Chap 83. Ngoại chuyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mọi người nghĩ Satan đại nhân không phải là sắc lang sao? Sai lầm quá! Jisoo chính xác là đại sắc lang, từ khi Jennie mang thai đã phải chịu đựng bao nhiêu, tất cả là vì con. Hôm nay đứa nhỏ này rốt cuộc cũng chịu rời khỏi em, cuối cùng ngày này cũng đã đến, Jisoo mừng rỡ biết bao.

Cô phóng xe như bay đến bệnh viện, nơi đây sớm đã chật kín người bên ngoài, ba mẹ, ông nội, họ hàng ai ai cũng mong chờ đứa bé này. Dù Jane gia không biết rõ thân phận của Jisoo nhưng qua những gì Jisoo thể hiện cũng đủ để họ biết cô không phải chỉ là tên ở rể hèn mọn, tài nguyên của Jisoo vô cùng lớn cộng thêm năng lực lãnh đạo tài tình đã khiến Jane gia không cần động tay tiền cũng tự chảy vào túi sài không hết, vậy thử hỏi họ còn mong đợi gì hơn nữa mà không niềm nở với cô, thậm chí mấy đứa em vợ ngày đầu còn xem cô như cái gai trong mắt bây giờ cũng ra sức mà nịnh bợ.

"jennie... Em ấy đâu?"Jisoo chạy ngay đến chỗ Wendy dò xét

"Chị ấy được đưa vào trong rồi, hình như là khó sinh." Wendy trán đầy mồ hôi, gặp được Lisa thì mừng rỡ vô cùng.

Jisoo chạy ngay đến phòng viện trưởng, vì nhân vật đang nằm ở đây vô cùng quan trọng, ngay cả hội trường hội y học cũng phải đích thân đến

"Tiểu sư phụ... Phu nhân của người khó sinh... Đứa bé..."

"Mau chuẩn bị cho tôi, tôi sẽ đích thân mổ."

Những bác sĩ sản khoa hàng đầu cũng chỉ có thể là trợ phẫu cho Jisoo, cô nhanh chóng thay quần áo đến phòng mổ. Jennie đau quằn quại trên giường, nhìn thấy cô liền quát lên

"Kim Jisoo... Aaaaaa... Chị chết chắc..."

Jisoo nuốt khan, mỗi ngày cô đều trấn an em rằng sinh con sẽ không đau lắm đâu, nhưng bây giờ em đau như sắp chết đến nơi đây này

"Tiểu bảo bối, sẽ nhanh thôi"
Jisoo mặt kệ em đang bấu lấy cánh tay mình mà nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán em, hành động vừa ôn nhu vừa nuông chiều này phần nào xoa dịu cơn đau của em.


Đứa trẻ này quả thật là con của Kim Jisoo không lệch đi đâu được, chỉ riêng việc nó chào đời thôi đã hành hạ không ít người, mấy vị bác sĩ lớn tuổi cũng chỉ dám đứng bên cạnh chấm mồ hôi cho Jisoo.

"Bảo bối... Dùng sức một chút..."

Aaaaa

Jennie hét lên, đã hơn nửa giờ đồng hồ vẫn chưa đưa được đứa bé ra ngoài. Jennie bắt đầu có dấu hiệu xuất huyết, em không còn đủ sức để la hét nữa.

"Jisoo...con của chúng ta...nhất định phải được chào đời..."Jennie dùng chút sức tàn thều thào không thành chữ.

"Mổ gấp...gây mê"

Jisoo hét lên, những người xung quanh đang yên lặng vì tiếng hét của cô mà giật mình, cuống cuồng chạy việc.
"Sản phụ có dấu hiệu xuất huyết"

"Đứa bé vỡ ối, nếu không nhanh lên sẽ nguy hiểm cho cả mẹ và con."

Jisoo mồ hôi vã ra như tắm, dù kinh nghiệm có dày dặn đến mức nào nhưng đối với người đang nằm ở đây chắc hẳn sẽ có chút xao động. Jisoo cố hít một hơi lấy bình tĩnh, dao mổ sắc bén tì lên da thịt em...

Ánh đèn phòng sinh nhảy sang xanh, đã hơn ba tiếng đồng hồ trôi qua, những người bên ngoài cũng đã đợi chờ đến mệt mỏi. Jisoo sau khi thay quần áo liền vội vã chạy đến phòng hồi sức, cô đã tỉ mỉ khâu lại vết thương đẹp nhất có thể, Jennie chắc chắn sẽ gϊếŧ cô chết mất nếu dám để lại một vết sẹo trên người em.

Đứa trẻ sau khi được chào đời thì được đưa đi vệ sinh, Jennie tỉnh dậy với cơn đau dữ dội, cả người em như vừa trải qua một chuyến du ngoạn xuống địa ngục.                                                                     
"Jennie em tỉnh rồi..."

"Con của chúng ta đâu?" Jennie nhìn quanh chẳng thấy đứa bé nào, trong cơn mê man em cơ hồ nghe được giọng của vị bác sĩ "ngài phải lựa chọn giữa mẹ và con thôi" một cỗ đau nhói nơi ngực trái trực trào.

