Chương 19: Gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chập choạng tối ngày hôm sau, Mina hoàn thành công việc của 1 ngày, từ công ty vội chạy về nhà, chạy thẳng lên tầng, chọn bộ lễ phục màu tím nhạt trong tủ quần áo, mặc lên người.

Tô chút son, mái tóc đen được búi len gọn gàng, đeo thêm một đôi khuyên tai nhỏ nhắn xinh xảo, nhìn mình trong gương, cô hài lòng gật đầu.

Cách trang điểm này tuy không rực rỡ nhưng lại toát lên vẻ thanh cao từ trong cốt cách.

Nhìn lại đồng hồ, Mina vội vàng chạy xuống nhà, vô tình va phải cô em chồng.

Jihyo kinh ngạc đánh giá : " Oa, chị dâu hôm nay đẹp quá, chị định đi hẹn hò hả ?"

" Không phải hẹn hò, chỉ là dự một buổi tiệc thôi ! "

" Đi một mình hay đi cùng anh trai em vậy ? "

" Đi cùng anh ấy, nhưng hình như anh ấy vẫn chưa về. "

Mina ngó nghiêng nhìn về phía cánh cửa, có khi nào gần đến giờ thì Park Jimin kia giở quẻ không, hay quên mất lời hẹn, hay là bị chuyện gì đó giữ chân rồi. . .

Thấy cô sốt ruột như vậy, cô em chồng không khỏi mím môi cười khẽ, cất tiếng an ủi cô:

" Chị đừng lo lắng quá, tuy anh trai em tính tình dở tệ nhưng vẫn là người nguyên tắc lắm, chuyện đã hứa với người khác chắc chắn sẽ làm được. "

Jihyo vừa dứt lời đã nghe tiếng còi xe bên ngoài, hai người cùng đi ra thì thấy xe của Jimin.

Trái tim thấp thỏm của Mina cuối cùng cũng được yên tâm hơn, Jihyo không quên nhân dịp trêu chọc cô:

" Thế nào, sau này chị có nên tin anh trai em một chút không ? "

" Chị sẽ cố gắng ! "

Mina nở nụ cười vô cùng xinh đẹp, người ngồi trong xe nãy giờ chăm chú nhìn cô bỗng thấy lòng mình lướt qua một cảm giác kì lạ, nhưng lại nhanh chóng bị lí trí gạt đi.

Một người đàn ông ghét phụ nữ không thể nào nghiêng ngả vì dung mạo của một cô gái được, sở dĩ anh có cảm giác kì lạ kia là vì nụ cười dịu dàng ấy đã lâu rồi anh không có dịp gặp lại.

Jimin đã khôi phục dáng vẻ lạnh lùng lúc trước, biểu cảm rõ sốt ruột. Mina mở cửa ngồi vào xe, cô hỏi lại với dáng vẻ đầy vô tội:

" Hình như anh đang đợi tôi nhỉ ? "

" Cô thử lẽo mép nữa xem ? "

Hừ, người dưới mái nhà không thể không cúi đầu, cô rõ ràng là người đợi anh trước, thế mà đến cả cơ hội nói xạo cũng không có.

[...]

Đến địa điểm tổ chức bữa tiệc, khách mời dường như đã tề tựu đông đủ, Sana đứng ở một góc quan sát xung quanh, năm ngoái còn có Mina và Tzuyu cùng tụ tập trò chuyện, năm nay chỉ còn mình cô lẻ bóng.

" Mina, cuối cùng cậu cũng đến rồi ! "

Sana thấy Mina vừa bước tới, định nói gì đó, nhưng vì ngại Jimin ở bên cạnh nên nhịn xuống.

" Anh Park, chào anh ! "

Cô gật đầu chào hỏi, lần trước tham dự hôn lễ của Mina, cô đã gặp mặt Jimin rồi, cô hoàn toàn không có ý kiến gì với vẻ đẹp của anh ta, nhưng khá không hài lòng với tính cách của anh ta.

Bất mãn thì bất mãn, chứ cô không có quyền can thiệp vào lựa chọn của người khác,

mỗi người đều có con đường riêng cho mình !

