Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày ông Thương trở về,vừa cập bến ông đã vội vàng  về nhà mà báo tin cho mọi người,đợi Trí Tú và Trân Ni sang nhà ông thông báo

"Cha đã qua Pháp mà ngỏ lời với Gilen,máy móc y tế ta đã chuyển về theo rồi,con lão già đó ông ta nói sau khi gải quyết công việc xong sẽ về đây mà giúp tụi con...à Tú chuyện này con nói lại với Sáp Kì và Châu Hiền nhá"

"Dạ cha...nhưng mà khi nào thì thầy ấy sẽ về đây?"

"Ừm chắc vài tuần nữa"

Nghe xong tất cả đều mừng rỡ vì sắp được có con,ông Thương khi báo tin cũng quay về phòng nghỉ ngơi,Thái Anh cùng Lệ Sa lại tiếp tục ra tiệm,cô thì sai bọn hầu sang báo tin cho Châu Hiền và Sáp Kì còn mình thì chở em lên chùa cùng bà hội rồi cũng ra xưởng.Thời gian cứ thế trôi qua,họ lúc nào cũng háo hức ai cũng vui cười,và ngày này cũng đến ngày mà Gilen sang,bọn họ nào nức mà đón ông,nhìn thấy Trí Tú từ xa ông ấy đi đến chào hỏi

"Xin chào"

"Trời ông ấy biết nói tiếng Việt sao?"Thái Anh thắc mắc hỏi

"Trí Tú đã dạy cho tôi"

Sau khi chào hỏi mọi người cũng ra xe mà lên thẳng Sài Gòn nơi bệnh viện mà những máy móc y tế ông đã gửi về,vì đường xa mệt mỏi nên họ đã ở lại nhà Sáp Kì đặng mai mới bắt đầu khám.Tối đấy ai cũng háo hức mà chả ngủ được nhìn thấy em như thế cô vuốt nhẹ tóc em bảo

"Nghỉ đi em..mai còn có sức mà khám"

Em gật đầu rồi vùi vào lòng cô chẳng lâu sau đó cũng chìm vào giấc ngủ.Đến sáng ai cũng dậy thật sớm mà chuẩn bị lên bệnh viện,cô nhìn rồi lên tiếng trêu chọc

"Bình thường thì nướng muốn khét cái giường...nay ai cũng dậy sớm dữ"

"Nè đừng có chọc nghen...tại nôn quá chớ bộ"Sáp Kì đáp

"Đúng đó..chuyện hệ trọng phải dậy sớm chuẩn bị chớ"Châu Hiền cũng phụ hoạ

"Trời vợ chồng đồng tâm thiệc"Thái Anh cũng cười mà trêu

"Vợ chồng chị mà lại..hahaa"

Cả bọn phì cười mà dùng bữa sáng,sau đó cũng ra xe mà lên bệnh viện,lúc đầu cô không muốn em cực nên đã có ý mang thai cho em nhưng em không muốn em muốn tự mình sinh con cho cô nên cũng chiều theo mà cùng ngồi ở ngoài chờ cùng Lệ Sa và Sáp Kì,cả ba ở ngoài cứ căng thẳng chờ mà toát hết mồ hôi,Lệ Sa cứ đi qua đi lại lo lắng,Sáp Kì thì cũng rung đùi sốt sắn,cô thì có phần điềm tĩnh hơn nhưng cũng rất lo cho Trân Ni,đến mấy canh giờ sau thì lần lượt Thái Anh Trân Ni cũng đi ra cô và Lệ Sa hấp tấp đứng dậy hỏi

"Sao rồi em ổn chứ"cô hỏi

"Ổn hết không em?"Lệ Sa cũng hối hả mà hỏi Thái Anh

"ông ấy nói sức khoẻ ổn định có thể mang thai"em cười vui vẻ mà trả lời cô

"Ổn cả...em đủ sức sinh cho Sa cả mấy chục đứa luôn..hahaa"

Cô và Lệ Sa thở phào nhẹ nhõm,nảy giờ không thấy Châu Hiền đâu Sáp Kì lên tiếng hỏi

"Hiền đâu..sao không ra cùng hai người vậy?"

"À,ông ấy bảo chị Hiền ở lại nói chuyện riêng"

Sáp Kì càng lo hơn mà mồ hôi đầm đìa chờ đợi,hai cặp kia thì mãn nguyện mà ngồi tâm tình,hồi sau Châu Hiền bước ra với gương mặt trầm buồn làm Sáp Kì lo hơn là vội vàng hỏi

"Sao rồi em...sao sắc mặt lại tệ thế?"

