Phần 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ngày Kim Minjoo tiếp quản 3Kimz-công ty thời trang thuộc quyền sở hữu của gia đình chị, với tài năng vốn có, cùng việc trước đó đã xuất hiện trên các mặt báo kinh tế với tư cách là phó tổng tập đoàn tài chính 2Kimz-tập đoàn tài chính đứng đầu cả nước, Kim Minjoo dễ dàng mang công ty từ vị trí thấp nhất ít ai biết đến trở nên nổi tiếng hơn, lớn mạnh hơn, đội ngũ nhân viên cũng được nâng cấp hơn

Nhưng chẳng lâu sau đó lại rộ lên tin đồn rằng ngày trước khi ba Minjoo điều hành công ty đã vướng phải tội trốn thuế, khiến cho từ một công ty đang ở trên đỉnh cao nhất bị phá sản. Không lâu sau ba mẹ chị qua đời do sự cố chập điện dẫn đến hỏa hoạn, Kim Minjoo năm đó may mắn sống sót. Sau đó chị được đưa vào trại trẻ mồ côi vì chẳng có cách nào liên lạc với người thân ở phương xa, Kim Minjoo cũng chẳng có bao nhiêu hồi ức về người họ hàng này. Sau khi hậu sự của ba mẹ chị hoàn tất, Kim Minjoo liền được luật sư Ahn đưa về nhà. Cũng vì tin đồn đó mà công ty lại một lần nữa rơi vào trạng thái lao đao, giá cổ phiếu của công ty giảm mạnh, hợp đồng với công ty người mẫu bị hủy bỏ ngay trước ngày chụp ảnh ra mắt sản phẩm mới, các công ty khác cũng đều đồng loạt từ chối ký kết hợp đồng người mẫu với 3Kimz. Dù cho anh trai Kim có nhiều lần yêu cầu giúp đỡ, Kim Minjoo vẫn một mực lắc đầu từ chối

Ahn Yujin trông thấy chị ngày đêm cật lực gồng gánh công ty, đau xót vô cùng. Vì vậy đã quyết định đấu tranh tư tưởng với tổng giám đốc của mình, xin ông ấy hãy đồng ý cho mình ký hợp đồng làm người mẫu độc quyền với công ty của chị, đến cuối cùng thì vị tổng giám đốc già cũng phải chào thua trước sự kiên trì của Ahn Yujin

Và thế là từ hôm đó Ahn Yujin hiên ngang đi ra đi vào công ty của Kim Minjoo, cả ngày cùng nhóc con bám dính lấy Minjoo, chăm sóc cho chị từng chút từng chút một, đến cả một bữa ăn xế cũng phải đảm bảo thật đầy đủ dinh dưỡng. Kim Minjoo dù hao tâm tổn sức làm việc chẳng những không sụt cân mà còn tăng lên đáng kể, da dẻ hồng hào, trông có da có thịt hơn hẳn ban đầu bởi công cuộc vỗ béo của Ahn Yujin. Chẳng hạn như ngày hôm nay, Ahn Yujin rãnh rỗi lại hí hửng chạy qua quán kem bên kia đường do một người bạn tốt của chị làm chủ

"Chị Nako siêu cấp dễ thương ơi!"-Yujin nhảy chân sáo vào quán, cái chuông trên cửa vừa kêu hai tiếng leng keng liền nghe thấy giọng Ahn Yujin hớn hở vang lên

Ai đời có vị khách nào vừa vào đến cửa liền gọi tên chủ quán như thế cơ chứ. Thật là chỉ có mỗi Ahn Yujin thôi

"Này Ahn Yujin, có nhất thiết phải gọi tên chị lớn như vậy không hả?"-Nako cầm ly kem trên tay, phàn nàn

"Hì hì, em xin lỗi. Cho em hai phần kem choco đặc biệt đầy đủ topping mang về nha"-Yujin cười hì hì, vui vẻ nói. Con người thường ngày thở một tí cũng đậm khí chất ngôi sao đi đâu mất rồi? Sao chỉ để một Ahn Yujin hoạt náo, chẳng khác gì một đứa trẻ như thế này ở lại vậy?

"Em mang ly này sang cho khách bàn số 12 giúp chị, sau đó tự lấy kem tự thanh toán luôn nhé, yêu em"-Nako nói rồi một mạch mang ly mintchoco đến bàn số 1, để lại Ahn Yujin ngây ngốc đứng đó chả biết làm gì

Ahn Yujin sau khi tải xong dữ liệu liền hậm hực mang kem đến cho vị khách bàn số 12 rồi quay lại tự lấy phần kem của mình, xong lại tự thanh toán mới rời đi. Chủ quán kem mà đối xử với khách hàng VIP như thế đó hả?

