[TW] Not for you

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qúy tộc luôn là những kẻ có thế mạnh, cầm quyền ở trong xã hội London thối nát ở thế kỉ 19. Nếu nó đã tươi đẹp như con người hòa quyện lại làm một cá thể ,như lời quý bà Acacia dạy tôi. Thì tôi không phải là một thứ phế phẩm trong dòng họ Jones bị đem làm thành một bản hợp đồng cho những quý công tử bột ăn mọt hay những tên béo già cằn cõi khao khát những người tình trẻ. Hợp đồng béo bỡ sẽ không được bỏ qua những con mắt những tên coi đồng tiền là thứ duy nhất, ném những đồng tiền hèn mọn vào những con người quỳ dưới chân thấp kém, bẩn thỉu họ coi là cái gai trong mắt của đám nhà giàu thượng đẳng.

Tiểu thư Winter Jones như tôi, bị ép buộc như một con cờ trong hôn nhân chính trị làm ăn trên giấy tờ "ngu ngốc" của người cha. Cưới tên Andrew, thành người phụ nữ duy nhất của mình hắn. Phụ nữ ở thời này trong mắt hắn chỉ có thể là sự thấp kém, tệ hại. Người phải luôn chỉnh những bộ suit phẳng phiu, một người phụ nữ có giá trị cho gia đình chồng cho hắn thỏa cái tôi công tử bột để khoe khoang với đám thương nhân hôi.

Tôi biết mình đã tới đường cùng, Địa Đàng là vô tận nhưng đời tôi đâu phải tận hưởng như nó. Thốt lên bằng những lời mĩ miều mà đâu biết họ đã dẫn tôi đến bước đầu của cỏi u minh, không bao giờ cảm nhận tình yêu của sự tự do như một công dân.

Ly rượu kính rượu đỏ mộng đang còn lượn lờ. Tiếng ăn mừng quý công tử nhà Andrew đã lấy vợ. Tiếng hô vang chúc mừng có chắc là sự thật chiếm đoạt. Một bữa tiệc cưới thật nhão nhoẹt như chiếc bánh kép ả bạn thân làm cho tôi nếm đau rát đầu lưỡi tê tê, tôi cảm thấy thật phiền muốn đời tôi thà thành một kẻ tội đồ bị gã có ria mép cong vút bàn tán ai sẽ là người hành hình, treo cổ tôi tới nơi trước bàn dân còn hơn phải cưới những người làm tôi phải nôn ẹo dính trên bộ váy bẩn. Tôi cười khẩy khi hắn cố lôi kéo, đặt tay lên vòng eo của tôi. Nâng ly rượu như rất coi trọng cuộc hôn nhân "không tình yêu". Hắn thề với chúa bằng những lời ngọt ngào như đường mật hứa sẽ đưa tôi có địa vị, đưa tôi lên những chiếc giường êm ái cảm giác thăng hoa như vườn Địa đàng, dụ ngọt thưởng thức vị trái cấm thơm ngon đặc sắc nhưng có lẽ là cái bẫy của con rắn chứa nộc độc tàn nhẫn. Tôi không biết hắn đã hứa bao nhiêu cô gái như vậy không? Một kẻ lẳng lơ, đào hoa phong lưu. Đôi lúc tôi có thể nhìn thấy đằng xa góc tiệc những gã đàn ông thân quen của gia đình này và người phụ nữ của hắn, hôn lên bờ vai trần trắng nõn xuýt xoa ngay cái lúc tiệc vẫn đang diễn ra khiến tôi như chết lặng đi như hàng ngàn lũ kiến châm chít .

-Ồ! Mademoiselle Winter.

-Cô có thể uống với ta một ly được chứ?

Lời mời này đã lặp đi xuyên suốt bữa tiệc quái gỡ của hắn từ những gã trai, quý bà. Chao ôi! Người mời rượu tôi lần này là một người phụ nữ. Rất quen mắt, đây có phải là vợ cả Karina của tên anh trai ruột của Andrew, Fallon Andrew. Anh hắn ta có hai người vợ. Tôi cũng nghe phong phanh những người đàn bà trẻ, hắn ta cưới Karina chỉ vì bị ép buộc, còn cô vợ hai của hắn chính là tình yêu đích thực hai người ngu ngốc nuôi hy vọng.

-Một ly thôi sao?

Karina trầm ngầm rồi trả lời.

-Phải.

Tôi giơ chiếc ly rượu kính có chạm khắc hoa văn rồi tạo một tiếng Keng chói tai nhẹ, tôi nhìn trầm ngâm người phụ nữ trước mặt tôi uống một hớp rượu vang pháp màu đỏ óng ánh. Cô ấy có vẻ đẹp như Goddess, tôi nghĩ với vẻ đẹp cô ta có thể hớp hồn cả đàn ông và phụ nữ dẫn dắt họ bay bỏng bên cái đẹp trọn vẹn đích thực. Nốt ruồi duyên dáng dưới đôi môi đỏ là đặc điểm nổi trội của bản thân. Cô ta vừa cho tôi có cảm giác vừa xinh đẹp hay dịu dàng giống Goddess vừa quyến rũ, nguy hiểm như con rắn độc nguy hiểm có thể nuốt trọn đối phương dám hay đám con mồi tán tỉnh cô ta. Một người phụ nữ đặc biệt! Một kẻ săn mồi đáng gờm!

