2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Recomendation : 너의 사춘기에게 - 볼빨간 사춘기

Cô về nhà cũng đã hơn 22h. Ngôi nhà cô thuê là một ngôi nhà xây theo phong cách thời xưa. Ngôi nhà xây bằng gỗ với những chiếc cửa xếp cùng vài chậu bonsai ở ngoài vườn. Ngoài cổng cũng có một cây tùng rất to và cao nữa, nhìn sẽ không biết trồng ở đây từ bao giờ.

Thế mà cô cùng 3 người cùng thuê nhà lại biến căn nhà thành nửa thời xưa nửa hiện đại. Họ lắp điều hòa, mua giường tầng chứ không nằm nệm.

Đầu tiên là chị Joohyun. Chị là người lớn tuổi nhất ở đây nên chị là người chững chạc nhất. Chị đang làm giáo viên tiếng Anh ở một trung tâm nhỏ gần đây, nên thỉnh thoảng chị lại mang tiếng Anh ra mắng các em, làm các em ngơ ngơ ngác ngác.

Tiếp đến là Nayeon. Chị là một người mê đồ hiệu và cực kì thích làm đẹp. Mĩ phẩm và đồ hiệu của chị chiếm diện tích rất lớn trong nhà. Nếu không mua những thứ này, có khi chị cũng đã có đủ tiền để mua 1 căn hộ. Nhưng chị thích ở cùng các em như vậy. Vì thế thỉnh thoảng các em được nhờ, cứ lôi đồ hiệu và mĩ phẩm của chị ra dùng suốt thôi.

Và Misoo. Người nghèo nhất ở đây. Một người bản tính hiền lành, nhút nhát nhưng được cái chăm làm. Thế nên chị Nayeon luôn đẩy công việc tưới mấy cái chậu bonsai cho cô. Cô vẫn cứ vui vẻ làm, những cây bonsai cứ thế mà lớn lên từng ngày.

Cuối cùng là Minjoo. Minjoo bằng tuổi với Misoo nên hai người khá thân thiết. Minjoo tính cách nghịch ngợm như con quỷ, thường xuyên bày trò troll mọi người, có lần đã bị bỏ đói 3 bữa. Vừa lười biếng lại còn tham ăn. Được cái yêu thương và nhiệt tình giúp đỡ mọi người.

À quên, còn cả Helux. Helux thuộc giống Alaska, là boss của Misoo. Cô hết mực yêu thương nó. Cô đã dẫn nó theo từ ngày cô lên Seoul, giờ nó đã lớn quá rồi. Lúc mới lên, Minjoo cảm thấy khó chịu vì cô ấy từng bị chó cắn. Nhưng giờ ai cũng yêu thương Helux như một thành viên đích thực. Ai về cũng sẽ vuốt ve đầu Helux : " chị về rồi nè Helux"

Họ khác nhau ở tính tình, nhưng lại chung 1 điểm : không ai xuất thân từ Seoul. Chị Joohyun từ Daegu, Nayeon từ Gyeonggi, Minjoo từ Ilsan còn Misoo ở tít tận thành phố biển xinh đẹp Busan.

Cả 4 cô gái, ai cũng mang vẻ đẹp của riêng họ. Trong đó, Misoo là người có nhan sắc vô cùng sắc sảo. Các chị luôn khen cô xinh đẹp. Những lần như thế cô lại vội chối từ :" em đâu có xinh. Minjoo xinh hơn em ". Chị Nayeon hồi trung học đã muốn cô trở thành idol, nhưng cô một mực không chịu.

Họ sống với nhau như một gia đình. Tất cả đều có hoàn cảnh riêng nhưng ai cũng yêu thương nhau hết mực. Misoo nhớ hồi trung học, khi cả 4 đều chưa khó khăn, họ thường xuyên cùng nhau ăn thịt nướng ở sân vườn, thỉnh thoảng cùng nhau đi picnic. Cô thích những tháng ngày như vậy, nhưng nó chẳng mấy chốc mà lụi tàn. Ai rồi cũng phải đối mặt với sóng gió của cuộc đời.

Misoo mở cửa nhà, thấy Helux vẫy đuôi. Cô ngồi xuống, vuốt ve đầu.

- chị có đồ cho Helux ăn rồi, Helux à, em ăn đi, sandwich ngon lắm đó. - cô bỏ sandwich vào bát ăn cơm của nó rồi vào trong nhà.

3 người vẫn còn thức và họ đang cùng nhau xem phim. Hình như phim rất gay cấn hay sao mà khuôn mặt của họ trông rất căng thẳng, hơn nữa còn có phần đáng sợ.

- mọi người chưa ngủ sao? - Misoo vừa cất tiếng vừa cởi bỏ giày, lúc này họ mới nhận ra cô có mặt trong nhà.

- Về rồi sao em? - chị Nayeon ngừng dán mắt vào tv, quay sang hỏi cô.

