9.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


“Đường lộ như miệng cọp, em chưa từng nghe qua sao? Qua đường còn xông loạn như vậy.” Jisoo nói, một mặt kéo nàng đi qua đường lộ.

Cô nắm nhanh như vậy, muốn tránh thoát cũng không có biện pháp.

“Có thể buông tay đi? Cô... giáo?”

Cố ý cường điệu hai chữ, quả nhiên làm cho Jisoo cảnh giác, buông tay ra.

Jennie xoa cổ tay phải của mình, có chút trừng liếc mắt cô một cái.

Cặp mắt phượng xinh đẹp kia, mới thoáng nhìn, khiến cho Jisoo thật sâu hít một hơi.

Làm gương người tốt…… Làm gương người tốt……

Đều đã nhịn lâu như vậy, chỉ cần nhịn vài ngày đi, học kỳ cũng sẽ xong.

“Cô Kim?” Bọn họ hai người dừng lại trong vài giây, còn đang khi nhìn nhau, mà lại dừng ngay bên cạnh trạm bus, thì đã có một học sinh lên tiếng chào hỏi,“Giáo sư, cô sao ở chỗ này?”

Jennie đi qua từng bước, ẩn vào trong bóng đêm, nên làm cho hai nam sinh trẻ tuổi tiến lên đây, thực vui vẻ nhiệt tình chen vào giữa bọn họ.

Lướt qua đỉnh đầu của hai nam sinh đang ì xèo thì thầm, Jisoo một mặt trả lời, một mặt nhìn lại đây.

Trong bóng đêm, cô không thể dời ánh mắt chính mình.

Trên gương mặt bánh bao kia cái miệng nhỏ nhắn đang nhếch lên, biểu lộ một tia bướng bỉnh. Khuôn mặt như một bức tranh, tuy rằng ánh mắt lưu chuyển không dám nhìn thẳng cô, nhưng lại vẫn mê người như vậy, tựa giống như lần đầu tiên nhìn thấy nàng, đã vững vàng thu hút tầm mắt của cô.

Đúng vậy, mắt lần đầu tiên nhìn đến Jennie, Jisoo liền đối với nàng sinh ra hứng thú đặc biệt.

Chính là cô không thể nói, không thể biểu đạt, cái gì cũng không thể làm.

Không quan hệ, tiếp qua vài ngày nữa nàng sẽ không còn là học sinh của cô.

Xe bus đến, Jennie cúi đầu tìm tiền lẻ. Cố gắng lên xe, rất nhanh nhìn đến Jisoo một cái.

Cô vẫn là kiên nhẫn trả lời vấn đề của học sinh nhưng ánh mắt mỉm cười cũng không ngừng nhìn qua đây.

Hẹn gặp lại. Jennie có chút bối rối, dùng hình miệng không tiếng động nói.

Jisoo mỉm cười, kiên định gật đầu, giống như hứa hẹn chuyện gì quan trọng.

Nhưng là, học kỳ đã sắp kết thúc, bọn họ rõ ràng sẽ không gặp lại, không phải sao?

Phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net