Hai cặp kia cũng lo lắng mà tiến đến lắng nghe

"Haizz..ông ấy bảo em rất khó có con...vì sức khoẻ của em không ổn định"chị buồn rầu lên tiếng

"Thôi..hông sao đâu em...nếu em không mang thai được thì Kì sẽ sinh con cho em nghen"Sáp Kì ôm chị mà vỗ về

"Đúng đó...còn có Sáp Kì mà chị đừng buồn"mọi người cũng an ủi

"Nhưng...hic..chị muốn sinh cho Kì đứa con..hic"

"Ừm...chờ Kì chút..Kì nói chuyện với ông ấy xem sao nha"nói rồi Sáp Kì buông chị ra mà vào phòng gặp GiLen

Bên ngoài mọi người ngồi cố gắng an ủi chị,Sáp Kì tiến vào hỏi ông

"Bác sĩ cho tui hỏi tình trạng của Châu Hiền ra sao?"

"Ừm..vì để sinh được con thì tôi phải lấy trứng của người mẹ để cấy..nhưng số trứng của cô ấy rất ít xác xuất lấy được thấp lắm"

"Vậy xác xuất có con được là bao nhiêu?"

"Ừm xác xuất là 4/10"

"Dạ vậy có cách nào khác để có con không?"

"Còn có một cách nhưng sẽ rất đau đớn đấy xác xuất là 6/10...cô và cô ấy cứ suy nghĩ đi rồi quay lại gặp tôi"

Nghe rồi Sáp Kì chào ông mà ra ngoài cùng mọi người cô nói lại cho Châu Hiền chị chọn cách hai nhưng Sáp Kì đã phản đối vì không muốn chị đau và cả hai đã cãi nhau,suốt quãng đường về tới nhà chả ai nói với ai tiếng nào,về đến nhà chị liền về phòng mà chả ngó ngàng gì đến Sáp Kì Trân Ni và Thái Anh thì vào phòng an ủi chị,cô và Lệ Sa ngoài này cùng uống với Sáp Kì sau một lúc đã ngà ngà say thì cô bảo

"Mày như vậy tao hiểu là mày không muốn chị ấy đau đớn...nhưng mày biết không mong muốn lớn nhất của người phụ nữ là sinh cho chồng mình đứa con...chị ấy cũng vậy...chị ấy chấp nhận đau đớn để có thể sinh con cho mày và trách nhiệm của mày là bên cạnh đồng hành cùng chị ấy chứ không phải là như vầy...những chuyện sinh đẻ như vầy họ rất nhạy cảm mày biết không"

"Đúng đó chị...chị Hiền rất muốn sinh con cho chị cũng như Thái Anh và chị hai muốn sinh cho em và chị Tú mụn con thôi...phụ nữ hạnh phúc lớn nhất đối với họ là sinh con cho chồng mình cùng sống cuộc sống hạnh phúc bên chồng con vậy là đủ với họ rồi...mình phải bên cạnh yêu thương và chia sẻ cùng họ chứ"

Nghe thế Sáp Kì cũng thông suốt mà cảm ơn hai người rồi về phòng gặp chị,hai người họ cũng ngồi uống thêm vài ly rồi ai cũng về phòng nấy với vợ mình,Sáp Kì khi về phòng thấy chị nằm đấy nhưng biết chị chưa ngủ nên đã đi đến ngồi cạnh rồi thủ thỉ

"Kì xin lỗi vì đã lớn tiếng với em...Kì đã thông suốt rồi...Kì sẽ ủng hộ quyết định của em...Kì sẽ đồng hành chia sẻ cùng em...chúng ta sẽ sinh con mà cùng nhau chung sống hạnh phúc nhé em"

Nghe thế chị bật dậy khóc nức nở mà ôm Sáp Kì

"Em cũng xin lỗi Kì...Kì là do lo em đau đớn nên mới như vậy mà em lại nặng nhẹ với Kì...hic..em cảm ơn vì Kì đã hiểu cho em...mình cùng đồng hành cùng nhau nha"

Sáp Kì gật đầu rồi bảo chị nghỉ ngơi,cả hai ôm nhau ngủ hạnh phúc sau cuộc cãi vả họ đã hiểu nhau hơn.Bên này hạnh phúc con bên Lệ Sa thì đã bị Thái Anh cho nằm đất vì người toàn mùi rượu chỉ biết khóc ròng,cô thì cũng bị em trách mắng đôi chút nhưng sau một hồi dụ dỗ thì cũng nguôi giận mà ôm nhau ngủ ngon lành


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net