Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- TÚ...TÚ ƠI!

Trân Ni đột nhiên bật ngồi dậy mồ hôi đã chảy thấm ướt cả vần trán cô, Trân Ni ngồi đó thở hổn hển. Trí Tú đang quỳ ở cạnh giường nghe tiếng hét của Trân Ni cũng bật dậy leo lên giường ôm chặt lấy em vuốt lưng trấn an:

- Không sao...không sao, có Tú ở đây rồi.

Trân Ni sau khi định hình được Trí Tú đang ôm mình thì liền bật khóc nức nở, chắc vẫn còn hoảng chuyện hôm qua. Trí Tú chỉ biết ôm Trân Ni vỗ lưng an ủi.

Trân Ni cứ khóc nấc lên còn đấm vào lưng Trí Tú trách móc cô:

- Tú..hic..có biết em sợ lắm hong hả!? Tú ở...đâu...Tú ở đâu...

Trí Tú cũng sắp khóc đến nơi rồi. Là cô là tại cô mà Trân Ni mới như vậy là tại cô cô thực sự hận bản thân!! Nếu lúc đó cô chạy nhanh hơn một chút, nếu lúc đó cô cố chạy ra khỏi dám đông đó thì Trân Ni của cô đã không ở trong tình cảnh này.

- Trân Ni...Trân Ni...

Trân Ni tự dựng buông lõng tay mình ra rồi đẩy Trí Tú sang một bên. Trí Tú chẳng hiểu chuyện gì chỉ muốn đến cạnh dỗ dành Trân Ni nhưng đã bị Trân Ni vô hồn nhích ra nấc lên nói:

- Tú..đừng có đụng vào người em..dơ..dơ lắm...hắn ta chạm vào cổ em...vào đùi em...

- Không...không dơ, hắn chạm vào chỗ nào Tú sẽ hôn em chỗ đó.

Nói rồi Trí Tú tiến đến hôn vào cổ rồi đùi của Trân Ni những chỗ nào hắn chạm qua Trí Tú đều để lại cho nó một nụ hôn. Trân Ni ngồi đó nhìn Trí Tú, cô sợ..cô rất sợ, sợ Trí Tú sẽ giận cô, sợ Trí Tú sẽ bỏ mặc cô.

- Trân Ni ngoan, Tú thương em rất thương em, Tú hứa sẽ không để em phải chịu khổ nữa.

Trí Tú ngẩn đầu lên hôn lên môi Trân Ni  thỏ thẻ nói. Trí Tú rưng rưng nước mắt  nhìn, em cũng cười rồi gật gù đáp nhưng đến bây giờ Trân Ni mới nhận ra Trí Tú mặt mày bầm tím quần áo thì máu me, cái áo sơ mi trắng của Trí Tú đã loang lỗ máu vết máu đã khô từ bao giờ rồi.

- Tú...Tú có đau lắm hông?

Trân Ni vừa nói vừa đưa tay lên mặt Trí Tú vuốt ve, cô  chỉ cười rồi lắc đầu đáp nếu Trân Ni chịu tha thứ cho cô thì có bị Hải đánh vài trận như thế cô cũng chịu.

........

- Tao hỏi lại một lần nữa là ai sai mày làm!!

Hải vừa nghiến răng vừa nói với thằng Nguyên đang ngồi đối diện chẳng chút sợ sệt gì, Hải nhìn nó với ánh mắt như sắp giết người đến nơi.

- Tôi đã nói là không có ai rồi, chỉ là vô tình thấy nó ở chợ rồi biết tên thôi.

Hải cười khẩy một cái rồi đứng dậy đi đến trước mặt Nguyên đang ngồi ở đó ung dung gằn giọng:

- Tao không tin là tao moi không được tin từ miệng mày!!

Nói rồi Hải cũng rời đi bỏ lại thằng Nguyên vẫn ngồi đó chẳng có chút sợ sệt gì. Vậy nó phải làm sếp Hải thất vọng rồi, nó cũng biết kết cục khi làm nhiệm vụ thất bại nó còn sợ cái gì nữa chứ.

- Bây giờ thì không được!!

Sau khi từ phòng thẩm vấn trở ra thì Hải vô tình chạm mặt Trí Tú trước phòng Trí Tú muốn vào trong nói chuyện với Nguyên nhưng đã bị Hải ngăn lại  không cho vào. Cũng vì chuyện hôm qua có vẻ Hải không còn có ấn tượng tốt với Trí Tú nữa.

Trí Tú cũng chỉ cười gượng  gật gù.
Sau khi dỗ dành Trân Ni thì cũng lên nơi Hải làm việc xem tình hình của tên hôm qua đã quấy rối Trân Ni ra sao, nhưng Hải một mực không cho cô vào.

Trí Tú cũng chỉ biết gật đầu rồi quay bước đi, cô biết Hải vẫn còn đang rất giận cô về việc cô chẳng thể bảo vệ tốt cho Trân Ni nhưng....

- Đội ...đội trưởng tên đó tự sát rồi!!

Cái gì? Tự sát sao? Hải nghe đến đây thì liền buông sắp hồ sơ xuống chạy đến phòng thẩm vấn. Trí Tú nghe thế cũng lật đật chạy theo đến nơi thì Nguyên đã nằm dưới vũng máu đầu còn ghim hai viên đạn sâu hoắm ở đó mắt trợn ngược.

Hai người nhìn thấy cũng mấy phần kinh hãi. Hải đứng đó tức giận, nó gan thật! Dám tự sát luôn sao nhưng từ chuyện này Hải cũng biết được người đứng sau lưng hắn không hề tầm thường nếu đã lọt vào tay của cảnh sát thì tự khắc kết liễu mạng sống, nếu còn sống quay về từ tay cảnh sát cũng sẽ bị họ giết thôi có khi còn thảm hơn như thế nữa.

