Tập 5: Ngày đầu ở chung (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-JK: Hihi~😁Yêu Ami nhức nhức trần đời này lun!!!💗

-Ami: Haizz...😤! Ăn lẹ cho tui còn ra làm việc! Tui hong có rảnh rỗi như anh đâu!😒

-JK: Biết rồi.., khổ lắm.., nói mãi hà! Ăn liền đây! Em đừng có cằng nhằn nữa. Anh muốn điết hai cái lỗ tai lun rồi nè!!!😩

-Ami: GÌ? (Nói lớn) Anh mới nói cái gì? Nói lại tui nghe cái coi nà!💢

-JK: H..hả? Anh có nói gì đâu, chắc em lầm rồi đó😅💦

-Ami: Hửm!?!🤨

-JK: Ờ..ờm...ừ thì...

-Ami: Thì_Sao?

-JK: Ừ..ờm...À à anh nói là...Ami của anh ĐẸP QUÁ!😁

-Ami: Có chắc là anh nói câu đó không?😕

-JK: Ch..chắc!A..nh chắc mà!Hihi~~~😄 (giả*nai-ver)

-Ami: Ừ!😒 CỨ_CHO là anh nói vậy đi!...Lo ăn đi ba!

-JK: Okê con gái cưng của ba

-Ami: 🙄*Bất lực*

Jungkook vừa ăn vừa xem TV

____________

Trong khi đó
|
\/
Ami nằm lăn trên sofa kế bên bấm ĐT triết thời gian khi chờ cái tên 'to bự' kia ăn.

Trong khoảng không yên tỉnh......Ờ..ờm không hẳng là yên tỉnh (tiếng nhai+tiếng điện thoại+tiếng TV+tiếng xì xào phát ra ngoài quán và một số tạp âm khác)

Bất giác trong đầu của Ami loé lên một câu hỏi. Chợt ngồi dậy quay sang hỏi Kook

-Ami: Ê nè!

-JK:...

-Ami: Ê!!! Nè! Anh có nghe không vậy? Sao hong trả lời?

-JK: Anh không phải tên 'Ê Nè'! Em nhỏ tuổi hơn, không gọi bằng anh thì ít ra cũng phải gọi bằng tên chứ!☹️(Mếu)

-Ami: Rồi rồi! Jungkook! Cho tui hỏi câu được hong?

-JK: Ừ!..Hỏi xong rồi đó (ăn tiếp)

-Ami: Ơ?!?(hoang*mang-ing)
Ủa? Tui có hỏi hồi nào đâu?

-JK: Em zừa hỏi đó? Em hỏi 'cho em hỏi một câu ĐƯỢC_HONG?' còn gì nữa

-Ami: Ơ..sao vậy được? Cho hỏi đi, không đùa đâu :(

-JK: Rồi hỏi đi!😆

...

-Ami: Anh có thể nói cho tui biết tại sao anh lại đi lang thang, không có nhà được không?

-JK: Nếu là dạng câu hỏi "Được không?" thì anh có thể từ chối đúng hong?

-Ami: Không!😐

-JK: Tại sao? Em cũng vừa từ chối đó thôi😕

-Ami: Tui là trường hợp đặc biệt! Còn anh thì..Chỉ được chấp nhận, không được từ chối!!!

-JK: Nếu đã không cho anh chọn thì sao ngay từ đầu em không ra lệnh cho anh kể luôn đi! Hỏi chi cho mất công vậy?😤

-Ami:...Giờ anh đang phán xét tui đúng hong?👊🏻💢

-JK: Anh nào dám làm điều dại khờ đó😅

-Ami: KỂ!!!!!!

-JK: Kể thì kể, làm gì căng!

-Ami: CÁI GÌ? TUI CĂNG HỒI NÀO? ANH NÓI NGHE COI😠

-JK: Đây không gọi là căng chứ gọi là gì🐰

[🐾Pu🐾Như một con thỏ nhảy nhầm vào hang cọp😆]

-Ami: Kể đi!🙂 (Nhệ giọng xuống VÀI tone)

-JK: ... *Cố lên Kei ơi! Bịa ra câu chuyện gì đó lâm li bi đát lên đi Kei. Sắp cháy nhà rồi! Não ơi, hoạt động đi*💦

-Ami: Sao im lặng vậy? Lo lắng gì à? Hay là anh không muốn kể?

