C17-18-19-20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  15ph sau, tụi nó đã có mặt dưới nhà trong bộ đồng phục của trường: áo sơ mi trắng, tất trắng, giày búp bê trắng, váy ca rô hồng và áo khoác hồng có logo của trường ở bên ngực trái cùng bảng tên bên ngực phải. Đồng phục trường nó dành cho nữ được chia làm ba khối: khối 10 màu xanh nước, 11 màu hồng và 12 màu tím sẫm. Đồng phục của nam trường nó là đồ vest màu đen: áo sơ mi trắng, quần tây đen, áo vest đen có logo bên ngực trái cùng bảng tên bên ngực phải.
  Nó mặc đồng phục trường, tóc dài được uốn bồng bềnh, để mái ngố cùng chiếc bờm tóc hình cái nơ màu hồng. Ji cũng để mái ngố giống giống nó như tóc được buộc cao bằng một sợi dây màu hồng (mượn của nó cho tiệp màu đồng phuc), Yun để mái xéo, tóc búi cao bằng một sợi dây màu hồng (cũng của nó nốt), Kull cũng vẫn để mái ngố và thắt bím, tém gọn sang một bên như mọi ngày bằng chiếc nơ màu trắng.
  - Ăn sáng đi rồi đi học - Kull cười
- Đi học..... Chán quá! - Ji than
- Bày trò gì vui vui đi Wen!!!! - Yun đề nghĩ

- Nghe nói trường đó phân biệt giàu nghèo kinh lắm. Học sinh nhận được học bổng bị khinh thường ghê lắm. Còn tụi mình, đặc biệt là Wen, sẽ được đối xử như nữ hoàng đó - Kull nói
- À há! Vậy thì tại sao tụi mình không trở thành nữ sinh học bổng đi. Để trị cái lũ ấy một bài học vì tội dám khinh người nghèo.
- Hay đó ! - Ji , Yun vỗ tay
- Nhưng mà..... Bác Diệp (bác nó), anh Gin, anh Cin..... Sẽ tật tẩy mình ngay đó! - Kull lo lắng
- Không sao đâu, để tớ nói với họ

    Nói rồi nó nói với bác Lâm (quản gia nhà nó) đem bốn chiếc xe đạp cũ (tụi nó thường dùng để đi học trước khi đi du học) ra khỏi gara và kiểm tra giúp nó.
- Đi thôi..... - Nó, Ji và Yun hét lên
- Tùy cậu..... - Kull hậm hực nhưng cũng leo lên xe.
Bốn chiếc xe đạp chạy song song dới ánh bình minh.
--------------------------

  Bốn đứa tụi nó dắt xe đạp vào trong bãi gửi xe rồi đi thẳng lên lớp 11A1 trước bao nhiêu con mắt của học sinh toàn trường:
- Ôi! Đẹp quá! Cứ như là nữ thần vậy! - hs1
- Phải đó! - hs2
-.........
- Hứ, hồ li tinh đó! - hs thứ n (là lữ)
- Quỉ hiện hình! - hs nữ tiếp theo

-.......
- Hô hô! Phan này là số lượng fan và anti fan của tụi mình sẽ tăng lên đáng kể đây! - Yun cười
- Quá khen! - Ji hưởng ứng
- Ai biểu tụi mình đẹp làm chi! - nó tự sướng
- Thôi đi mấy cô, trống đánh rồi kìa! - Kull hối
- Dạ biết rồi chị hai...... - Yun trưng cái bộ mặt ngây thơ ra

..........................
- 11A1 đây hả? - Kull nhìn vào lớp
  Bên trong lớp bây giờ là một cảnh tượng rất chi lài hãi hùng. (Kanade không thể miêu tả được, nói chung là rất giống với cảnh tượng trong phim Cao thủ học đường)
- Ôi trời! Mất mặt ấy công tử tiểu thư quá!
    Ngay lúc ấy bọn hắn vào lớp  nhưng vì lớp ồn quá nên tám bên không ai thấy ai
-----------------------

- Các em là học sinh mới hả? - Một cô giáo trẻ khoảng 20 tuổi đanh đứng nhìn tụi nó - Vào đây!
Gõ cây thước xuống bàn cho cả lớp im trở lại, cô giáo mới điềm nhiên cất tiếng:
- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có học sinh mới, các em vào đây!
Tụi nó vừa bước vào, lập tức đã có tiếng xì xầm nổi lên
- Là mấy thiên thần lúc sáng - hs1
- Ác quỉ chớ thiên thần nỗi gì! - hs2
-.........