Có phải tên Fallon không biết thế nào là cái đẹp? Sao có thể bỏ mặc một quý cô như Karina. Một tên rỗi hơi nuôi mộng.

-Nhưng có lẽ sau ly rượu này thì cô phải xưng với tôi Madame đấy!

Tôi cố gắng nhấn mạnh từ danh xưng "Madame" cho Karina nghe rõ.

Nhưng vẫn không ăn thua với người đang đứng trước mặt tôi. Karina im lặng rồi mỉm cười nhẹ nhàng khi trong tay lắc rượu vang đỏ từng hồi còn đọng lại sót trong chiếc ly kính.

-Chỉ vậy thôi sao thưa quý cô?

Giọng điệu trêu trọc của cô ta vang bên tai tôi từng câu từng chữ, có lẽ cô ta muốn khiêu khích người phụ nữ như tôi chăng, nực cười thật. Karina chợt đưa tay ra lịch sự như muốn tôi bắt tay chào hỏi lần đầu tiên gặp mặt của hai người phụ nữ. Tôi cũng đành miễn cưỡng đáp lại cự chỉ chảo hỏi của Karina, không được hành xử thiếu tinh tế với mọi người kể cả không quen biết.

-Vậy Madame Winter cũng giống tôi rồi.

-Hửm?

Karina nhìn thẳng vào mắt tôi. Có lẽ cô ta đã biết thứ gì về Andrew và Tôi, cái bữa tiệc chết tiệc chỉ dành cho anh khoe mẽ. Cô ta ngay từ lúc đầu đã biết về tôi, một tình cảm căm ghét dành cho họ Andrew. Không nói không rằng cô ta tiến lại gần tôi hơn, nhìn thẳng vào người tôi. Như con mồi của kẻ đi săn của loài bò sát tàn độc, hành động quá đỗi thân thiết khi lần gặp đầu tiên của hai ta. Karina thật sự muốn gì ở tôi?

-Nếu cô muốn nói chuyện riêng thì hai ta có thể ra vườn hoa phía nam của lâu đài.

-Qúy cô yên tâm cậu Andrew sẽ không biết.

Những lời mời gọi nó có thể khiến tôi cảnh giác trong mọi trường hợp nguy hiểm. Nhưng trực giác trong tôi như không còn tác dụng khi đứng trước một người phụ nữ vẻ đẹp đầy nguy hiểm như Karina. Cô ta như thể muốn ăn tươi như loại động vật bậc cao nhắm nháp miền mồi ngon mọng nước kẻ hầu người hạ dâng lên đón chờ. Tôi bắt đầu mềm nhũn trước cô ta, đi một chút sẽ không ai chú ý khi tôi mất hút trong bữa tiếc ngột ngạt này. Phải tôi đã quyết định gật đầu thay lời nói đồng ý đi với Karina.

-Kính mời.

Vườn hoa phía nam là một khu vườn thường không lui đến của gia đình Andrew, sau khi người cô của họ mất thì, người hầu và thành viên ít ai lui đến ngặm hoa, uống trà chiều. Vẫn có người phụ trách đến dọn dẹp rất tạo cảm giác vườn hoa ma mị đến hút người mời gọi những kẻ mang trong mình máu nghệ thuật lãng mạn. Một nhánh hoa Tuberose đáp xuống nền xàn lạnh lẽo vô cùng.

Cử chỉ thân mật của Karina không phải là ngoại lệ khiến tôi rung động phải tự trấn an chính mình. Chúa đã tạo ra một người hoàn hảo về mọi mặt lẫn nhan sắc và tên. Cô ta chắc chắn là Goddess không nhầm lẫn đi đâu được, người ban tặng cái đẹp khiến mọi người chiêm ngưỡng cô ta mà không thể rời đôi mắt đấm đuối ấy. Sắc đẹp cô ta hoàn hảo mọi góc độ ai cũng phải ghen tị, thán phục. Trí óc tôi cứ lặp lại và lẩm bẩm từ "Karina Goddess", say mê hay dâng hiến tấm lòng toàn vẹn cho người. Say lòng từ cái nhìn đầu tiên ư?

-Em có bao giờ hài lòng không?

Hài lòng, đương nhiên mãi là không. Cha, dòng họ Andrew và tên chồng khốn khiếp của tôi sau này. Tôi chán cảnh là một con cờ cho cha, sự thất vọng đỉnh điểm khi ông ta ép cưới hắn. Tôi đã khóc rất nhiều, chắc là vậy. Tôi muốn được sống thỏa cơn mê say đắm một người, ngu si đến điên.

-Nếu em không hài lòng thì hai ta có thể có một chút hương vị ở đây.