-JK: Ờ thì...ừm...*Suy nghĩ đi Kei,lệ lên! Kể câu chuyện gì đó mà buồn thảm thiết zô. Động não đi!*💦

-Ami: Sao đỗ nhiều mồ hôi vậy? Lo dữ vậy sao?__Lấy khăng giấy lau cho anh

-JK: Không phải lo.., ..mà anh chỉ hơi khó chịu...khi nói về đời tư cá nhân của mình thôi

-Ami: Vậy thôi (hụt hẫn) Chừng nào muốn thì kể sau cũng được. Tui ra ngoài trước😓

-JK: Anh xin lỗi *Phù~Thoát nạn! Xin lỗi em nha Ami, đợi khi nào anh nghĩ ra kịch bản rồi anh sẽ kể em nghe sau nha😬*

-Ami: Ơ? Sao anh phải xin lỗi tui? Tui mới là người xin lỗi nè! Tại tự nhiên tui lại chợt nghĩ ra câu hỏi đó, thêm cái tính hay tò mò [🐾Pu🐾nói thẳng ra là nhiều chuyện ă mấy bợn:))] nên tui mới hỏi. Không nghĩ đến hậu quả sẽ làm anh buồn😞Xin lỗi!😣

-JK: Ờ..không sao...anh không để ý mấy chuyện này đâu😅 *10 năm không gặp vẫn không bỏ được cái thói xin lỗi vô tội vạ đó, lúc nào cũng 'dành' lỗi về mình. Thiệt là bó tay🤝🏻 chấm cơm🍚 chấm canh🍲 chấm cá kho🐟 với em luôn đó Ami😓*

-Ami: Thôi tui ra ngoài trước. Anh ở đây ăn rồi nghỉ ngơi đi nha

-JK: Ừm em đi đi

Sau khi Ami đi, anh thở phào nhẹ nhỏm. Tiếp tục "nhâm nhi" thức ăn. Được 10 phút thì đống đồ ăn trên bàn đã được dét sạch không sót miếng nào. Tất cả đã chui vào trong cái "hố đen vũ trụ thu nhỏ" trong bao tử của Jungkook.

Anh dọn dẹp rồi nằm xuống nghỉ ngơi một chút.

_____Bên ngoài_____

Ami đang soạn lại đóng đơn online thì nhận được tin nhắn trong điện thoại.

-----nội dung tin nhắn-----

_???: M tránh xa anh nhân viên đẹp trai của tao ra! Không thì đừng trách tao ra tay độc ác!

\Đã xem\

-Ami: *cái thể loại thiếu liêm sỉ gì đây trời...Còn biết số mình nữa chứ🤨Hừm~~Chắc luôn, chắc chắn là cái con mắm đầu xanh lúc nảy😤💢. Không ngờ trên đời này còn tồn tại cái người mà nó vừa XẤUUU~~~mà còn bị cái Thiếu Duyên như con này😒. Để coi, tao trị mày như nào đây mắm thúi, không biết lượng sức mình😏*

_Mày là con nào? Sao biết số ĐT của tao? Dzô dziên vừa vừa phải phải thôi chứ, tự nhiên ở đâu chui ra cái nói "Của mày" là sao? Mắc gì tao phải tránh xa người của tao? Mày đừng tưởng để tên là '???' thì tao không biết mày là ai! Tao chắc chắc với cái cách nói chuyện D*ll ra cái giống ôn gì như này thì mày chỉ có thể là cái con hay Ghen Ăn Tức Ở với tao từ nhỏ tới giờ, Im EunMi. Đứng không?😏


-Ami: 😏*Để tao coi mày phản ứng ra sao*

/Hồi tưởng/

Từ lúc còn mẫu giáo thì tôi đã có cho mình một kẻ thù 'không đội trời chung'

_IM EUNMI_

Nói đáng ra thì chả ai ưa nổi cái tính của cô ta. Nhìn bề ngoài thì cũng được, nhìn cũng xinh (🤢) nhưng lại D*ll có chút liêm sỉ nào.
Không biết cô ta học ai cái tính hám trai đó. Thấy trai là mắt sáng hẳn, tươm tướp tươm tướp lên

[🐾Pu🐾Nói tới đây thì tui nghĩ sẽ có một vài bạn sẽ hơi nhột. Trong đó có tui :)))]

|•HẾT TẬP 5•|

🐾Thank you for reading🐾
💗love you forever💗

💜Mog mn vẫn sẽ lun tiếp tục ủng hộ mik💜

#1207từluônlờicảmơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net