8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

thạc trấn rảo bước trên đường, chiếc xe của anh đã sớm bị quẳng ở một nơi nào đấy, thời tiết lúc này đã bắt đầu se se lạnh, anh rất thích thời tiết như này

anh đã có ý định vào một quán nhỏ nào đấy ngồi, nhưng rồi lại thôi

thạc trấn xoa xoa hai tay vào nhau, anh nhớ ưng lạc nhiều lắm

"xin lỗi, anh có thể cho tôi mượn điện thoại không, điện thoại tôi vừa bị rơi xuống cống"

thạc trấn nghe thấy giọng nói quen thuộc vì quay ra, cả bài đều mở to mắt nhìn nhau

là do đất hàn này bé nhỏ hay do giữa hai người đã có một sợi dây tơ hồng?

"ồ là cậu sao?"

"c-chào anh"

"cậu cần về nhà sao?"

"vâng, nhưng điện tho-"

"tôi đưa cậu về"

"thế thì kh-"

"không được từ chối đâu, good boy"

và cuối cùng nam tuấn đã ngồi yên vị trên xe thạc trấn

꧁꧂

"tại hưởng" chung quốc tay lái xe, miệng gọi tên cậu làm cậu đang thả hồn vào phong cảnh thì quay ra, nghiêng đầu nhìn anh

một cái nhìn điên đảo lòng người, vạn tiễn xuyên tâm

"em bao nhiêu tuổi rồi?"

"19"

"tôi nên gọi anh như nào đây?"

"tuấn chung quốc"

"chung quốc, ừm, một cái tên đẹp"

"cảm ơn em"

sau một lúc đi trên xe, cuối cùng họ đã đến nhà hàng

tại hưởng mở to mắt nhìn cái nhà hàng trước mặt cậu, quá sang trọng, có lẽ món rẻ nhất trong này cũng phải bằng thu nhập của bánh sữa chuối trong một tháng

"n-này"

"sao vậy?"

"c-chỗ này h-"

"không sao, đi với tôi, ai dám nói gì em?"

"chỉ là, quá sang trọng, và t-tôi không đủ tiền đâu"

tại hưởng càng nói càng lí nhí dần, hai tay bấu chặt vào nhau vì ngượng

"ai bảo em trả tiền vậy sweetheart?"

chung quốc không nhanh không chậm nắm lấy tay tại hưởng mà dẫn cậu vào, có vẻ ai cũng rất kiêng nể anh

chung quốc không hỏi tại hưởng muốn ăn gì, trực tiếp gọi luôn đồ ăn, và phục vụ mang ra với tốc độ nhanh cực kỳ

tại hưởng thề, đây là lần đầu tiên cậu được phục vụ một cách nhanh chóng như vậy

với đôi tai của mình, chung quốc dễ dàng nghe được những tiếng xì xào bàn tán

tuấn gia ở thế giới vampire là đứng đầu, tuấn thị ở thế giới con người thì là một công ty nổi tiếng đình đám bậc nhất, do một tay anh xây dựng nên

bây giờ tuấn tổng đang ở đây, với một cậu nhóc tóc xanh xinh đẹp, hẳn là bị bàn tán

"sao còn chưa ăn?" chung quốc nhếch một bên lông mày lên nhìn vào tại hưởng, cái nhìn làm cậu không được thoải mái

"anh không ăn sao?" tại hưởng rụt rè hỏi lại, với khí thế của đối phương sao cậu dám làm càn

"ồ không, tất nhiên không, chủ yếu tôi muốn ngắm nhìn xem một thiên thần khi ăn sẽ như nào"

chung quốc hài lòng liếm môi khi thấy người bé con đối diện mặt được phủ một lớp hồng đỏ

"a-anh nên ăn đi" tại hưởng luống cuống lảng tránh ánh mắt của chung quốc

"tôi sẽ ăn nếu em muốn" chung quốc chớp chớp đôi mắt to tròn, miệng cười để lộ hai cái răng thỏ

"t-tất nhiên là anh nên ăn, và đã có ai nói rằng anh rất giống thỏ chưa?"

"oh, hoàn toàn chưa đâu, vậy đã ai bảo em giống thiên thần chưa, sweetheart?"

"này, thôi những lời như vậy đi nhá"

tại hưởng chun mũi, mặt càng đỏ hơn

"tôi chỉ nói sự thật thôi"

"vậy em có muốn tôi làm thỏ con của em không?"

"…"

"cất đôi mắt long lanh to tròn của anh đi, tuấn chung quốc"

"hưởng nhi sợ sao? tôi chỉ là một con thỏ thôi mà"

"rồi rồi, thỏ con ngoan, ăn đi"

tại hưởng vừa nói vừa phá cười, người này cũng không khô khan như vẻ bên ngoài

"nào tại hưởng, tôi rất muốn thấy dáng vẻ đang ăn của một thiên thần đấy"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net