Trí Tú sau khi thấy thằng Nguyên nằm ở đó thì liền đứng không vững  tựa vào tường khuôn mặt hết sức căng thẳng.

" Hắn ..hắn...là người của bà ta sao? không xong rồi..bà ta tìm được mình rồi bà ta cũng biết chuyện giữa mình và Trân Ni rồi!! Không được..không được để bà ta làm hại đến Trân Ni"

Trí Tú đứng đó thầm nghĩ đây không phải là người của bà ta sao ? Nếu là người của bà ta thì Trí Tú không xong rồi, Trân Ni lại càng gặp nguy hiểm.

......

- Chết rồi sao ?

- Dạ vâng để tôi sai người khác xuống đó.

- Không cần!

Một tên chạy vào thì thầm vào tai bà thì ra là báo chuyện thằng Nguyên chết. Bà Quyên sau khi nhận được tin thằng Nguyên đã tự sát thì chỉ nở một nụ cười đắc ý, chẳng có chút tiếc thương nào dành cho Nguyên cả bà ta chỉ muốn đạt được mục đích chẳng quan tâm có bao nhiêu người phải hy sinh vì mục đích điên rồ của bà ta.

- Nó là đứa thông minh nó tự khắc hiểu mà mò đến đây không cần phải tận tay xuống đó mà bắt nó về.

- Còn về chuyện...

- Tạm thời đừng động đến con bé đó nếu không nó nổi máu điên lên thì lớn chuyện, cứ để nó ở đó nó sẽ là bù hộ mệnh của chúng ta...

Vừa nói xong bà ta cười nhẹ một cái rồi nâng tách trà lên uống, vẻ mặt bà ta vô cùng nham hiểm. Đúng là con người vì tiền mà có thể làm tất cả ngay cả việc giết người thân của mình.

........

- Em Khỏe hẳn chưa?

- Dạ...em khỏe rồi cảm ơn anh.

Hải bỏ giỏ trái cây lên bàn rồi ngồi xuống ghế cạnh giường Trân Ni lên tiếng hỏi thăm. Hải sau khi giải quyết xong vụ của Nguyên thì cũng xuống thăm Trân Ni một chuyến.

Hải cứ đưa ánh mắt đầy sự quan tâm lo lắng nhìn Trân Ni làm cô cũng có phần ái ngại, Trí Tú mà có ở đây thì chỉ có ghen đến chết thôi nhưng mà Tú  đã ra sau hè tưới rau chỉ có mình cô và Hải ở đây.

- Anh thực sự rất ganh tị với Tú, Tú chiếm trọn tình cảm của em, Tú có được trái tim của em, Tú có tất cả mọi thứ thuộc về em còn anh thì không....

Hải vừa nói vừa cúi gầm mặt xuống. Trân Ni cũng rất khó xử khi Hải nói như thế, cô biết Hải thích cô cũng đã ngỏ ý với cô rất nhiều lần nhưng cô đã yêu Trí Tú mất rồi không thể có thêm ai khác được nếu có cũng chỉ là người thay thế cho Trí Tú.

Nhưng Trân Ni nghĩ sẽ không có ai có thể thay thế được Trí Tú của cô hơn nữa bây giờ cô cũng là vợ của Trí Tú được cưới hỏi đàng hoàng.

- Cảm ơn anh vì luôn dành sự quan tâm đến em nhưng em chỉ có thể yêu mình Trí Tú thôi không thể thêm ai khác được nữa đời này kiếp này em chỉ có mình Tú nếu như có kiếp sau em vẫn muốn được yêu Tú...mong anh hiểu cho em.

Hải nghe xong thì liền phì cười. Trí Tú đúng là may mắn thật đó có người luôn yêu thương chẳng màn sống chết  nhưng dù sao người chiếm được trái tim của Trân Ni thì người đó thắng.  Đúng Trí Tú đã thắng thì Hải cũng tự biết mình mà rút lui không làm phiền người anh yêu hạnh phúc.

Hải sau đó cũng xin phép Trân Ni rồi rời đi không quên đi ra sau vườn nơi Trí Tú đang tưới rau nói vài câu.

- Trân Ni thực sự rất yêu anh, nhớ chăm sóc bảo vệ cô ấy cho thật tốt nếu để tôi biết anh làm cô ấy tổn thương, làm cô ấy khóc, để cô ấy gặp nguy hiểm thì tôi sẽ đến đưa cô ấy đi và sau này gặp anh ở đâu tôi sẽ đánh anh ở đó!!

Hải nói xong liền quay đầu  bỏ đi. Trí Tú nghe Hải nói thế liền phì cười gật đầu. Trân Ni là cả cuộc đời của cô làm sao cô có thể để Trân Ni khóc để Trân Ni gặp nguy hiểm được chứ, nhưng thực chất Trí Tú biết nếu như cô còn bênh cạnh Trân Ni ngày nào thì Trân Ni vẫn còn nguy hiểm ngày đó cách tốt nhất bảo vệ Trân Ni là rời xa  em ấy..

______________________

Mọi người đọc thấy có vấn đề gì còn thiếu xót cứ cmt góp ý thoải mái, kiểu như về chi tiết hay về cảnh ,lời thoại , ròi nội dung truyện có vấn đề gì thì cứ cmt thoái mái t sẽ đọc và sửa lỗi🥰

Mọi người cứ góp để để tui rút kinh nghiệm cho lần sao nha...Cũng cảm ơn m.n đã đọc fic của tui🥰🥰🥰


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net