năm sau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




buổi diễn sẽ diễn ra vào lúc 20:00, ngày 31/12/xxxx tại sân khấu nhạc thành phố

19:30

kim mẫn đình nhìn kim giây di chuyển từng khắc trên mặt đồng hồ nhỏ, xe vẫn đang lăn bánh đều đều đến trung tâm thành phố nhộn nhịp.

hôm nay là ngày cuối cùng trong năm, hầu hết mọi người đều đã quay về với gia đình chuẩn bị cho thời khắc chào mừng năm mới, nhưng nàng giờ đây lại ngồi trên xe taxi thừ người ra nhìn từng dòng xe lướt qua từ cửa sổ

''cô đến khu trung tâm mua đồ tết à ?''- bác tài xế bắt chuyện, phá vỡ sự im lặng sau nửa chuyến đi

''à không ạ, cháu đến để xem hòa nhạc''

''ồ, vào cuối năm luôn sao''

''vâng, vì buổi hoà nhạc này tổ chức khá đặc biệt, nên cuối năm mới có thể tổ chức''

''vậy à, bây giờ tham dự hòa nhạc cũng khó khăn quá'' - vị bác tài cảm thán

''không phải ạ, vì tên buổi hòa nhạc là 'năm sau anh còn yêu em không ?' nên loại vé tình nhân sẽ được mở bán trước đó một năm cho các cặp đôi, mỗi người giữ một vé cho mình. một năm sau khi hai vé được gộp chung với nhau mới có hiệu lực''

''nghe thú vị thật đấy, nhưng hình như cô chỉ đến một mình...'' - mẫn đình có thể nghe thấy trong tông giọng của người tài xế có chút gì tiếc nuối cho cô

''cháu đi vé đơn thôi bác ơi, vẫn có thể mua ghế đơn được nên không sao ạ'' - nàng cười an ủi người tài xế trông còn buồn hơn nàng, thật ra đi xem hòa nhạc một mình cũng không tệ

phải không ?

--------------------------------------------------------------

''tiền đây ạ, bác cứ giữ tiền dư nhé, xem như lì xì năm mới''

''ôi dào cái cô này, cảm mơn cô nhiều nhé, năm mới vui vẻ''

''cháu cảm ơn bác, năm mới vui vẻ''

chiếc xe lăn bánh rời đi, mẫn đình đứng trước cổng sân khấu nhạc mà lòng trùng xuống, cầm trên tay vé một tấm tình nhân, nàng thở dài, vẫn còn thiếu một tấm vé nữa. ngồi xuống hàng ghế trước cổng, tâm trí mẫn đình lại nhớ về những gì đã cũ

''này mẫn này, chị lại đây xem cái này này'' - nàng háo hức hối thúc người yêu mình nhìn vào thông tin về buổi diễn mang tên 'năm sau anh còn yêu em không ?'

''hmm... nghe có vẻ thú vị ha'' lưu trí mẫn xem thể thức tham dự, gật gù cảm thán

''vậy em đặt vé nhé ?'' - đình câu cổ người thương, mắt long lanh hỏi ý

''miễn em có tiền thì em cứ đặt thôi''

''trả lời kiểu gì đấy hả mẫn?

''chị đùa, nhưng mà sao em tự dưng lại có hứng thú với buổi diễn này vậy ? ''- trí mẫn cười, hôn một cái dỗ dành nàng, thắc mắc

''vì em muốn biết, một năm sau chị còn yêu em không''

''đương nhiên là còn, em không phải lo dù là bao nhiêu năm đi chăng nữa, chị vẫn yêu em''

''mãi mãi, luôn luôn yêu em''

nói dối

sau đó tám tháng, hai người chia tay, kết thúc 3 năm bên nhau

đến bây giờ cũng chỉ còn mẫn đình nhớ tới buổi hòa nhạc này, nàng cười nhạt, trời bắt đầu mưa, mặt nàng cũng ướt nước từ bao giờ. hôm nay vẫn chưa tạo được thói quen tự mình mang theo ô phòng trời mưa

19:55

''đã gần tới giờ diễn rồi, nhanh thật'' - mẫn đình nhìn đồng hồ, cảm thán thời gian trôi nhanh quá

nhưng hình như nàng không giống có ý định sẽ đứng dậy đi về hay trú mưa, nàng tiếp tục thẫn thờ nhìn về phía cổng soát vé, những cặp đôi tay trong tay cùng nhau xếp hàng, cùng đưa ra cặp vé minh chứng cho tình yêu của họ trong suốt một năm qua.

