tập 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tới tối ami dậy để làm đồ ăn cho hai người bạn của mình thì bất ngờ có tiếng chuông của, cô tưởng hai người họ đã về, chạy ra mở cửa thì lại không phải.

Ami:Jimin?

Jimin:Vào nha! Anh có chuyện rất quan trọng cần nói với em.

Ami:Dạ!

Vào trong thì không ai nói 1 tiếng gì, không khí giữa hai người im lặng đến lạ thường, cô định lên tiếng thì bất ngờ jimin quay qua và chồm lên chiếm lấy môi của cô, cô bất ngờ khi jimin làm vậy, vùng vẫy thoát khỏi anh, nhưng bất thành, jimin giữ 2 tay của ami, hôn lấy hôn để trên môi của cô, tới khi cô không còn thở được thì anh mới buông ra, nhưng rồi lại ôm chầm lấy cô.

Ami:Jimin...a...anh...s...sao...v...vậy?

Hiện tại thì mặt của ami đỏ hơn 2 trái cà chua, vì jimin đã lấy đi nụ hôn đầu của cô rồi.

Jimin:Anh yêu em!

Ami im lặng, ami không thể nói ra vì đây là sự thật, jimin nói yêu cô!

Jimin:Anh yêu em! Đây là những gì anh đã rất muốn nói với em, nhưng anh lại không thể nói sớm hơn, anh yêu em! Rất yêu em, tại sao em không nhận ra tình cảm của anh dành cho em? Những ngày vừa qua lo lắng cho em, quan tâm em, chăm sóc em lúc em bệnh mà em vẫn không nhận ra tình cảm của anh sao? Em thật sự rất ngốc đó ami, bao nhiêu người  đã nói với em anh yêu em, em vẫn không tin lời họ nói hay sao?

Ami.....

Jimin buông ami ra.

Jimin:Nhìn thẳng vào mắt anh!

Ami:*Ngước lên*

Jimin:Em đã tin là anh yêu em chưa? Đã tin chưa?

Ami:E...m...e...m...

Jimin:Em làm sao? Thật ra những lời vừa nãy anh nói với em, em vẫn không tin hay sao ami?

Ami:Kh...không...phải...nh...như...vậy!

Jimin:nếu đã tin anh rồi, thì em có đồng ý làm vơ của anh hay không?

Ami:V...vợ...sao??

Jimin:Phải! Không phải là bạn gái anh nữa! Mà là vợ anh! Em đồng ý không?

Ami:Khoan...đ...đã! Em có thể hỏi anh hay không?

Jimin:không! Trả lời anh trước đã rồi hỏi! Nếu em vẫn không trả lời câu hỏi của anh thì anh sẽ ở lỳ nhà em, chừng nào em nói với anh thì thôi!

Ami:Nhưng....

Jimin:Lại nhưng gì nữa đây? Em lại muốn hỏi anh tại sao yêu một người không có địa vị gì trong xã hội này à?Nghe anh nói, anh yêu em không phải vì em giàu có hay là nghèo nàn, anh yêu em không phải vì sắc đẹp,  yêu em không phải vì cái gì hết, anh quan tâm em là vì em là người anh yêu, anh yêu em vì em là cả thế giới của anh, anh quan tâm em vì em là người tốt bụng, em là người giản dị, mộc mạc, em không cần quá xuất xắc, không cần phải quá đẹp, em hiền lành, tốt bụng, anh yêu em không phải vì em là con người tệ hại tới mức nào? Anh yêu em chính là con người của em ở bên trong không phải vẻ bề ngoài, vì thế không cần phải nói những gì nữa, chỉ cần biết chúng ta luôn yêu thương nhau là được! (Sai sai à -_-).

Ami:Nhưng còn các nhà báo và phan thì sao? Họ sẽ nói gì đây?

Jimin:*Vỗ trán*"Bất lực"Anh đã nói rồi mà, anh không quan tâm!

Ami:Vâng!

Jimin:Vậy bây giờ anh hỏi em! Chấp nhận làm vơ của anh hay không?

Ami:em...chấp..... Nhận!

Jimin:Anh yêu em!

Bên ngoài cánh cửa.

TaeHi:Cha! Công sức của tụi mình không phí nhỉ? Cuối cùng họ cũng yêu nhau!

Suga:Ừ!

Yumi:Nhìn họ hợp nhau quá trời à! Hạnh phúc quá! Ghen tị quá à!

Jungkook:Này! Em có anh là hạnh phúc rồi còn ghen tị gì nữa chứ?

Yumi:Xí! Anh không có biết lãng mạn  gì hết á!
(Ừ thì lãng cmn mạn -_-)

Jin:Nè! Ở đây còn người cô đơn nha! Bớt tình tứ lại nha!

J hope:Phải! Bọn tui chưa chết -_-!

RM:Ừ! Đừng có mà làm gì ở đây!  -_-

Jungkook:Ahihi! Tôi mấy huyng quaq đi! Haha!

Tae:Thằng kook mức dại, -_-.

Yumi:Thôi được rồi mà! Xem phim tiếp đi!

Jimin:Mấy cái người đang xem phim miễn phí ở ngoài kia! Tụi tui biết hết đấy nhé!

Jin:Ơ... Sao nó biết?

Jimin:em biết hết! Đừng có mà đứng đó xì xào xì xầm!

Yumi:Hi! Anh giỏi thật ý! Mà em chúc mừng anh nha! Hết ế rồi ^_^!

Jimin:Cảm ơn em nhé!

Ymi:Dạ!

J hope:Mấy đứa hạnh phúc rồi! Còn tụi này thì...

Tae:Thôi anh ạ! Mạnh mẽ lên! Rồi chúng ta cũng sẽ như họ mà T.T

Jin:Phải rồi! Mạnh mẽ lên! Đừng yếu đuối T_T.

Mấy người kia chỉ biết nhìn họ mà cười lên thôi!

Thế là một ngày của họ đã kết tbuc1 đầy những tiếng cười của một gia đình ấm áp, nhờ họ mà tôi mới có thể cảm nhận được tình cảm của những người bạn, của nhưng người mà mình rất thân nó rất là ấm áp, tràn đầy hạnh phúc như thế! Tôi cũng muốn được giống họ, cũng muốn được lúc nào cũng có bạn bè xung quanh mình lúc buồn lúc vui và cả những lúc mình gục ngã, đối với tôi nhìn người khác hạnh phúc đó chính là hạnh phúc của tôi rồi, tôi sẽ luôn gắn kết họ lại, họ sẽ luôn luôn hạnh phúc như vậy!

Nhưng mà cứ hạnh phúc như vậy thì không được, cuộc sống phải có sóng gió thì mới có một gia đình hạnh phúc chứ nhỉ? Cứ hạnh phúc đi, rồi sẽ có một ngày tai họa và biến cố  sẽ tới với họ mà thôi😉! Từ từ thưởng thức nhé ^^!

~~~~~~~~~~~
Xong rồi!
Sorry phần mới hôm nay nhạt cho nên đọc hơi chán, sorry mọi người nhiều nha!!

Thank for read my story, i hope you like!  ><!

#loveparadize💙💙💔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net