Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng buổi chiều hòa quyện với sắc vàng cam nhạt, nhuộm sáng những con đường nhỏ hẹp của ngôi làng ven hồ. Gió nhẹ nhàng thổi qua những cánh đồng xanh mướt, làm lay động những cánh đồng lúa và những cây cao su mọc rải rác. Trong không gian tĩnh lặng ấy, chỉ có tiếng gọi của chim và tiếng cười vui vẻ của những đứa trẻ đang chơi đùa gần đó.

Joss, đứng bên cửa sổ của chiếc xe hơi sang trọng, nhìn ra ngoài với đôi mắt đầy sự tò mò. Hành trình đến với ngôi làng nhỏ này là một phần của dự án từ thiện mà anh tham gia. Đây là một thế giới khác hoàn toàn so với sự náo nhiệt và áp lực của thành phố nơi anh sinh sống. Anh hơi nhíu mày, nỗi lo lắng và sự kỳ vọng pha trộn trong lòng.

Khi xe dừng lại trước quán cà phê nhỏ gần bờ hồ, Joss bước xuống xe với dáng vẻ tự tin nhưng không khỏi cảm thấy sự khác biệt lớn giữa môi trường này và cuộc sống của mình. Những chiếc bàn gỗ cũ kỹ và ghế nhựa màu xanh lá cây gợi lên một vẻ đẹp đơn giản nhưng đầy sức sống của nơi này.

Joss vừa đặt chân vào quán cà phê, ánh mắt anh ngay lập tức bị hút bởi một hình ảnh quen thuộc mà anh chưa từng thấy trước đây. Một chàng trai trẻ, với làn da nâu rám nắng và đôi mắt sáng như những vì sao, đang ngồi ở góc quán. Anh ta đang cười, khuôn mặt rạng rỡ và ấm áp, khiến không gian xung quanh trở nên sáng bừng.

Gawin, đó là tên của chàng trai ấy. Anh đang trò chuyện với một nhóm bạn, và sự gần gũi của anh với mọi người làm nổi bật nét chân thành và sự tử tế của anh. Joss cảm thấy một sự kết nối kỳ lạ, như thể có một sợi dây vô hình nào đó kéo anh về phía Gawin.

Khi Joss tiến lại gần, Gawin dường như cảm nhận được sự hiện diện của anh. Anh ngẩng lên, đôi mắt to tròn và đầy sự tò mò gặp ánh mắt của Joss. Một nụ cười tươi rói hiện ra trên môi Gawin, như một ánh sáng rực rỡ giữa không gian đơn giản của quán cà phê.

“Chào mừng anh đến với ngôi làng của chúng tôi,” Gawin nói, giọng anh nhẹ nhàng và chân thành. “Tôi là Gawin. Anh có tìm thấy gì thú vị ở đây không?”

Joss hơi ngạc nhiên trước sự thân thiện và mở lòng của Gawin. Anh mỉm cười, cảm thấy một sự ấm áp lạ thường từ nụ cười của Gawin. “Tôi không nghĩ mình sẽ gặp được một người như bạn ở đây. Tôi là Joss, và tôi rất vui được làm quen.”

Gawin đứng dậy, vươn tay ra với sự tự nhiên và niềm nở. “Vậy thì, nếu anh không bận, hãy cùng tôi uống cà phê. Tôi rất vui được trò chuyện với anh.”

Joss nắm lấy tay Gawin, cảm nhận sự ấm áp và chân thành từ cái bắt tay ấy. Khi họ ngồi xuống bàn, tiếng cười và câu chuyện dần lan tỏa, hai con người từ hai thế giới khác nhau bắt đầu tìm thấy sự kết nối trong những khoảnh khắc đơn giản và ấm áp này. Trong khoảnh khắc ấy, Joss cảm nhận được một điều gì đó mới mẻ và kỳ lạ, như thể cuộc gặp gỡ này đã được định sẵn từ lâu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net