Chương 62: Kỉ niệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Bà không thấy được vận mệnh của Jisoo ở tuổi hai mươi bảy trở đi??... Làm sao có chuyện như vậy được

- Ta biết là con gái không tin mà. Không ép con tin, ta về đây

- Bà có thể nói rõ hơn một chút không?

- Lúc ấy ta đã không thấy được vận mệnh những năm tới của cô gái đó, không điềm lành điềm dữ không kết duyên với bất kì thứ gì vật gì. Hoàn toàn là một mảng hư không

- Ý bà là cô ấy sẽ... sau tuổi hai mươi bảy?

- Đó là tất cả những gì ta thấy được, ta không thể tiết lộ quá sâu, thật ra cũng không chắc chắn, sự tồn tại luôn phủ định chính nó mà...không có có cũng không có không

Jennie bước đi nặng nề về phía xe, Jisoo đã đứng đợi ở đó, thấy cô liền chạy đến xách hộ. Cô nhìn Jisoo gọn gàng ôm đống đồ chất lên xe mà lòng bồn chồn không thôi. Có phải cô mê tín quá không? Một người đang khỏe mạnh thế này, làm sao có thể...

------------------------------------------

- Ý em là sao?

- Tôi muốn biết chị sống có lành mạnh không?

Jisoo chợt ngỡ ngàng. Lành mạnh? Cô lục tung kí ức để xem có làm gì "không lành mạnh" trước mặt em không, cũng đồng thời nhớ lại mấy năm qua. Kết quả là cô thật sự chưa làm gì mà? Ý em là hút chích hay lại chuyện tab ẩn danh? Cô đã lâu không động tới thuốc lá, cũng không dại gì bật chế độ ẩn danh nữa.

Jisoo nhìn em, chắc nịch lắc đầu

- Theo chị nhớ là không. Em phiền lòng chuyện gì sao?

- À... không. Đột nhiên nghĩ đến đời tư của chị sẽ bị bới móc sau khi phim phát hành thôi. Không có thì tốt...

Jennie nhìn Jisoo quả quyết như vậy, em quyết định không nghĩ nữa. Cảm thấy bản thân cũng thật mê tín đi, vì vài lời khó hiểu không xác thực mà nghĩ ngợi vớ vẩn. Lại nhớ đến lời tiên đoán về chồng tương lai của mình, em càng khẳng định người phụ nữ ấy không đáng tin. Theo lời bà ấy thì cuối những năm đầu hai của Jennie, em sẽ gặp lại cố nhân đồng thời tìm được ý trung nhân. Nực cười ở chỗ, ý trung nhân đó sẽ là chồng cô, chính là một đứa trẻ!

Jennie thở phào, cô dường như đã cố gắng nhìn nhận lời người nghệ nhân kì lạ nói là sai. Kì thật thì dù có hận chị ta đi nữa, đó cũng là một mạng người, việc cô lo lắng là đúng, Jennie nghĩ.

---------------------------------------------------------------------------

- Tadaa, xem chị đem gì cho mấy đứa nè

- ĐẠI

- CAAAAAAAAAAAAAAAAA

- Di Xu nữa kìa!!

Tụi nhỏ bỏ dở trò đang chơi, lon ton chạy vội đến ôm lấy hai chị đẹp. Jennie thấy chúng phấn khích, không để ý quà mà ôm cô như vậy liền thấy ấm áp, cô vui vẻ ngồi xuống lần lượt ôm đáp trả.

- Trường ở thôn quy định vở màu đỏ là vở toán, vàng là vở văn, xanh là vở ngoại ngữ. Đại ca sẽ chỉ các em bao hết số vở này trong tối nay nhen. Chu Tịnh em thích môn tự chọn vẽ phải không? Chị có mua giấy, màu. Mấy đứa chia nhau ra đi. Thiếu thì lần sau chị mua thêm

Jisoo nhìn em biết rõ về tụi nhỏ cũng đủ hiểu em để tâm đến chúng như thế nào. Jennie ân cần dịu dàng như lúc này vô cùng có dáng vẻ của một người mẹ. Vậy cô ở bên cạnh thì là gì? Jisoo thầm hạnh phúc với ý nghĩ lén lút của mình

- Như đã hứa, Xu có bánh cho mấy đứa nè!