" Chào cô. "

Jimin nhẹ nhàng đáp, đưa mắt lướt quanh đoàn người trong đại sảnh, hào hững nói với Mina:

" Tôi chỉ đi cùng cô một vòng thôi, không nán lại quá lâu. "

" Ừm. "

Mina không cảm thấy quá bấy ngờ, với tính cách của Jimin, bảo anh ta ở lại ăn cơm, nghĩ cũng đừng nghĩ tới.

Hai người sải bước về phía trước, Sana đột nhiên túm lấy cánh tay của cô bạn thân, vội vàng nhắc nhở : " Taehyung cũng có mặt ở đây ! "

Hả ? Mina giật mình, chiều nay vừa nghe tin tức anh sẽ về, cô chỉ mới về nhà thay bộ quần áo thì anh đã có mặt tại đây !?

Tuy giữa hai người không có quan hệ mờ ám gì, song tấm lòng mà Kim Taehyung dành cho cô, ngay cả người qua đường cũng nhìn thấy, hơn nữa anh cũng chưa từng kiên dè đối mặt với tình cảm dành cho cô.

Một tháng trước khi anh rời đi, không hề biết đến cuộc hôn nhân chớp nhoáng của cô. Nếu bây giờ biết biệt, không biết anh sẽ gây ra động thái gì đây. . .

Cô liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh mình, đột nhiên không còn dũng khí bước tiếp nữa.

Jimin thấy cô nặng nề tâm sự đứng lặng tại chỗ, cau mày hỏi : " Sao không đi nữa ?"

" Chuyện đó. . . tôi nghĩ. . . nếu anh thực sự rất bận, hay là anh cứ về trước đi. . ."

Mina vì muốn tránh hiểu lầm nên mới cố gắng nói ra câu này, cô cũng hiểu rõ, Jimin nghe được câu này thì sẽ giận tới mức nào.

Quả nhiên, anh rất bực mình : " Cô đang giỡn mặt với tôi đấy à ? "

" Không phải, tuyệt đối không phải, tôi chỉ không muốn miễn cưỡng anh thôi. "

" Không sao, tuy rằng tôi không thích tham gia những hoạt động như thế này, nhưng tôi càng không thích bỏ dở giữa chừng. "

Jimin nói xong, bước vội vào hội trường lớn, thế sự đã vậy, Mina đành phải theo sau anh, chỉ đành chuẩn bị cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra, đến đâu hay đến đó.

Hai người vừa bước vào đã bị một đám nhân viên vây lấy.

Mina liếc thấy một ánh mắt sắc bén ở phía sau, trong đầu như có tiếng nổ ầm ầm, sợ đến mức lập tức lủi thẳng ra sau lưng Jimin, còn về phần đồng nghiệp nói gì, cô không nghe rõ câu nào hết.

Kim Taehyung kinh ngạc nhìn chằm chằm Mina, khuôn mặt tuấn tú phủ đầy sự ngờ vực.

Anh không xông thẳng đến đó chất vấn đương sự, mà túm lấy người có quan hệ thân thiết nhất với đương sự, trầm giọng hỏi:

" Mina sao lại đi cùng Jimin ? "

Sana buồn bực chết đi được, bao nhiêu người ở đây sao cứ phải chọn ngay cô để hỏi, đâu câu hỏi gì khó trả lời, kéo bừa một người ở đây cũng trả lời được.

" Ồ, giám đốc Kim cũng biết anh Park Jimin à ? "

Cô cười như không cười, thử hỏi người ở thành phố Seoul này thì ai mà không biết Park Jimin chứ ? Bỏ qua gia thế hiển hách của anh, chỉ với tính cách khác thường làm nên màu sắc truyền thuyết của anh ta cũng đủ để ai nấy hiểu rõ rồi.

" Em nói xem ? "_ Kim Taehyung khẽ nhướn mày.

-----------------

Tôi tự hỏi rằng : " Nếu anh biết được sự thật, anh sẽ không đau lòng chứ ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC