Chap 16 : Trùng hợp hay ngẫu nhiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu giật mình , rụt chân lại , cậu đang lo không biết mình lại rơi vào tình huống nào đây, cậu cúi đầu , định rằng sẽ bị người ta mắng, cậu nhắm mắt chờ đợi. Đợi hồi lâu cậu vẫn không nghe động tĩnh gì, cậu hé mắt nhìn một tí, rồi cậu mở to đôi mắt nhìn kỹ hơn, ơ đây chả phải là Sunbaenim sao. Nhìn nụ cười tươi trên gương mặt ấy thật rạng rỡ, có vẻ không phải đang giận vì bị cát văng trúng người cho lắm .
- Jinhwan : Dạ xin chào tiền bối ạ
- Jay Park: Chào cậu, thật trùng hợp nhỉ
- Jinhwan : Vâng , chào tiền bối ...
- JP : Cậu đi biển một mình mà không có nhóm hoặc quản lý đi cùng sao ???
- Jinhwan : Dạ không ạ
- JP : Vậy cậu đi cùng gia đình ??
- Jinhwan : không phải đâu ạ
- JP : vậy cậu đi một mình mà không sợ nguy hiểm sao ?
Jinhwan cảm thấy buồn cười , cậu đây phải con nít lên 3 đâu mà sợ nguy hiểm , với lại đây là quê hương của cậu mà . Tuy nghĩ như vậy nhưng cậu cũng không dám nói thẳng mà chỉ biết trả lời là vâng
- Jinhwan : không sao đâu ạ.
- JP : Cậu ít nói quá nhỉ !!
Jinhwan mỉm cười . Lại đúng nụ cười đó làm gục ngã người đối diện . Jay Park cũng không ngoại lệ , gục đỗ trước gương mặt đáng iu thỏ trắng như vậy .
- Junhoe : Jinan Huynh !!!

Bỗng Jinhwan bị kéo mạnh về sau . Quay lại thì nhìn thấy một cậu nhóc Tồ với gương mặt đang rất gấp và nóng giận pha sự lo lắng tột độ
- Jinhwan : Đau ! cậu làm gì đấy
- Junhoe : Anh đi đâu đấy , anh có biết là em ... à không ... mọi người lo lắng cho anh lắm không , mọi người lật tung cái Seoul để tìm anh , anh đi đâu mà tắt điện thoại, cắt hết mọi liên lạc .
- Jinhwan : buông ra , cậu đang làm anh đau đấy !!!
- Junhoe : Em sẽ buông ra nếu anh nói hết mọi việc
- Jinhwan : được rồi cậu buông ra rồi anh sẽ kể .
Junhoe buông dần cánh tay
- Junhoe : em biết là anh không chịu được áp lực dư luận, em biết mọi chuyện về anh và chị Jimin chỉ là tin đồn , nhưng anh bỏ đi như thế làm em lo lắng ...
- Jinhwan : xin lỗi tiền bối . chúng em có thể xin phép đi trước được không ạ,
Quay sang nhìn Jay Park . Jinhwan cuối đầu mở lời.
Junhoe từ lúc đến tới giờ hoàn toàn chỉ tập trung sự chú ý lên con người nhỏ bé mà cậu nhớ thương mấy ngày nay mà quên lun sự có mặt của một người lạ. Giờ Junhoe cu cậu đâm ra lúng túng trước sự có mặt của tiền bối . Cậu cũng cùng Jinhwan cuối đầu xin cáo lui.
- Jay Park : hai cậu cứ tự nhiên , hẹn gặp lại
- Jinhwan : Vâng hẹn gặp lại tiền bối
Junhoe thấy khó chịu trong lòng, tại sao tiền bối lại ở đây mà còn ở cùng Jinani nhà cậu , rồi còn hẹn gặp lại là sao . Cậu không vui chút nào.
Jinhwan kéo tay Junhoe rời đi . Để lại đó một người cũng có hàng vạn cậu hỏi trong lòng
Jimin là ai??? Tin Đồn gì??? Cậu nhóc Junhoe là ai mà lo cho Jinhwan thế ??? Khó khăn lắm mới có cơ hội nói chuyện


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net