Chương 36: Sáp Kì nhận người thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tịnh dưỡng mấy ngày cộng với sự chăm sóc chu đáo của Trân Ni, Trí Tú cũng đã khôi phục phần nào, có thể đi lại bình thường xem như chưa có chuyện xảy ra chỉ có điều nếu có ai tập kích chưa chắc nàng đỡ được. Trong mấy ngày qua Trí Tú cũng đã nói hết tâm sự lòng mình cùng với A Lệ một mặt mong nhận được sự tha thứ, một mặt kéo phe đồng minh, cũng may A Lệ không phải người thù dai, nên cũng không gây khó khăn cho Trí Tú ngược lại mong Trí Tú nói tốt với Thái Anh về mình.

Trí Tú ở trong phòng mấy ngày muốn ra hoa viên hít thở không khí trong lành liền thấy Sáp Kì khuôn mặt đầy tâm sự ngồi một mình, thuận tình nàng bước đến trò chuyện cũng muốn nói rõ về Kim gia.

"Sáp Sáp cô nương sao lại ngồi đây một mình, không thấy tiểu Bùi bên cạnh, có tâm sự gì sao?"

"Nhị ca sao huynh lại ra đây, Trân Ni mà thấy lại không vui, huynh nên nghỉ ngơi cho khỏi hẳn, đi lại nhiều không tốt cho vết thương"

Đang bận suy nghĩ, Sáp Kì không hay Trí Tú đến bên cạnh, nghe được âm thanh cũng hoàng hồn nhận ra Trí Tú thì quan tâm hỏi một tiếng.

"Ta không sao, cô nương vẫn chưa trả lời câu hỏi khi nảy"

"Sáp Sáp chỉ đang nghĩ về bản thân, tại sao Kim gia lại không đến tìm ta, ta cũng đã đến đây rồi, còn Hiền nhi thì đi lấy ít thức ăn lát nữa sẽ quay lại"

"Thật là sơ ý, Sáp Sáp cô nương đừng nghĩ lung tung, mấy hôm trước Trí Tú có đến Kim gia nói qua tình hình hiện tại, Kim gia rất muốn qua đón cô về đoàn tựu nhưng Trí Tú không cho, hiện tại cô nương chưa nhớ ra được gì chỉ e đến Kim gia không quen, hơn nữa lâu rồi mọi người không gặp mặt, ta đợi cô nương có chút ấn tượng mới dám dẫn người về Kim gia, thật có lỗi, Trí Tú tự mình quyết định"

Trí Tú vì bận chuyện nên cũng không nhớ đến vấn đề này, chỉ đành nói đại một lý do.

"Nhị ca đừng nói như vậy, Sáp Sáp hiểu rõ tấm lòng của mọi người, cũng đa tạ huynh đã nhọc lòng suy nghĩ chu toàn cho Sáp Sáp"

Sáp Kì từ khi gặp được Trí Tú nàng có một chút quen thuộc không nhớ trước kia có từng biết qua nhưng với lời nói, cử chỉ, hành động làm Sáp Kì tin tưởng, chỉ cần là lời Trí Tú nàng sẽ không nghi ngờ.

"Nhị ca, tiểu Sáp Sáp hai người nó chuyện gì mà vui vẻ vậy, còn nữa nhị tẩu mà thấy huynh ở đây thế nào cũng sinh khí"

Châu Hiền thấy Sáp Kì nói chuyện vui vẻ với Trí Tú trong khi trước đó cùng mình thì ưu sầu lại không biết vì sao mà giận nhưng cũng kìm xuống hướng hai người chào một cái.

"Hiền nhi chúng ta chỉ nói chuyện phiếm còn nữa ngươi đi đâu mà lâu thế, để ta chờ muốn sốt ruột, mồ hôi lại đầy người, qua đây ngồi xuống"

Nhìn thấy Châu Hiền hớt ha hớt hải chạy đến người đầy mồ hôi nên thuận tay lau giúp, hành động này đối với hai người là bình thường, họ thường đối xử với nhau thân mật chỉ có điều khi nhìn thấy cảnh này trong đầu Trí Tú lé lên ý nghĩ sâu xa.

"Ta đi lấy bánh hoa quế mà Sáp Sáp thích ăn nhất, đây này còn thơm ngươi ăn đi"

Sáp Kì được Châu Hiền chăm sóc thì cảm thấy hạnh phúc, còn đưa bánh lên tận miệng cho nàng, xem ra hai người quên Trí Tú vẫn còn ngồi đối diện.

