooyoung ra ngoài với dì nhé?

Em tách con bé ra, đưa tay lên lau những giọt nước mắt còn đọng lại trên gương mặt bé nhỏ. Nó mím chặt môi, cuối gầm mặt xuồng, chỉ thấy cái đầu nhỏ gật gật liên tục

Em dắt tay con bé bước ra ngoài, vừa nhìn thấy cô thì con bé khóc lớn, chạy đến ôm lấy cô mà nức nỡ

Con xin lỗi appa...con đã làm appa lo lắng

Sooyoung ôm chặt lấy cô như đang sợ cô tức giận mà bỏ đi mất

Cô thấy con bé đồng ý theo em ra ngoài mà lòng thầm thán phục, cảm kích. Vội ngồi khụy xuống ôm lấy thân ảnh bé nhỏ mà vỗ về

Không sao rồi

Em lau nước mắt từ bao giờ đã vươn trên mặt mình mỉm cười

Tôi cảm ơn em

Cô một tay ôm con bé, một tay nằm lấy tay em ríu rít cảm ơn

Chỉ cần chị đi làm lại, những việc như này cứ để em giải quyết

Em mỉm cười lần nữa

Cô em ra ngơ ngác nhìn. Ở công ty có chuyện gì xảy ra sao?

Chị biết không, hai tuần nay em với tổng giám đốc Kim là đã sống trong khổ cực đó, đầu tắt mặt tối với mớ sổ sách

Giọng em có pha chút đùa giỡn. Nhưng điều em nói hoàn toàn là sự thật. Hai tuần nay cô không đến công ty nên đâu biết em đã sống như thế nào với sự nghi ngờ và hàng vạn câu hỏi

Nhìn cô ngơ ngác mà em bật cười, kể lại toàn bộ sự việc cho cô nghe

*Flashback*

Sau chuyến đi chơi cùng vài ngày nghỉ ngắn ngủi, mọi người lại bắt tay vào tiếp tục làm việc, những dự án mới lại dồn dập kéo đến, họ làm việc cực lực đến nổi chẳng có lấy thời gian 1 phút để tám chuyện với nhau, mãi đến bây giờ mới có thể ngồi lại mà "đàm đạo" ngay tại quầy lễ tân

Chuyến đi chơi có vui không

Cô nhân viên C vẻ mặt hớn hở hỏi

Vui lắm. Các người không được đi thật sự rất là phí

Cô nhân viên B tỏ vẻ tiếc nuối làm mấy nhân viên xung quanh lại càng thêm tò mò, nhìn vẻ mặt đó của họ, cô nhân viên B càng hả hê, thần thần bí bí nói tiếp:

Toàn là nam thần với nữ thần của công ty chúng ta không đó, chẳng những thế mà còn có Chủ tịch Sana và chủ tịch phu nhân Mina và còn một người nữa, thân thế cũng vô cùng lợi hại ấy nhé

Là ai? Cô nói mau đi chứ

Anh nhân viên A háo hức lên tiếng

Tất nhiên là vợ của chủ tịch, chủ tịch phu nhân đó nha bà

Tay cô nhân viên B chỉ chỉ tỏ vẻ thần bí một lần nữa

CÁI GÌ? CHỦ TỊCH PHU NHÂN?

Cả bọn đồng thanh hét lớn, bất ngờ hỏi

Suỵt. Im lặng nhỏ tiếng thôi, muốn bị kỉ luật hay gì

Cô nhân viên B lại nói

Chủ tịch phu nhân trông như thế nào ? Rất xinh đẹp đúng không?

Anh nhân viên D hỏi, vẻ mắt háo hức, cả bọn người kia cũng nhốn nháo cả lên. Chủ tịch Kim đây đã xinh đẹp, khí chất hiên ngang, cao cao tại thượng, đôi lúc có hơi lạnh lùng như vậy thì chủ tịch phu nhân chắc cũng chẳng phải là dạng vừa rồi

Không phải xinh đẹp...

Cô nhân viên B tỏ vẻ tiếc nuối làm bọn người kia xụ mặt thất vọng, thấy họ như vậy cô nhân viên B lại cười lớn nói tiếp

Mà phải gọi là cực kì xinh đẹp, y hệt như nữ thần trong truyền thuyết, công chúa bước ra từ truyện tranh, thần tiên tỷ tỷ giáng trần à. Lại còn rất dịu dàng, thùy mị hơn hẳn người khác

Cô đã được nói chuyện với chủ tịch phu nhân rồi sao? Tên gì? Bao nhiêu tuổi rồi?

Cả bọn mắt sáng rỡ đồng thanh hỏi

Không. Chỉ là tôi chào hỏi qua thôi. Chủ tịch của chúng ta giấu kĩ lắm, như báu vật luôn ấy, hai người họ tình tình tứ thật khiến người khác ghen tị. Chủ tịch đối với chủ tịch phu nhân là thập phần ôn nhu, còn chủ tịch phu nhân thì khỏi nói, kể cả nhân viên như chúng tôi vẫn quan tâm từng chút từng chút một à. Tôi có nghe loáng thoáng chủ tịch gọi cô ấy là Jennie còn tuổi thì tôi không biết, nhìn vào có vẻ rất trẻ, nhưng mà tôi vẫn thấy, cô ta thật sự rất giống với một người...

Cô nhân viên B xoa cằm suy nghĩ, sau đó mắt chợt sáng lên đập bàn đứng dậy hét lớn

THƯ KÍ KIM

Em nghe thấy có người gọi mình thật lớn thì giật mình nhìn lại, chỉ thấy họ lắc lắc đầu bảo không có gì nên sau đó mỉm cười cúi chào rồi bước đi, đầu vẫn không hiểu vì sao họ lại gọi mình

Cô nói cái gì? Rất giống thư kí Kim sao? Lẽ nào?

Cả bọn đồng thanh nói, khó hiểu nhìn cô nhân viên B

Tôi nói thật đó, rất ư là giống...

*Khụ khụ*

Lời nói của cô nhân viên B còn chưa dứt đã bị chủ nhân của tiếng ho khan làm cho giật mình vội bật dậy ai về chỗ nấy mà làm việc. Chủ nhân của tiếng ho khan ấy không ai khác ngoài Kim tổng Lisa băng lãnh của bọn họ

Đâu trách cô nhân viên ấy được, chỉ tại chủ tịch của họ giấu vợ kĩ quá thôi, đến cả cô thư kí của chủ tịch họ còn chưa chạm mặt quá hai lần. Ai bảo cô thư kí này quá chăm chỉ làm gì, sáng sớm đã đến công ty lúc chưa một ai bước vào, tối đến thì mọi người về hết được một lúc lâu mới dọn đồ mà ra về. Rốt cuộc cũng chỉ có bác bảo vệ là người ngày ngày đều thấy mặt cô thư kí chăm chỉ kia thôi

Kể từ ngày hôm đó, em luôn sống với những tiếng xì xầm, những lời tra hỏi mỗi khi đến công ty, nhưng rồi cũng chỉ cười cho qua chuyện, lặng lẽ chờ cô giải quyết vấn đề

*End Flashback*

Vậy là ngày hôm sau, cả công ty ai nấy đều vui mừng ra mặt khi thấy cô đi làm, và lại có thêm hàng ngàn câu hỏi, thắc mắc trong đầu họ

Chính vì thế nên cô mở hẳn cả một cuộc họp tổng công ty, thứ nhất là về dự án mới, thứ hai là vấn đề mà mọi người thắc mắc những ngày qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net