Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm hôm sau, Joss tỉnh dậy sớm hơn thường lệ. Ánh sáng yếu ớt của bình minh chiếu qua cửa sổ, tạo ra một vệt sáng mềm mại trên sàn nhà. Anh đứng dậy và đi dọc theo hành lang, cảm giác bồn chồn trong lòng, như thể có điều gì đó đang chờ đợi.

Như một thói quen mới hình thành, Joss quyết định ghé qua quán cà phê nơi anh đã gặp Gawin lần đầu. Cảnh vật ngoài cửa sổ vẫn như vậy, những chiếc bàn gỗ cũ kỹ và những chậu cây nhỏ, nhưng hôm nay có vẻ đặc biệt hơn. Quán cà phê đang trở nên sống động hơn với sự chuẩn bị cho một ngày mới.

Gawin đã có mặt từ sớm, chăm sóc quán cà phê và chuẩn bị những ly cà phê tươi ngon. Khi Joss bước vào, ánh mắt Gawin ngay lập tức tìm thấy anh. Đôi mắt anh sáng lên với sự vui mừng.

"Chào buổi sáng, Joss!" Gawin nói với nụ cười rộng lớn, ánh sáng từ những ngọn đèn làm nổi bật vẻ tươi trẻ của anh. "Anh có muốn thử món cà phê đặc biệt của tôi hôm nay không?"

Joss mỉm cười, cảm nhận sự ấm áp từ nụ cười của Gawin. "Rất vui được thưởng thức món cà phê của bạn. Tôi đã rất háo hức."

Họ cùng nhau trò chuyện trong khi thưởng thức cà phê. Gawin chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống ở làng, những truyền thống và những hoạt động hàng ngày. Joss lắng nghe với sự chú tâm, cảm nhận được sự chân thành và niềm đam mê trong từng lời kể của Gawin.

"Khi tôi còn nhỏ, tôi thường cùng gia đình ra cánh đồng vào mỗi buổi sáng sớm để làm việc," Gawin nói, giọng anh trầm lắng và đầy hoài niệm. "Những ký ức đó luôn gắn bó với tôi, và đó là lý do tôi cảm thấy yêu mến cuộc sống ở đây."

Joss nhìn vào đôi mắt Gawin, thấy sự sâu lắng và tình yêu dành cho cuộc sống đơn giản mà anh đã luôn tìm kiếm. "Có vẻ như nơi đây đã mang lại cho bạn rất nhiều điều quý giá."

Gawin gật đầu, đôi mắt anh lấp lánh sự hài lòng. "Đúng vậy. Cuộc sống ở đây có thể không giống như cuộc sống trong thành phố, nhưng nó có một vẻ đẹp riêng biệt."

Sau khi uống cà phê xong, Gawin gợi ý rằng họ có thể đi dạo quanh hồ gần đó. Joss đồng ý ngay lập tức, và họ cùng nhau ra ngoài. Không khí trong lành và ánh sáng rực rỡ của buổi sáng tạo ra một bầu không khí thư thái, khiến mọi lo lắng của Joss như tan biến.

Khi đi dọc theo con đường ven hồ, Gawin bắt đầu kể về những điều thú vị mà anh đã trải qua, từ những buổi sáng cùng gia đình làm việc trên cánh đồng đến những kỷ niệm đáng nhớ với bạn bè. Joss cảm thấy như mình đang dần hòa nhập vào cuộc sống của Gawin, và những khoảnh khắc này đang tạo ra một kết nối sâu sắc hơn giữa họ.

Bỗng nhiên, Gawin dừng lại gần một cây lớn, nơi có một chiếc ghế gỗ cũ kỹ. Anh mời Joss ngồi xuống cùng mình, và họ ngồi đó, im lặng nhìn ra mặt hồ lấp lánh ánh sáng. Sự yên tĩnh bao trùm xung quanh, chỉ có tiếng nước vỗ về bờ và tiếng chim hót xa xa.

Joss cảm thấy một cảm xúc đặc biệt trong không gian này. Đó là sự bình yên, nhưng cũng là sự gần gũi mà anh chưa bao giờ trải nghiệm. Gawin quay sang nhìn Joss, ánh mắt anh tràn đầy sự chân thành.

"Joss, tôi biết chúng ta chỉ mới gặp nhau chưa lâu, nhưng tôi cảm thấy như đã biết anh từ rất lâu rồi," Gawin nói, giọng anh dịu dàng. "Có lẽ là do sự kết nối mà chúng ta cảm nhận được từ những cuộc trò chuyện và những khoảnh khắc cùng nhau."

Joss nhìn vào mắt Gawin, cảm giác như mọi cảm xúc bên trong mình đã được giải tỏa. "Tôi cũng cảm thấy như vậy. Gặp gỡ bạn đã mang lại cho tôi một cảm giác đặc biệt, như thể tôi đã tìm thấy một phần quan trọng của cuộc sống mình."

Họ ngồi đó, tận hưởng sự im lặng và cảm nhận sự kết nối ngày càng sâu sắc. Dưới ánh sáng của buổi sáng, Joss và Gawin cảm nhận được một mối liên hệ mạnh mẽ, một sự đồng điệu mà cả hai đều cảm thấy rất rõ ràng. Những khoảnh khắc này, dù đơn giản, đã để lại dấu ấn sâu sắc trong tâm trí Joss, và anh cảm thấy mình đang dần tìm thấy một phần quan trọng của cuộc sống mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net