Karina, cô ta kéo tấm thân tôi vào lòng của cô ấy. Cô ấy khao khát muốn tôi. Không như những chàng trẻ đào hoa tán tỉnh một thiếu nữ. Tôi biết nếu ai đó phát hiện họ có thể gọi tôi và cô ta là "phù thủy", "quái thai" có thể những người ấy sẽ treo cố tôi và buôn lời nhục mạ. Giữa tình dục với lại tội lỗi, ranh giới chúng nó thật mỏng manh như sợi chỉ. Nhưng đời tôi đâu bắt chọn một, tình dục và tội lỗi tôi có thể có cả hai thứ.

Cô ta xoa bóp mông theo một cách khá nhẹ nhàng và đàn hồi. Lướt trên tất da mát lạnh xoa nhẹ vòng eo gọn trong tay. Tôi chủ động quấn lấy đôi môi Karina, hòa quyện lưỡi vờn nhau trong cơn đê mê phủ toàn bộ vườn hoa. Tình dục bắt đầu bao mòn cơ thể tôi. Tôi ham muốn Karina chiếm đoạt làm đau cơ thể này. Hành hạ tôi liên tục khiến tôi và cô ta thăng trọn.

Những lời cha dạy cho tôi, không được để kẻ thù bắt bài nắm thóp trong lòng bàn tay, giờ tôi không khác gì cún đáng thương ở nhà dì Gerda, chú cún nhỏ trắng muốt luôn rên ư ử trong lòng chủ nhân. Karina cắn nhẹ vào môi tôi để tăng thêm khoái cảm, cô không hôn thô bạo như Andrew, Karina từ tốn như một quý ông thanh lịch luôn dành sự đặc biệt cho người tình.

-Ôi! Madame Winter.

-Thằng ranh Andrew nó không quan tâm thì để tôi.

Cô ta lần mò đến corset tù túng, tháo dây rút ra.Bộ váy rườm rà cởi bỏ ra nhanh chóng. Tôi bây giờ trần còn mỗi chiếc tất dài trên thân phơi bày trước mặt Karina. Tôi thở phập phòng không phải đây là lần đầu tiên của tôi, trước đây tôi cũng đã ăn nằm với những tên đàn ông với cái mũ chóp, thanh tao trong những buổi tiệc nhỏ. Nhưng lần này cảm giác rất lạ, cảm giác tội lỗi sao? Sự sinh sôi tình dục nảy nở.

Karina hôn chóc vào chóc mũi tôi, bàn tay hư đốn lướt qua âm vật thẫm nước tình. Karina mở rộng âm hộ tôi ra, gảy hột le liên tục và sượt mềm, tôi phải theo kịp cô ta cố không khuỵu xuống trong khi đó đầu gối tôi bắt đầu mềm nhũn. Cô ta biết cách làm tôi thăng hoa hơn những người tình trước.

Cả hai chúng tôi tựa trán ướt mồ hôi mặn chát. Ngoáy sâu vào âm đạo tiếp tục càng lúc càng mạnh mẽ. Tôi nghĩ tôi sắp bị tàn phá chính đôi bàn tay này, tôi rên rỉ khi ép sát mặt vào bộ ngực của Karina mà thút thút những từ ngữ khó nghe. Càng ngoáy sâu thì tôi lại rên lớn hơn trong bộ ngực cô ta.

-Chậm..thôi.

-Chết t-tiệt! Đúng chổ đó r..

Cô ta cười chế giễu tôi xem tôi chả khác gì một con điếm tàn tạ cả. Lõi thịt sưng tấy đỏ hồng, kẹp chặt hai ngón tay mà đẩy nhanh. Miệng thì nói chậm lại nhưng giờ đây tôi muốn cô ta nhâm nhi tôi như buổi trà chiều giữa đám quý tộc buôn chuyện ồn ào. Bất chợt, Karina đẩy nhẹ ngón tay ra ngoài nhanh chóng chóng đẩy nhẹ lên âm vật, bất ngờ vì hành động ấy mà tôi đã phun ra chất lỏng nhỏ giọt dính một chút trên tà váy. Bộ ngực của Karina còn lại nước dãi và nước mắt của tôi, một cô tiểu thư quyền quý ai lại ngờ rên rỉ trong thân của chị chồng mình.

-Cô ổn chứ?

-Ưm vâng.

Tôi thở dốc đáp.

Karina liếc nhẹ xuống âm hộ còn ướt đẫm, và nước tình day ra trên tà váy loe loét. Nhục nhã dưới thân một con đàn bà mà là chị chồng của mình. Tôi không bật khóc mà ham muốn đã bao phủ tôi không rời. Nếu xã hội không đặc bàn cân nặng về giới tính thì tôi đã được tự do như bồ công anh kể cả Karina cũng vậy thoát khỏi chốn này.

-Nếu cô muốn thì đây là bí mật riêng.

-Mong Madame Winter không phiền chúng ta tiếp tục.

Tôi ngước mắt nhìn lên Karina, sau một giây cô ta không còn là một con quỷ hám dục mà trở lại thành một Goddess. Qúy cô người pháp này khiến tôi say lòng như những thiếu nữ mà tôi cho là ngu ngốc và dễ tin. Giờ đây chính tôi không khác là gì là bao.

Phải chỉ là bí mật của hai người phụ nữ.

Thật lâu.

End.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net