- CẢ LỚP IM LẶNG! - Bà cô gõ thước xuống bàn. Đến bây giờ, tụi nó mới để ý có bốn tên con trai không thèm quan tâm đến tụi nó mà chỉ thản nhiên úp mặt xuống bàn nghe headphone, và hơn ữa, trong đó có một tên rất quen.
- Chào mấy bạn, mình là Trần Ngọc Lan Như. Gọi mình là Yun nhe! - Yun cười làm ối tên con trai ngất ngây như đang ở trên chín tầng mây
- Còn mình là Đặng Thị Ngọc Hân, gọi mình là Kull nha! - Kull nhún nhẹ người (kiểu mấy công chúa chào mọi người trong phim hoạt hình Barbie á!) làm khối tên con trai phải ngất xỉu
- Mình là Phan Anh Thảo Vân, các bạn cứ gọi mình là Ji cũng được. - Ji nháy mắt làm hầu hết con trai trong lớp xịt máu mũi
- Và mình là Nguyễn Trí Nghiên. Cứ gọi mình là Wendy nhé! - nó còn khuyến mãi cho cả lớp một nụ hôn gió làm mắt tên con trai nào cũng hiện ra hai hình trái tim to đùng. - Tụi mình là nữ sinh học bổng, mong mấy bạn giúp đỡ tụi mình nha! Cảm ơn mấy bạn nhiều lắm!
- Vậy chúng em ngồi ở đâu cô? - Ji hỏi
- Ở ĐÂY! Ở ĐÂY NÈ! - tụi con trai nhao nhao

- Thưa cô. - Jin bây giờ mới ngẩng đầu dậy, bước lên bàn giáo viên - Cho Ji ngồi với em nha cô!
- ơ được! - Bà cô gật đầu lia lia
- Kinh thật, tên Jin này sau ba năm không gặp....... Nó đã biết dùng mỹ nam kế luôn rồi. - Yun lắc đầu ngán ngẩm
- Hahahaha! - Ba con bạn cùng cười
- CƯỜI CÁI GÌ! - Ji gầm lên - JINNNNNNNNNN! BỎ TAY TỚ RA, TƠ PHẢI GIẾT CHẾT TỤI NÀY!!!!!
- Cậu không đi về chỗ với tớ phải không? - Jin cúi xuống nhìn nhỏ (hơn nhau một tấc), ngay lúc này, mặt nhỏ và Jin chỉ còn cách nhau khoảng 5cm - Cậu biết kết quả rồi chứ nhỉ? (mặt gian kinh khủng)
---------------

Ngày ấy, mỗi lần Ji ngoan cố không chịu làm việc gì, Jin đầu thuyết phục nhỏ bằng KISS. Chuyện ấy tụi nó đều biết (bạn thanh mai trúc mã mà).
- Hahahaha! - Yun ôm bụng cười sặc sụa
- Thằng Jin nói là làm đấy Ji! - Nó cười
- Đang giữa lớp đó nghe hai người kia! - Kull nén cười
Lớp lại bắt đầu xôn xao vì một người nổi tiếng lạnh lùng và ghét con gái như Jin lại thân mật giữa lớp với một đứa con gái như thế. Ba thằng tụi hắn thì không hiểu mô tê gì. Hắn chỉ thấy nó rất quen (từ từ sẽ được bật mí) nhưng hắn biết có chuyện gì đó mờ ám lắm ở đây.
- THÔI ĐI JIN! CẬU QUÁ LẮM RỒI ĐÓ! - Hai hàng nước mắt chạy dài bên má Ji - JIN CỦA TỚ KHÔNG PHẢI LÀ MỘT NGƯỜI NHƯ THẾ NÀY ĐÂU!

- Ơ, tớ xin lỗi. - Jin bỏ nhỏ ra rồi đi về chỗ.
- Hức hức đồ đáng ghét này! Cậu dám bỏ tớ hả? - Ji òa khóc - Tại sao? Tại sao tớ lại khóc vì cậu hả?
- Hì hì! Xin lỗi mà! - Jin kéo nhỏ ngồi xuống bên cạnh. - Đừng khóc nữa. Tớ xin lỗi...
- Hazz! Mệt cho hai anh chị.
- Trí Nghiên, em xuống ngồi cạnh Minh Tuấn. Lan Như, em ngồi cạnh Quang Minh. Ngọc Hân thì ngồi canh Anh Quân.
- ANH/ CÔ! - Yun và Yin cùng hét

- ĐỒ MÙ! - nó và hắn cùng hét
- Cô là người ngày hôm qua! - Ken cười
- Vâng. Tôi đây! - Kull gật đầu
- VÀO CHỖ NGỒI MAU!!!!!! CHÚNG TA BẮT ĐẦU BÀI HỌC!!!!!!! - Bà cô gắt lên. Chắc là do bả thấy nó dám chửi thần tượng của bả là đồ mù đó mà!
--------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jiyeon