- Oaaa

- Để Xu bóc cho

Tụi nhỏ hí hửng nhìn những bịch bánh ngọt mà thường ngày rất khó để được mua cho.

- Không được, tối rồi ăn bánh kẹo ngọt không tốt đâu

Là đại ca của chúng, đám trẻ lần lượt ỉu xìu, dùng gương mặt thiên thần và giọng điệu nài nỉ mong muốn làm xiêu lòng đại ca

- Đại ca ơi em thèm mà~~

- Lâu lắm gòi tụi em chưa ăn bánh bịch đỏ đó đó đại ca oi...

- Ngày mai mấy đứa ăn bao nhiêu cũng được, bây giờ thì không! Sẽ bị sâu răng đấy, chỗ răng đã mọc lần hai mà bị sâu thì nó sẽ theo mấy đứa suốt đời đó, rất là xấu xí, còn đau nữa.

- Nhưng mà...Xu

Chúng quay sang cầu cứu Di Xu, Di ngầu như vậy chắc sẽ không sợ đại ca đúng không?

Jisoo nhìn lướt qua Jennie đang bày đồ ra, cô quay lại cười cười với tụi nhỏ

- Đại ca mấy đứa nói phải đó... đến mai rồi tha hồ ăn

Chúng bĩu môi, có chút thất vọng nhìn Di, thì ra đại ca lợi hại như vậy, một cái nhìn cũng khiến Di sợ rồi

Mọi người ngồi thành vòng tròn nhỏ, bảy đứa trẻ nhỏ cộng với một đứa trẻ lớn chăm chú nhìn Jennie cắt giấy bao vở mà làm theo

- Để vở ở giữa thế này, chừa mỗi cạnh cỡ hai mắc tay, sau đó... làm dấu và cắt ra... gấp thế này

Mắt tụi nhỏ long lanh lên khi thấy thành quả của đại ca. Jisoo phụ trách cắt giấy còn sấp nhỏ được Jennie hướng dẫn gấp bao giấy vào vở. Có lúc lại cầm tay một em bé làm sai để chỉ dẫn. Jisoo nhìn lại công việc được giao thì có chút ghen tị, tự hỏi nếu mình cũng cắt sai thì em có cầm tay mình chỉ cắt lại không?

- A đại ca, chời hôm nay nhiều sao quá

- Ừm, đẹp thật em nhỉ. Nhưng mà trời chứ không phải chời!

- Chời...

- Trời! Nào đọc theo chị." Tr"

- Ch

- Tr cơ, miệng em giống như nói chữ r, cong lưỡi chạm vào vòm miệng, hong chạm vào răng nhen

- ...Tr

- A đúng rồi. Bé giỏi quá!

Jennie hôn em bé một tiếng rất kêu khiến nó khoái chí cười hề hề

- Nào nói lại đại ca nghe. Trời

- "Chời" ạ

Jennie phút chốc á khẩu, rồi bật cười cùng với mọi người. Trong lúc đó, cô tình cờ nhìn vào miệng của một bé trai đang cười lớn

- Em lén ăn bánh đúng hông?

Câu nói làm Jisoo và mấy đứa sau lưng cô chột dạ

- Ơ...dạ...hong

- Em nói dối không sợ chị buồn sao?

Thằng bé nghe vậy thì bắt đầu thấy có lỗi, nó bắt đầu mếu rồi

- Dạ bé hong ăn bánh thiệt mà, bé ăn kẹo, bé xin lỗi đại ca!!

Là Jisoo nãy giờ đã xiêu lòng vì mấy đứa nhỏ nài nỉ, để bánh ra sau lưng mình, lén lút che giấu cho tụi nhỏ ăn.

Thấy Jennie có chút không vui, cả cô và đám nhỏ đều cảm thấy lo sợ.