mẫn đình cầm tấm vé đơn độc của mình trên tay, gục đầu xuống giấu đi hàng nước mắt trước khi có ai thấy, nàng ghen tị vô cùng cái tình cảm một năm ấy

đột nhiên những giọt mưa rơi trên vai, trên đầu nàng chợt dừng lại, bóng người cầm ô thân thuộc được nàng nhìn thấy qua ánh đèn đường chiếu rọi, hương nước hoa mùi đào đã bay mất từ lâu trên giường nàng đã quanh quẩn lại nơi chóp mũi, mùi đào thanh ngọt như thế nhưng lại trở nên khô cay nơi mũi nàng. mẫn đình thoáng kinh động, nàng nghe rõ tiếng tim mình đang đập rất nhanh

''sao lại không đem ô ?'' - giọng nói trầm ấm quen thuộc cất lên

''...''

''chị xin lỗi, đình''

''...''

''sắp tới giờ diễn rồi, mình vào thôi em, trễ mất''

mẫn đình ngước lên nhìn, chị vẫn dùng ánh mắt trân quý ấy nhìn nàng. một tay cầm ô một tay nắm lấy tay nàng dắt đến khu vực soát vé. khi đưa vé, chị đưa em xem vé trước rồi mới đưa cả hai vé cho nhân viên , tấm vé của chị được gìn giữ rất tốt, không gấp đôi hay mờ đi như của nàng, trí mẫn đưa nàng xem với vẻ mặt vô cùng tự hào, cứ như đang khoe một huy hiệu cao quý vậy

nhìn bàn tay mình đang được nắm lấy bởi chị, mẫn đình cảm thấy có chút ấm áp lâu rồi mới xuất hiện lại trong tim nàng

--------------------------------------------------------------

23:55

cả hai ngồi ghế cặp, lắng nghe vô số bài hát được trình diễn, nhưng dù có thay đổi bao nhiêu bài, bao nhiêu nghệ sĩ thì trí mẫn vẫn bám lấy em không đổi. mẫn đình đôi lúc lướt qua những hàng ghế cặp khác, dường như không phải ai cũng có thể giữ lại một năm của mình, dãy tình nhân không có nhiều người ngồi như nàng tưởng. vậy nên khi thấy mình có thể ngồi đây cùng người kế bên, dù không còn cùng nhau nữa, nàng vẫn cảm thấy mình may mắn hơn đôi chút

chỉ đôi chút thôi...

''mẫn đình''

'' gì ?''

''chị biết rằng lúc mình dừng lại, chị có hơi nổi nóng''

''...''

''em biết câu giận quá mất khôn không, chị mất hết luôn đấy, không chỉ khôn đâu''

''...''

''có lẽ em không còn tin nữa, nhưng mà câu chị mãi yêu em là thật đó đình'' - trí mẫn nhìn gương mặt đẫm nước của mẫn đình, chúng lấp lánh qua sắc màu từ những ánh đèn sân khấu

''cho chị thử lại một lần được không em ?'' - chị hỏi, cố giữ cho giọng mình không vỡ vì hồi hộp nhưng bàn tay chị lại run rẩy khi đang đan vào tay nàng

''...''

mẫn đình không nói gì, trí mẫn cho rằng mình đã thất bại, chị buông thả cái đan tay, định sẽ rút ra rồi xin lỗi nàng và rời đi. nhưng khi chị muốn rút tay ra, mẫn đình vẫn không nói gì siết chặt lấy tay chị, đưa về phía mình rồi đặt lên mu bàn tay chị một nụ hôn , nàng nở nụ cười khi cảm nhận chị run lên một cái

trí mẫn choáng váng hết cả đầu óc, đến khi nhận thức lại thì mc đã bắt đầu đến ngược sang năm mới, trong tiếng đếm ngược hào hứng của mọi người, tim của cả người trên hàng ghế đôi kia đang trở nên nhanh như vừa chạy từ trái đất lên mặt trăng vậy

''năm, bốn, ba, hai, một...'' - mọi người đều đang hò hét đếm ngược chào mừng năm mới, trí mẫn nhìn sang mẫn đình, thấy lại một nụ cười đã nhung nhớ từ lâu

''chúc mừng năm mới !'' - cả khán đài tràn ngập tiếng hô vang mừng năm mới

giữ những âm thanh ồn ào đó, kim mẫn đình chỉ nghe được lời chúc từ người kề bên

''chúc mừng sinh nhật, mẫn đình"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net