"Tiểu Bùi, Sáp Sáp cô nương ta về phòng trước, kẻo lát nữa Ni nhi lại đi tìm, phải rồi chiều nay chúng ta đến Kim gia một chuyến, tiểu Bùi nếu không có chuyện gì làm thì đi theo tiểu Sáp Sáp của muội cũng được"

Trí Tú muốn đánh tâm lý Châu Hiền xem thế nào.

"Đi chứ, chiều nay muội sẽ đi với mọi người, khoan đã huynh nói cái gì mà tiểu Sáp Sáp của muội?"

Tiểu Bùi ngây ngô hỏi lại làm Trí Tú phì cười cũng chạm đến vết thương có vẻ đau xem như đáng đời, còn Sáp Sáp không biết sao lại đỏ mặt không nói chuyện.

"Muội cứ từ từ mà suy nghĩ, ta đi trước"

"Xí. Nhị ca là chạy về xin nhị tẩu đi Kim gia chứ gì, lát nữa thế nào cũng dẫn theo nhị tẩu, huynh cũng là không xa được nương tử, đồ sợ vợ đi"

Trí Tú đi càng xa thì tiểu Bùi hét càng lớn, những người xung quanh nghe thấy đều bụm miệng cười, cười tiểu Bùi ngây thơ lại cười Trí Tú như thế mà sợ vợ.

Đúng như lời tiểu Bùi, Trí Tú đi cùng Trân Ni, bốn người họ hiện tại đang ở đại sảnh Kim gia, Sáp Kì từ khi bước vào cũng không có ấn tượng thậm chí là xa lạ, nàng chỉ mong gặp được người Kim gia xem tình cảm thế nào dù sao đây cũng là nhà gì của mình.

"Trí Tú ta chờ đệ lâu rồi, nghe nói hôm nay đệ dẫn biểu muội về trả cho chúng ta, đợi một lát mẹ ta sắp ra đến"

Kim Bích Nhơn đón tiếp đoàn người Trí Tú, cũng qua nhìn hai vị cô nương kia không biết ai mới là Sáp Kì.

"Thật có lỗi lâu như vậy đến thăm huynh và bá mẫu, đây là Bùi Châu Hiền, còn đây là người mà mọi người đang đợi Sáp Sáp"

"Biểu muội từ khi năm tuổi huynh đã không gặp lại muội, tính ra gia đình hai chúng ta xa nhau cũng gần mười lăm năm, chỉ tiếc là hiện tại..."

Kim Bích Nhơn cũng không biết vì sao mà xúc động, lại nhớ đến gia đình nhị nương bất hạnh "nếu nhị nương không rời khỏi Kim gia thì cả nhà đã không bị giết hại, biểu muội hiện tại cũng trạc tuổi Sáp Kì".

"Biểu ca, huynh là biểu ca sao? Sáp Sáp vẫn chưa nhớ ra..."

Nhìn thấy Kim Bích Nhơn cảm động sắp khóc, Sáp Kì cũng đỡ nghi ngờ, thậm chí có cảm giác đây là người thân của mình, nói cũng không nên lời.

"Kim đại ca, Sáp Sáp tỷ ngồi xuống nói chuyện, không cần xúc động, Trí Tú vết thương của ngươi không thể đứng lâu mau ngồi nghỉ ngơi"

Trân Ni chỉ sợ Trí Tú mệt chứ những người còn lại làm gì nàng cũng không để ý, đi theo Trí Tú chỉ đề chăm sóc.

"Nhị tẩu thật bất công, câu trước nghe rất êm tai, câu sau thì chỉ toàn lo cho nhị ca, ở đây ai cũng biết hai người là phu thê không cần tình tứ lộ liễu như vậy"

Tiểu Bùi thấy không khí ảm đạm nên mượn cớ chọc đôi vợ chồng kia nhưng cũng không cần nói thẳng.

"Nương tử lo cho tướng công là chuyện bình thường, muội nháo cái gì, sau khi hồi kinh huynh sẽ hướng Bùi trang chủ tìm người thích hợp gả muội đi, tới lúc đó muội sẽ biết cảm giác phu thê tình tứ lộ liễu còn bây giờ không cần ganh tỵ"

Trí Tú thấy Trân Ni bị ức hiếp đỏ mặt nên đứng ta đòi công đạo làm một người vui, hai người chột dạ.

"Muội không thèm nhị ca nhiều chuyện, chỉ biết bênh vực nhị tẩu" bị lời của Trí Tú làm cho hoang mang nên cũng không nói nhiều.