- J-Jennie à, chị xin lỗi, tại chị thấy đám nhỏ thèm dữ lắm... Lúc nãy còn thì thầm hứa với chị lát nữa chắc chắn sẽ về súc miệng

- Đại ca... chị đừng giựn mà, tụi em không ăn nữa đâu

Nó lay lay tay của Jennie, cô im lặng một lúc để thể hiện sự không hài lòng, song cũng thả lỏng, dù gì Jisoo nói cũng đúng. Cô cũng từng nhịn ăn, cô hiểu rõ cơn thèm ăn một món gì đó hơn ai hết

- Nhớ là phải súc miệng đấy nhé!

- Dạ, hứa ạ~~

- Mà "giận", chứ không phải "giựn" đâu

- Dạ giậng

Cô phì cười nhìn đám nhóc đáng yêu trước mặt, đương nhiên cũng không nỡ giận nữa

- Chắc còn phải sửa phát âm cho mấy đứa dài dài

- Hay là chụp một tấm nhỉ? Lưu lại kỉ niệm đẹp ở Quý Châu

Jennie vui vẻ gật đầu.

- Hai...ba. Nào đổi dáng đi mấy đứa. Đúng rồi, dễ thương lắm!

- Chị cũng là kỉ niệm của tụi nhỏ mà, chụp chung đi

- Đúng rồi, Di Xu lại đây nữa~~

Jisoo cười tươi rói, canh góc máy chụp, sau khi hẹn giờ thì đi nhanh đến bên Jennie và bọn nhỏ. Không biết đứa nhỏ bên cạnh Jennie có phải đã nhìn thấu được cục diện, Jisoo vừa đến nó đã lập tức dịch ra một bên, nhường chỗ cho Di của nó ngồi cạnh đại ca

------------------------------------

Trước khi ra về, Jennie nói sẽ tặng mỗi đứa một nụ hôn chào tạm biệt, chúng xếp hàng trật tự để được đại ca thơm má

Jisoo đứng đợi bên cạnh, một đứa vừa được Jennie thơm chạy đến nắm bàn tay của cô

- Xu oi, sau này em muốn ngầu như Xu dị đó

- Còn chị bây giờ thì muốn biến thành bé con đó...

------------------------------------

Về phòng, sau khi vệ sinh, Jennie nằm vật ra giường. Được một hôm nghỉ làm sớm nhưng cũng không đỡ mệt hơn bao nhiêu. Bù lại thì hôm nay cô đã cười rất nhiều. Trong lúc suy nghĩ lơ đãng, tiếng lách cách của bàn phím vang lên. Khẽ nhìn đến nơi làm việc của Jisoo, cô vẫn đang miệt mài làm việc, còn có vẻ gấp vì tiếng phím vang lên dồn dập. Bây giờ mới phát hiện, Jisoo luôn làm việc đến đêm muộn sau đó sáng ra lại quay phim. Vừa tiếp quản công ty vừa đóng phim, cô quả thật lúc trước đã làm khó Jisoo rồi. Chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, lúc thức dậy để đi lấy nước đã là nửa đêm, Jennie bất ngờ khi người vẫn còn ngồi trên bàn làm việc

"Thế này mà gọi là sống lành mạnh sao"

Một ý nghĩ thoáng qua về câu nói của bà lão ban chiều. Không lẽ nào vì thức đêm làm việc mà chị ta mắc bệnh rồi... sao? Em lại bận tâm

- Chị không định ngủ sao, trời sắp sáng rồi...

- À hửm? Chị làm em thức giấc sao

- Không, cứ như vậy chị không sợ sẽ trụ không nổi sao? Dù gì cũng nên chợp mắt một chút đi

- Ừm... nghe em vậy

Khi đã nằm xuống ngay ngắn, Jennie lại cất giọng ngái ngủ

- Bận như vậy mà vẫn đi với tôi sao

- Rất vui mà, lâu rồi cũng không thấy em cười nhiều như vậy

- Tôi cười liên quan gì đến chị vui

- Ừ nhỉ...

- Ngủ ngon

-... em ngủ ngon

Tim Jisoo đập rộn dù biết người ta chỉ thuận miệng

Kéo chăn qua mặt, giấu đi nụ cười mãn nguyện

--------------------------

Au: mỗi lần có drama là t lại có hứng viết là sao ta^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net