5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Hãm hại đến thảm hại

Mùi hương em càng ngày càng lan toả, khướu giác của hắn dường như sắp nổ tung vì hít lấy hương thơm ấy quá nhiều rồi. Nơi hai da thịt nóng bỏng sát lại gần nhau, cô gái nhỏ bên dưới thở dốc chống chế những khoái cảm mờ ảo len lỏi vào từng mạch máu của mình. Khi mà ngón tay hắn ma sát với nơi nhạy cảm ve vuốt xoa tròn, nước nhờn liền thoát ra và phát lên những âm thanh "nhóp nhép" giữa không gian im ắng.

Naoya Zen'in là tên khó đối phó, nói thẳng ra hắn là kẻ em luôn phòng bị nhất, em cũng ghét hắn nhất, bản thân hắn năm xưa từng nói qua nói lại với em rất nhiều. Những lời miệt thị của hắn dành cho em luôn khắc ghi trong đầu em. Vậy mà giờ đây hắn nhẹ giọng, nói chuyện xưng hô đầy đủ chủ vị.

-Ưm....

Tiếmg kêu nhỏ xíu thoát ra khỏi đôi môi đẹp ấy, lập tức em liền đưa tay che lấy miệng mình lại. Giữa khoảng cách gần như bây giờ, tất nhiên là hắn nghe được âm thanh ấy, vì ngay lúc đó hắn vừa cắm ngón tay mình vào bên trong em xoay nhẹ. Trên gương mặt hắn nở một nụ cười chiến thắng. Ngay sau đó là ngón tay tiếp theo được chèn vào, động tác cứ liên tục ra vào, chút thì hai co tay cào vào vách thịt. Bỗng dưng người bên dưới giật nhẹ, thân thể liền mền nhũng nằm bệt ra đó.

-Chưa gì đã ra rồi sao ? Đúng là một con điếm được dạy dỗ lâu năm.

Trong cơn mê em liền giật mình trước lời nói của hắn, lời nói như xát muối vào tim em khiến em phải lập tức bật dậy trừng mắt nhìn hắn. Quả nhiên, hắn vẫn khốn nạn như cũ, chẳng qua hắn đang buông lời nịnh em thôi. Bàn tay em siết chặt, lồng ngực phập phồng thở.

-Ngươi...!

Tức đến độ em không thể nói chuyện bình thường với hắn nữa. Em giơ tay, giáng cho hắn một bạt tay lên má.

CHÁT...

Vết đánh đỏ chói trên gò má hắn, một tay hắn ôm lấy bên bị đánh. Ánh mắt hắn ngập tràn tia giận dữ. Rồi bỗng nhiên hắn phá lên cười như một kẻ điên.

-Tôi nói đúng quá chứ gì ?

Tay em bị hắn giữ chặt trên đỉnh đầu, lúc này hắn phát điên rồi. Sợi dây gai từ đâu xuất hiện siết lấy cổ tay của em lại, mỗi khi cử động thì số gai ấy sẽ đâm vào cổ tay. Thì ra, tên này chỉ là kẻ vờ thân thiện, còn trong thâm tâm hắn là một kẻ bệnh hoạn cuồng dục.

Cặp đùi trắng bị hắn mạnh mẽ tách ra, vẻ mặt hắn biến thái mà nhìn ngắm huyệt nhỏ đang co rút dữ dội trước đôi mắt sói thèm thuồng ấy. Hai ngón tay ấy một lần nữa bất ngờ đâm mạnh vào trong, em giật mình kêu đau, bên dưới thít chặt lấy ngón tay hắn. Naoya cười điên dại, hắn đem ngón tay mình khoáy mạnh bên trong em, dường như hắn đang trả thù em với cái tát đau điếng lúc nãy. Dưới lực đạo khủng khiếp ấy em liền bật khóc, eo nhỏ run lên vùng vẩy khỏi kẻ ác ấy.

-Dừng...lại...ức...hu....

Em càng khóc, hắn càng khoái trá.

-Sao thế ? Chịu không nổi rồi à ? Tôi tưởng bình thường em cần cả nắm tay nhét vào chứ.

Cả nắm tay ? Hắn có điên không ? Em sẽ chết mất.