"Jang Wonyoung, em đã cắm cọc ở quán của chị từ lúc mới mở cửa đến bây giờ đã gần 8 tiếng đồng hồ và em đã ăn tổng cộng hết 12 ly mintchoco rồi đó. Em muốn chết hả?"-Yabuki Nako phừng phừng lửa giận, mạnh tay đặt ly kem thứ 12 lên bàn khiến Jang Wonyoung đang thơ thẩn cũng phải giật mình

"Ơ?? Em...em chỉ đang mượn một chỗ trong quán của chị suy nghĩ chút thôi mà. Chị là chủ quán sao cứ muốn đuổi khách đi thế?"-Jang Wonyoung cầm muỗng chọt chọt vào chỗ kem màu xanh bạc hà xen lẫn chút màu nâu đen của chocolate trong ly, bất mãn nói

"Nhưng em ăn nhiều kem quá không tốt. Làm ơn đi về nhà ăn cơm dùm chị"-Nako chống hai tay lên hông, mặt mày cau có nhìn người đang ngồi trên ghế

"Em không muốn về đâu. Về nhà lại phải nhìn thấy cái cảnh chị Yena với chị Yuri tình tình tứ tứ thấy mà ghét. Không về!"-Jang Wonyoung mệt mỏi nằm dài lên bàn, phồng má chu môi giận dỗi

"Ngoan, về ăn cơm dùm chị đi mà"-Nako tranh thủ lúc người cao hơn kia nằm trên bàn, lợi dụng việc mình đang đứng mà xoa đầu người ta

"Không về!"-Jang Wonyoung vẫn một mực không về, đôi tay dài dang ra nắm chặt cứng hai bên cạnh bàn

"Em có thấy sinh viên trường luật nào mà trẻ con như em không hả? Đi về!"

"Không!"

Để mặc màn cãi cọ nảy lửa của hai người một cao một thấp đó ở trong quán, Ahn Yujin hí hửng cầm hai hũ kem chạy về công ty. Vừa đến trước cửa liền bị một người đàn ông cao lớn, gương mặt thư sinh tuấn tú chặn đường

"Haru? Anh ở đây làm gì?"-Yujin ngạc nhiên nhìn người kia

Oh Haru là giám đốc của hãng lens mà em từng làm người mẫu đại diện. Từ khi em lên năm nhất đại học thì anh đã công khai theo đuổi em, đến tận bây giờ vẫn kiên nhẫn như vậy dù cho nhiều lần bị em từ chối. Ahn Yujin nói không chán ghét thì là nói dối, nhưng dẫu sao anh ta cũng chưa làm gì quá phận, cái người tên Haru này đúng chuẩn mẫu đàn ông lịch lãm, có học thức cao và đạo đức tốt mà bao người con gái khác ao ước, dĩ nhiên là trừ em ra, chỉ có điều là anh ta dai như đỉa, dù bị từ chối nhiều lần vẫn không bỏ cuộc, Ahn Yujin chán nản, chả buồn nói cũng chả buồn quan tâm

"Anh đến tìm em. Vì sao em lại kết thúc hợp đồng với công ty của anh vậy? Chẳng lẽ phúc lợi của công ty anh dành cho em vẫn chưa đủ hay sao?"

"Không, nó rất tốt. Nhưng đây là quyết định của em, em mong anh hãy tôn trọng sự lựa chọn của em"-Yujin nói rồi lách người sang bên phải để đi vào công ty, nhưng anh ta lại nhanh nhẹn bước sang trái một bước, chặn em lại

Yujin thở hắt ra một hơi, bước sang trái, anh ta liền bước sang phải. Chỉ cần Ahn Yujin bước sang trái một bước, anh ta liền bước sang phải một bước, em bước sang trái hai bước, anh ta cũng bước sang phải hai bước, đứng chắn trước mặt em

"Anh đang thách thức lòng kiên nhẫn của em đó. Phiền anh tránh sang một bên"-Yujin thở hắt ra, giọng nói nồng nặc mùi thuốc súng, Ahn Yujin sắp nổi điên rồi

"Chúng ta nói chuyện thêm một chút có được không?"