"Em nghỉ ngơi chút đã, Nini em đã vất vả rồi"

"Jisoo nói cho em biết, tiểu Soo của chúng ta...có phải..." hai hàng nước mắt em chảy dài, bản thân vừa mới bước một chân vào quỷ môn quan cũng không bằng cảm giác đau đớn này

Cánh cửa phòng bệnh mở ra, vị hộ lý tay bế đứa bé bước vào

"Sản phụ Jennie Kim, đứa bé nặng 3kg6"

Jennie lập tức ngưng khóc, đôi mắt tròn xoe nhìn đứa bé trên tay. Phải đây chính là đứa con em mang thai 9 tháng 10 ngày, đứa bé mà em dành cả mạng sống để gìn giữ, đứa bé mang dòng máu của Kim Jisoo. Jennie nước mắt lưng tròng, lần này không còn đau khổ nữa mà là cảm giác hạnh phúc tràn ngập khắp trái tim, loại hạnh phúc này khiến cơn đau thể xác như không còn chút gì.
"Nini... Cảm ơn em" Jisoo ôm em vào lòng vỗ về

"Jisoo chị xem...đứa nhỏ này rất giống chị..."

Đứa nhỏ trong vòng tay em, mặt mày nhăn nhó, cái mỏ lâu lâu lại chu chu vểnh lên, mắt thì nhắm nghiền... Jisoo nhăn mặt " giống chỗ nào?"

"Soo, chị đã đặt tên cho con chưa?" Jennie lên tiếng kéo Jisoo về với thực tại

"À ờ... Jennie...Jisoo vậy đặt Jinie đi, đúng rồi là Kim Jinie" Jisoo vỗ tay đánh bốp

Jisoo trầm mặc nhìn đứa bé đang ti sữa mẹ, hai mắt nó lim dim mà lòng vừa mừng vừa lo. Đứa nhỏ này sinh ra đã mang trong người dòng máu của ác quỷ


"Chị chỉ muốn con gái chúng ta sau này sẽ là một người bình thường, một cuộc sống bình thường, điều mà chúng ta không làm được..."

Jennie ra hiệu cho cô đến ngồi cạnh mình, Jisoo hôn lên trán em vuốt tóc vài sợi tóc rũ xuống che gương mặt thanh tú. Nắm lấy tay em đặt lên một nụ hôn

"Chị nhất định sẽ bảo vệ hai mẹ con em!"

Jennie nhìn cô đầy hạnh phúc rồi mĩm cười, đưa tay nắm lấy vành tai cô dùng sức vặn

"Kim Jisoo, chị nghĩ con của em yếu đuối như vậy sao? Em không thích nó chỉ có cuộc sống bình thường, em muốn nó phải như chị, không là hơn thế nữa. Nó phải là người đứng trên mọi người mà nhìn xuống, cả đời chỉ cuối đầu với duy nhất một ngoại lệ."
Jisoo nhìn em bật cười, đây chẳng phải là nói cô hay sao.

"Không nhiều lời, Kim Jinie tiểu Satan!"

Jennie được cô chăm sóc rất kỹ, từ lúc em sinh Jisoo ở nhà hẳn không đến công ty nữa. Vì có nhiều sự thay đổi lớn trong đời ví như có thêm một thiên thần nhỏ cần được chăm sóc nên công ty giao lại hết cho Lisa mà toàn tâm toàn ý ở nhà là "ông bố bỉm sữa"

Lại nói đến Lisa, sau khi kết hôn cậu mở một nhà hàng lớn cho Chaeyoung, chuyện ở thế giới ngầm cũng chẳng mấy khi để tâm đến, có lẽ khi người ta đã có người cần chịu trách nhiệm cũng trở nên an ổn hơn. Cậu cũng giống như cô không thể rút chân khỏi nhưng cũng không thể liều mạng lao đầu vào những trận chiến tranh giành quyền lực nữa, cậu còn gia đình còn có Chaeyoung.

BP vẫn hoạt động ngầm như thế, vẫn là thế lực mạnh nhất hiện nay nhưng không hiếu chiến như trước chỉ tập trung giữ lấy cán cân của thế giới, cô nghĩ thay vì lật đổ cả thế giới này chi bằng để nó hoạt động như lẽ dĩ nhiên nó phải có, thế giới sẽ vẫn như thế vẫn có những thứ mà không phải ai cũng biết được. Đó là bóng tối, là nơi bao trùm phần còn lại, là bí mật vĩnh viễn không được công bố!
Lisa đang yên đang lành phải quản lý công ty cho một người nào đó đang bận chăm sóc vợ con ở nhà

"Chỉ mỗi đại ca có vợ thôi à? Tôi cũng có mà" Lisa hậm hực

"Có con thôi chứ gì, tưởng LaLisa này không có sao, đợi đó tôi nhất định sẽ khiến con gái nhà mấy người trở thành con dâu nhà này!!!

Lisa cười gian xảo...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net