Nước mắt em chảy đẫm gương mặt, thiếu nữ bên dưới hắn nức lên van xin hắn dừng lại khi bản thân em không thể liên tục đạt cực khoái như vậy nữa. Hơn hết cả em ghét hắn, em ghét cách hắn đang sĩ nhục em. Em tự tạo ra một chiếc lông vũ làm bằng kim loại trong lòng bàn tay mình.

Phập...

-Grừ...con nhỏ này !

Mũi lông vũ đâm lên vai hắn, Naoya gầm gừ kêu rống lên như một con sói bị thương. Sự tức giận càng ngày càng dâng cao. Bàn tay lớn liền siết lấy càm em, ép em phải mắt đối mắt với hắn. Nơi bên dưới hắn nâng hông cọ sát lên xuống với lại huyệt nhỏ trơn trượt của em. Lực tay nắm mạnh tới nỗi em có cảm giác rằng càm em sắp vỡ tới nơi vậy. Em biết rằng, hôm nay em không xong rồi. Phản công thất bại, đồng nghĩa với việc em sẽ bị hắn bạo lực bức lấy thân thể em. Dòng máu đỏ từ trên vai hắn nhiễu xuống gò má của em, đấy là món vũ khí có sát thương lên nhưng kẻ không tầm thường như Naoya. Thế nhưng vết thương trên đấy không là gì đối với hắn. Thì ra em đã sai.

-Sẵn sàng bị tôi đụ như một con chó cái chưa hả ? Điếm nhỏ ?

-Ngươi...đồ khốn nạn...aaaaa....

Đùi em bị hắn siết chặt ép lên tới ngực, lưng phải chịu một lực lớn đè lên khiến em đau nhói. Tên khốn ấy cầm lấy dương vật mình nhét vào huyệt em ngay lúc em đang đau đớn. Lưng hắn thúc mạnh, thế là cự vật đi thẳng một đường, đâm đến tận rốn em. Cơn tê dại và thốn làm em quằn cả người, cơ thể nhỏ bé run lên. Đôi môi em tự cắn đến tím tái. Không thể được, em không thể hạ mình cầu xin hắn được, như vậy càng khiến em thấp hèn cả trăm lần.

-Siết chặt vậy ? Bộ thèm khát lắm sao ?

Ngón tay hắn kẹp lấy đầu ti em xoáy mạnh, bên dưới em liền thít chặt hơn. Nhưng đó hoàn toàn là do đau đơn từ ngực em, từ đó em càng nhạy cảm hơn. Juvian thở dốc liên hồi, răng em nghiến cứng khi hắn bắt đầu rút ra rồi đâm mạnh vào. Tất cả bộ phận trên cơ thể em chấn động,

-Dạng chân ra như cái cách em được Ryomen Sukuna lúc bị đụ đi !


-Em rất thích được ngắm nhìn các cặp tình nhân.

Ánh mắt em lấp lánh nhìn người mình yêu, người con trai với đôi mắt xinh đẹp, long lanh như mặt hồ, xanh biếc như mặt biển. Tóc thì như một áng mây trăng bồng bềnh, nụ cười thì lúc nào cũng rạng rỡ chói loá hơn cả ánh mặt trời. Gojo Satouru trong mắt em là người hoàn hảo nhất, cũng là người mà em dành cả trái tim để yêu. Bradesi Juvian là cô thiên thần luôn tin vào tình yêu, đức tin duy nhất của em chính là tình yêu.

-Vì em là thần tình yêu mà, dĩ nhiên em rất thích các cặp đôi yêu nhau. Anh nói vậy có đúng không ?

Gojo Satouru xoa lấy mái đầu nhỏ ngồi cạnh mình, khoảng khắc nồng ấm của cả hai vô tình bị một thiên thần khác núp sau thấy được. Và ngay sau hôm đó, khoảnh khắc em và anh hạnh phúc bên nhau chấm hết.

Màu lông trên đôi cánh em ngày càng chuyển sang đen rộng hơn. Lông vũ ướt sũng vì em đã nằm dưới nước quá lâu. Tên Naoya sau khi thoã mãn chính bản thân mình xong thì vứt em ngay tại đó. Lúc em tỉnh dậy thì vẫn thấy mình nằm tại căn phòng tắm, toàn thân thì lạnh, da bị nhăn, móp lại vì ngấm nước quá lâu. Đôi mắt u buồn đưa tầm nhìn quét dọc trần nhà, giờ đây thân thể chỉ có sự mỏi mệt bao trùm lấy chính em. Rốt cuộc thì chẳng có một hoàng tử nào tốt bụng quấn khăn cho em, chẳng một hoàng tử nào dịu dàng hôn lên tráng em, giúp em làm sạch cơ thể sau mỗi cuộc làm tình. Ra là chỉ có con người ảo tưởng về tình cảm và em cũng vậy.