"Kem của tôi sắp chảy rồi. Phiền anh tránh sang một bên"-Ahn Yujin chán ghét ra mặt, lạnh lùng nói

"Anh sẽ mua cái khác đền cho em"

"Xin lỗi, vợ con tôi không thích ăn đồ do người lạ mua"-Ahn Yujin không nặng không nhẹ buông một câu, sau đó dùng lực đẩy anh ta sang một bên, nhanh chóng bước vào trong công ty, để mặc cho anh ta đứng ngây người ở đó mà tiêu hoá câu nói của em

≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈≈

Hôm nay Kim Minjoo phải đến dự tiệc rượu ở nhà một người bạn học cũ, đến gần nửa đêm vẫn chưa về, hại Ahn Yujin thấp thỏm không yên. Vừa dỗ Jinjoo ngủ xong liền chạy xuống dưới nhà, đi đi lại lại chờ chị về, chiếc điện thoại bị em nắm chặt tưởng chừng như muốn vỡ nát ra

Tiết trời càng về đêm càng se lạnh, một chiếc xe dừng lại trước cửa nhà họ Ahn. Ahn Yujin vừa nhìn thấy liền lập tức chạy đến, không kiêng nể mở cửa xe người ta, nhẹ nhàng dìu chị ra khỏi xe

"Haizz...chị nói cho em biết, cái đứa này cùng với Yuri nhà chị đúng là đã yếu còn bày đặt ra gió, uống có hai ly đã gục ra bàn vậy mà vẫn nằng nặc đòi uống thêm. Hừ, hại người ta dìu ra mệt muốn chết đi được"-Choi Yena không ngại nửa đêm đứng giữa đường bất mãn nói, tay chống lên nóc xe nhìn Ahn Yujin mà kể lễ

"Em biết, em biết. Chị Minjoo mệt rồi, em phải dìu chị ấy vào nghỉ đây. Cảm ơn chị đã đưa chị ấy về, hôm nào rãnh sẽ khao chị một bữa"-Ahn Yujin vai đeo túi xách của chị, một tay giữ lấy tay chị choàng qua cổ, tay còn lại ôm eo chị, nói xong liền từ tốn dìu chị đi vào nhà

"Em cẩn thận chút, cái đứa đó hễ cứ động một chút là lại bắt đầu quậy tưng cả lên, nó với Yuri ban nãy khiến  chị mày mệt chết đi được"-Yena nhỏ giọng nhắc nhở Yujin, sau đó cũng chui vào xe lái về nhà

Ahn Yujin thầm nghĩ, thật may vì bé con kể từ một tháng sau khi về nước liền theo em lên tầng trên ngủ, để lại mỗi Kim Minjoo ở tầng dưới nên bây giờ đỡ phải mang con bé ngáy ngủ đó lên giường trên, kẻo lúc ngủ chung giường sẽ bị mẹ nó say xỉn động trúng

"À há...là...hức...Yujin của chị này"-Kim Minjoo đang mê mang, bị động một chút thì tỉnh dậy và bắt đầu mơ màng nói

"Đúng rồi, là em đây"-Yujin nhẹ nhàng đỡ chị nằm xuống giường, vừa định rời đi lấy khăn lau người thì bị chị nắm tay kéo lại, buột em lên giường nằm cạnh mình

"Yujin của chị...thật là xinh đẹp"-Kim Minjoo say đắm nhìn em rồi cảm thán một câu

"Em biết là em đẹp rồi. Ngoan, nằm yên để em đi lấy khăn lau người cho chị, sau đó thay một bộ đồ thoải mái rồi chúng ta đi ngủ"-Yujin ôn nhu xoa đầu chị

Kim Minjoo bây giờ trông thật đáng yêu, vì men rượu mà đôi gò má đỏ hồng, giọng nói bình thường ngọt ngào nay lại thêm sự nũng nịu, cả người cứ chui rúc vào lòng em, một câu "Yujin của chị", hai câu cũng "Yujin của chị". Thật là đáng yêu chết Ahn Yujin rồi

"Không...không cho Yujin đi đâu. Nếu Yujin đi...thì...thì người lạ sẽ bắt Yujin của chị đi mất"-Kim Minjoo nói xong thì phồng má chu môi môi, cái đầu nhỏ cứ liên tục cọ cọ vào lòng ngực em

"Hử? Ai bắt được em cơ chứ?"-Yujin cười cười ôm lấy chị, tay xoa đầu chị trấn an

"Yujin của chị...xinh...xinh đẹp như thế này này...nên là...có nhiều vệ tinh quá đi mất"-Minjoo từ trong lòng ngước lên nhìn em

Cái ánh sáng nhè nhẹ từ chiếc đèn ngủ phảng phất trên gương mặt chị làm lộ lên vẻ đẹp dịu dàng, thanh tú, vừa trưởng thành lại vừa đáng yêu, đôi mắt to tròn đang mơ màng vì say của người kia khiến cho tim Ahn Yujin đập liên hồi, hệt như từ trên cao rơi xuống hố sâu tình yêu không đáy