"Con là Sáp Sáp sao, ta là dì con Lữ Bích Hà đây, mười lăm năm không gặp con đúng là xinh đẹp, ra dáng một thiếu nữ, con thật rất giống mẹ con Lữ Gia Nghi"

Kim bá mẫu bất ngờ khi nhìn thấy Sáp Kì, nếu đây không phải là sắp đặc bà còn cho rằng Sáp Kì là cháu ruột của mình, giọng cũng run run, nước mắt cũng rơi xuống, chạy đến ôm Sáp Kì vào lòng, phần vì nhớ tỷ tỷ phần vì mất con gái từ lâu nên bao nhiêu tình cảm bà điều dồn vào cái ôm cho Sáp Kì.

"Dì, Sáp Sáp rất vui khi gặp lại dì"

Sáp Kì cảm nhận được đây là tình cảm thật sự, tình thân này quá mãnh liệt làm nàng không còn một chút nghi ngờ, cũng khóc theo Kim bá mẫu, nhìn thấy hai người ôm nhau khóc vì vui mừng không nói được lời nào, mọi người cũng kìm không được nước mắt.

Tuy biết đây là sắp xếp nhưng Trí Tú cũng không ngờ nó lại hoàn hảo nhìn bá mẫu và Kim Bích Nhơn xúc động như thật, xem ra phải tìm hiểu, trong lòng cũng rất muốn tìm lại cha mẹ, đang suy nghĩ bâng quơ thì có bàn tay đang luồn vào tay mình nắm chặt, Trí Tú biết đó là ai nên nói lời âu yếm.

"Cảm ơn nàng Ni nhi"

Trân Ni nhìn thấy Trí Tú không rời mắt khỏi màn trùng phùng của nhà Kim gia thì nàng biết trong lòng tướng công mình đang nghĩ gì, cũng không biết nên an ủi thế nào chỉ có thể bắt trước Trí Tú khi xưa từng làm với mình, nắm thật chặt tay Trí Tú làm điểm tựa cũng là an ủi tướng công "Trí Tú, Trân Ni hiện tại là gia đình, người thân duy nhất của người" nàng rất muốn nói ra suy nghĩ nhưng chưa phải lúc, chỉ đáp lại Trí Tú bằng ánh mắt hạnh phúc "Đợi Trân Ni nói rõ mọi chuyện với Chung Nhân sẽ hướng Trí Tú ngươi làm phu thê chi thực" nghĩ đến điều này làm Trân Ni đỏ mặt, Trí Tú thấy vậy cũng quýnh lên.

"Ni nhi nàng không khỏe chỗ nào, sau mặt lại đỏ lên, mau về tiêu cục để tỷ tỷ bắt mạch cho nàng"

"Nhị ca huynh không cần thể hiện hóa lên như thế, muội thấy người không khỏe là huynh mới phải tự dưng làm mọi người hết hồn"

"Tiểu Bùi cô nương thật là vui tính, ăn nói đúng là thẳng thắn, Kim Bích Nhơn rất thích tính này của cô nương, đúng rồi Trí Tú nay biểu muội cũng về Kim gia ta muốn để muội ấy ở lại, ngươi thấy thế nào?"

Kim Bích Nhơn chỉ thuận tiện khen một câu làm tiểu Bùi bối rối.

"Kim đại ca nên hỏi ý kiến của Sáp Sáp cô nương, đệ không thể quyết định hay cô nương ấy được"

"Dì, biểu ca hai người cho Sáp Sáp ở lại thì còn gì bằng, con muốn nghe về cha mẹ mình, biết bao nhiêu cũng được"

Sáp Kì hiện tại rất muốn tìm hiểu về bản thân, đối với Kim bá mẫu là có phần yêu thương.

"Vậy thì tốt quá, Sáp Sáp ta có thể cùng con tâm sự" Kim bá mẫu thấy vui khi Sáp Kì muốn ở lại.

"Tiểu Sáp Sáp ta cũng muốn ở lại, dù sao trước khi đi đã hứa chăm sóc cho cô tử tế, cha mà biết ta bỏ mặt cô thì ông ấy giận ta mất"

Tiểu Bùi làm nũng xin ở lại với Sáp Kì làm mọi người cười một trận ra trò. Đối với sự đeo bám của tiểu Bùi dành cho Sáp Kì hai vợ chồng Trí Tú quen mắt chỉ có người Kim gia hơi hiếu kỳ nhưng cũng nghĩ hai người họ bên nhau lâu ngày thì tình tỷ muội xem như tốt.

Trí Tú thấy biểu hiện của Châu Hiền thì lên ý tưởng "hôm nào lôi kéo tiểu Bùi đi mở mang đầu óc tránh bị hối tiếc".

Cuối cùng chỉ có Trí Tú cùng Trân Ni trở về tiêu cục.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net