Trở về với toà thành nguy nga rộng lớn, thân ảnh nhỏ nằm dài trên giường lớn. Đôi mắt đượm buồn lần nữa dán lên trần nhà. Trong lúc em hôn mê ở phòng tắm, em đã mơ thấy cảnh em và Satouru lúc còn ở bên nhau. Em và anh từng là những bông hoa đẹp nhất nở rộ trong khu vườn tình yêu. Nay em lại trở thành cánh hồng đen chớm nở tại địa ngục tăm tối, anh thì vẫn tiếp tục đơm hoa nơi thiên đàng ánh sáng.

Dòng suy nghĩ miên mang bỗng chốc dập tắt bởi một bó hoa hồng đỏ xuất hiện trước mắt em.

-Tặng em !

Geto Suguru mỉn cười, trên tay ôm bó hoa hồng đỏ rực khổng lồ đứng ngay cạnh giường. Một lần nữa, hắn ta lại lẻn vào phòng em rồi. Cô gái nhỏ trước mắt hắn nhỏ tiếng thở dài, sau đó nhận lấy bó hoa từ tay hắn. Nhưng trước tiên phải cảm ơn hắn trước rồi mới trách móc sau.

-Cảm ơn ! Nhưng đừng tuỳ tiện vào phòng tôi như thế nữa.

-Anh chỉ muốm tạo bất ngờ cho em thôi. Em không nhớ sao ? Hôm nay là kỉ niệm 5 năm kể từ lần đầu anh gặp em.

Rất tiếc em không thể nói với hắn rằng em không nhớ, đó là thật. Vì bản thân em không coi hắn là người yêu hay mối quan hệ gì quan trọng hơn. Trong mắt em, hay nói đúng hơn là các vị Hoàng tử địa ngục quay quanh em chỉ có mong muốn được quan hệ tình dục với em. Trong mắt ngọc của nữ nhân xinh đẹp này, bọn họ chỉ coi em là một món đồ chơi lạ, được nhiều người tuỳ hứng vui đùa. Nói không chừng, cái vai chức hiện giờ cũng một tay do bọn họ dựng lên không chừng. Nhìn bó hoá trong tay, cũng thầm nghĩ đây chỉ là may mắn nhỏ được Geto Suguru tặng cho. Phải dè chừng cả việc hắn tặng em để lấy đi lòng dạ cả tin của cô bé ngây thơ này.

-Cảm ơn !

Cầm bó hoa đặt lên bàn, em cũng không buồn đưa nó cho người hầu cắm vào lọ dùm, suy cho cùng dù gì nó cũng tàn sớm hay muộn tuỳ vào người chăm. Suguru nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của em hiện tại hắn lấy làm lo lắng. Bình thường em cũng hay bày bộ dạng chán nản mệt mỏi, nhưng hắn biết đó là do em hay giả vờ. Còn giờ thì không phải vậy, hắn nhìn ra mà.

-Em đang mệt sao ?

-Không. Tôi ổn, tôi chỉ muốn ngủ một chút.

Em chậm ngồi xuống giường, chuẩn bị ngã thân xuống thì Suguru bỗng cất giọng đề nghị.

-Có muốn qua ngủ với anh không ? Ở toà thành anh có trồng chi tử*, giúp em ngủ ngon hơn đó.

Cây chi tử là một loại cây được coi là bài thuốc quý trị được nhiều bệnh. Nhiều nhà trồng cây chi tử trong nhà giúp họ đem đến giấc ngủ ngon, bài trừ độc tố. Hoa cây chi tử có màu trắng, lá xanh đậm, xum xuê. Cây thường phát triển tốt vào mùa hè.


-----------
21/5/2024

Geto Suguru ( trồng cây chi tử): hoa trắng, nở vào mùa hè, trồng nhiều ở vùng nhiệt đới.
Bradesi Juvian (trồng hoa hồng đen): hoa đen, nở vào mùa hè, ít phát triển, nở duy nhất vùng Halfeti.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net