"Anh ta là cái gì cơ chứ?...hứ....Anh ta chỉ là giám đốc thôi...còn chị...chị là tổng giám đốc nè. Anh ta giàu...chị nhất định cũng sẽ giàu hơn anh ta....Nhưng mà...nhưng mà...hức...anh ta cao hơn em...còn chị thì không...chị...chị nhỏ xíu à...không thể bảo vệ được em...oa...không chịu đâu"-Kim Minjoo đang nói đột nhiên lại khóc rống lên, bất bình, ủy khuất nằm trong lòng Ahn Yujin mà rơi lệ

Ahn Yujin ngơ ra đó. Im lặng, cứ để mặc cho chị khóc, hai tay chỉ biết ôm chị vào lòng mà vỗ về. Thật may vì bé con ở giường trên không thức giấc nếu không em cũng chẳng biết phải làm sao để dỗ cả hai mẹ con nhà này nữa

Kim Minjoo khóc được một lúc thì mệt mỏi lăn ra ngủ. Yujin cảm nhận thấy hơi thở của người kia đều đều phả vào người mình, khẽ tách ra xem chị đã ngủ chưa. Sau đó nhẹ nhàng rời giường, tránh gây tiếng động mà chuẩn bị nước ấm lau người cho chị, nhân tiện thay giúp chị một bồ đồ thoải mái

Phải nói rằng cái khâu lau người, thay đồ ấy quá khó khăn đi. Ahn Yujin trong căn phòng chỉ le lói ánh đèn ngủ, mang kính đen lau người và thay đồ cho chị. Xong xuôi đâu vào đấy thì leo lên giường, thoải mái nằm ôm chị đi ngủ

"Chị đã quên mất một điều, rằng chị có em còn anh ta thì không"-Yujin nói rồi mỉm cười, khẽ hôn lên trán chị một cái sau đó cũng nhắm mắt đi vào cõi mộng

Sáng hôm sau Yujin thức dậy sớm, loay hoay dưới bếp nấu bữa sáng và canh giải rượu cho chị. Xong việc liền đi đến sofa ngồi, bấm điện thoại gọi cho quản lý của mình

"Chị Chaeyeon, là em"

"Ah, Yujin. Sớm như vậy em gọi chị có gì không?"-người ở đầu dây bên kia dường như đang tập thể dục, tiếng thở gấp truyền đến tận tai em

"Lịch trình tuần này của em chị có thể dồn lại được không ạ? Em muốn dành ra ngày chủ nhật để làm một số việc"-Yujin nói xong liền đưa ly sữa lên miệng uống một ngụm

"Để chị xem..."-người kia gác máy một chút để xem lại lịch trình của em

"Có chuyện gì vậy?"-giọng của một người phụ nữ khác truyền qua điện thoại đến tai Yujin. Khỏi phải đoán Ahn Yujin cũng biết người nọ là ai, chẳng những thế còn biết cả số nhà, số điện thoại của người ta nữa

"Yujin gọi đến hỏi em một số việc ấy mà, chị cứ chạy trước đi"-Chaeyeon dịu dàng nói với người kia, sau đó quay lại với vấn đề ban nãy của Ahn Yujin, nói: "Hmm...cũng được, chị sẽ thông báo với khách hàng về việc dời lịch chụp ảnh và quay quảng cáo của em sớm hơn một chút. Mà sao đột nhiên em lại muốn dời lịch?"

"Cái này...mà không phải chỉ như vậy chị mới có ngày chủ nhật rãnh rỗi để hẹn hò với giảng viên Kwon bận rộn của mình sao? Dù gì thì cũng cảm ơn chị, em cúp máy đây"-không đợi người kia trả lời, Ahn Yujin lập tức ngắt máy trước khi bị tra khảo thêm bất kì điều gì đó

Kim Minjoo, em hi vọng rằng sau ngày chủ nhật chúng ta sẽ ở cạnh nhau với một tư cách khác

================================

Thank you for reading <3

Uầy, 3 giờ 13 phút xong cái chap này, tính viết xong sẽ đăng mà lười quá, giờ này up lên cũng coi như là sớm lắm luôn á. Để tui xem thử em giật tem nè, hớ hớ. Phần 12 gồm 2730 từ, chẹp chẹp, khá dài nhỉ?? Hi vọng mọi người đọc truyện vui vẻ, đừng thấy dài quá mà chán không đọc nữa. Thôi tui lặn tiếp đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net