Minjoo vội chạy ra cửa.

- Sao rồi, việc làm thì sao? - cô ấy hỏi, giọng hơi sốt sắng,

- vào nhà đi đã - chị Joohyun lên tiếng, rồi bỏ vào bếp pha trà.

Joohyun biết Misoo thích trà hoa cúc, nên mỗi khi thấy em căng thẳng chị sẽ pha trà cho em.

- hồi nãy chị cho Helux ăn rồi, em không cần phải lo - chị Nayeon nói rồi đi trước vứt bỏ mấy cái gối ở giường để cho Misoo ngồi.

- vâng, haizzz mệt quá - Misoo treo túi xách rồi nằm thẳng ra giường.

- con nhỏ này, việc làm sao rồi - chị Joohyun bưng tách trà ra, Misoo cảm ơn rồi nhấc tách trà, uống một ngụm.

- chuyện là....

Tinh thần 3 người căng như dây đàn, nuốt nước bọt nhìn vào khẩu hình miệng của Misoo. Chỉ mong sao nó phát ra từ có.

- em kiếm được việc rồi - misoo sung sướng reo lên.

- thật sao? - Minjoo hét lên một tiếng, vội nhảy từ giường tầng 2 xuống, ôm lấy cổ Misoo.

- bánh bao, bánh bao, cậu hứa đâu?

- ừ ừ ồi ình ẽ ả mà ( từ từ rồi mình sẽ trả mà)

Nayeon nhìn Joohyun bật cười. Mừng quá, em nó kiếm được việc thật rồi.

- thôi đi tắm rồi ngủ sớm đi, mai còn đi làm nữa - chị Joohyun ôn tồn nhắc nhở.

- chúc mừng em, không cho chị một bữa thịt nướng là không xong đâu nha - Nayeon nhắc nhở rồi nằm xuống, nhấc quyển tạp chí đang đọc dở ở đầu giường.

- dạ - Misoo cười rồi lấy bộ pijama vào nhà tắm.

Misoo tắm xong thì thấy đèn ngủ màu vàng đã được bật, cô thư thái thả người lên giường. Sau một ngày mệt mỏi được nằm trên giường là thích nhất. Nghe thấy tiếng thở đều từ
phía trên có lẽ Minjoo đã ngủ. Giường bên cạnh chị Nayeon cũng đã cất cuốn tạp chí từ hồi nào.

- Misoo này, em ngủ chưa? - tiếng chị Joohyun từ trên vọng xuống.

- em chưa, có chuyện gì sao chị? - cô nằm ngiêng lại, quay mặt về phía chị.

- chị vẫn chưa hỏi, em làm công việc gì? Không phải là công việc em hằng mong ước đúng không?

- chị, sao chị biết?

- em giấu sao được chị. Chỉ cần nhìn ánh mắt em chị sẽ phát hiện ra ngay. Nếu không chị đã chẳng pha cho em trà hoa cúc.

- em...

- nói chị nghe, em làm việc gì, có vất vả không em?

- em cũng chưa biết, chỉ là phụ giúp makeup artist của một idol.

- nghe có vẻ khó khăn đấy. Thời gian đầu nhớ cố gắng em nhé. Phải cố gắng đối mặt với tất cả. Hơn nữa, em nhớ phải biết tự kiềm chế cảm xúc của chính bản thân mình, đó là điều quan trọng nhất. Chị biết em là người mạnh mẽ, rồi tất cả sẽ ổn thôi.

- vâng - cô đơ người rồi lặng lẽ trả lời chị,xoay người lại, trong đầu hiện ra hàng loạt câu hỏi. Cô tự nhủ sẽ cố gắng như lời chị nói, lời chị nói không bao giờ là thừa. Ngày mai, nhất định phải là một khởi đầu tốt đẹp.

Trong đầu cô chợt hiện lên hình ảnh chàng trai ở thang máy, rốt cuộc anh ta là ai, giữ chức vụ gì. Nhưng rồi cô gạt anh ra, chìm dần vào giấc ngủ.

Trái ngược với cô, tầng 26 của khu xa hoa bậc nhất Seoul - Hannamdong.

Anh ngồi ngắm nhìn phố xá về đêm qua tấm kính tưởng chừng như trong suốt. Tay anh lắc lư thứ chất lỏng. Là Bourbon.

Anh nhấp một ngụm. Thứ cay xè này lại làm cho người ta cả thấy thư thái vô cùng.

Không biết... trong những ánh đèn ngoài kia, cô đang ở chỗ nào? Có đang nằm trong chăn ấm nệm êm không? Đi ngủ với chiếc bụng no hay vẫn còn trống rỗng?

Từ khi nào anh lại quan tâm tới cô?

- mình không thể thích cô ấy được - anh nghĩ thầm rồi nhấp thêm một ngụm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net