chương 26: 1000 năm trước sẽ có thuốc nhuộm tóc sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn đối diện tòa nhà bị bỏ hoang, lại so sánh với tòa nhà bên cạnh rực rỡ, xinh đẹp, năm cái học sinh năm nhất đồng thời nộ ra biểu tình ghét bỏ.

"Nói là nghỉ phép đền bù nghỉ hè đâu? Gạt người! Gạt người".

Kugisaki Nobada dẫn đầu tức giận quăng vali.

Itadori Yuuji cũng giống như Kugisaki Nobara hướng về phía Gojo Satoru Gojo-sensei công khai lên án: "Sao chúng ta đi nghỉ phép phải làm nhiệm vụ! ".

Fushiguro Megumi bình tĩnh thong dong,  đối mặt với chuyện này giống như đã thành thói quen.

"Gojo-senpai, không phải đi chơi sao? " Haibara Yu trên tay mang theo hai cái vali cũng hồ nghi nghiêng đầu.

"Đúng vậy, hôm nay là đi chơi nhưng đột nhiên có nhiệm vụ,  biết làm sao bây giờ,  mùa hè là mùa của chú linh,  Nanamin không trở lại chú thuật giới, Yu cũng không tiếp nhiệm vụ... " Nói tới đây,  Gojo Satoru giả bộ lấy ra khăn giấy chấm chấm nước mắt: "Tokyo là ổ chú linh nhưng lại ít chú thuật sư,  ai cũng đều yếu xìu, mọi nhiệm vụ đều phải Satoru suất hiện,  anh anh anh...  Satoru hảo đáng thương... Nếu Yu sẵn lòng trở lại với chú thuật giới thì Satoru cùng bọn học sinh sẽ giảm bớt phần nào".

Nghe Gojo Satoru trang đáng thương lại mắt to (?) bán thảm,  hồn nhiên mắt to Haibara Yu bị đả động,  sau đó hắn đối với lời mời lôi kéo của Gojo Satoru từ chối thẳng thừng: "Xin lỗi Gojo-senpai,  tuy thực đồng cảm nhưng chưa tới lỗi giống như bản thân mình từng bị nhưng em không có ý định chuyển chức đi làm chú thuật sư" Haibara Yu tươi cười không có một tia khói mù hướng về phía Yuuki chỉ: "So với bị cao tầng cùng Gojo-senpai bóc lột,  tiền lương lại ít,  em vẫn thích làm chức nghiệp bảo mẫu hơn,  vừa có tiền lương cao,  công việc nhàn hạ lại được công tác với người mình thích".

Itadoji Yuuji :"Di!? "

Kugisaki Nobara :"Di!? "

Gojo Satoru :"Di!? "

Fushiguro Megumi :"Ha!... "

Fushiguro Megumi không nói nhiều lời từ trong túi lấy ra điện thoại...

Haibara Yu nhìn mọi người biểu tình,  ngốc ngốc mà gãi đầu: "Tôi nói có gì không đúng sao?".

Kugisaki Nobara lấy trong túi ra điện thoại: "Cái gì mà công tác với người mình thích. Báo nguy đi! ".

Itadori Yuuji cũng phụ họa: "Tuy nói tình yêu không phân biệt tuổi tác nhưng như vậy cũng không tốt lắm đâu,  Yuuki vẫn chưa đủ 15 tuổi a".

Gojo Satoru  tỏ vẻ khiển trách: "Đúng vậy,  đúng vậy,  ngay cả Satoru cũng sẽ không như vậy,  quá biến thái rồi Yu".

Không hổ là Tokyo cảnh sát,  hàng năm chạy theo phía sau gia đình Kudo phá án,  một cú điện thoại liền xuất động tổ viên chạy tới.

Xe cảnh sát vừa chạy tới,  người đầu tiên bọn họ nhìn tới là 1m9 đeo bịp mắt Gojo Satoru cà lơ phất phơ còn đối với xe cảnh sát bọn họ thổi cái huýt sáo.

Trên trán cảnh sát bởi vì hành vi này mà nổi gân xanh,  đi đầu cảnh sát hắng giọng nghiêm túc nói: "Mời anh theo chúng tôi về đồn, anh có hiềm nghi đối với trẻ vị thành niên mang ý đồ bất chính".

"Uy uy!  Có hiểu lầm, là ai báo án!? " Gojo Satoru sửng sốt,  không nghĩ tới xe cảnh sát dừng lại ở nơi này,  hắn cũng chỉ tưởng xe cảnh sát vội truy nã tội phạm đi ngang qua cho nên mới hóng hớt thổi sáo,  ai ngờ bọn họ bắt lại là hắn. Quá khôi hài.

"Là em" Fushiguro Megumi bình tĩnh dơ lên cánh tay: "Tuy không phải báo án bắt thầy mà là là Haibara-san,  nhưng nếu có thể thì hãy mang thầy ấy đi luôn đi ạ".

Tuy Kugisaki Nobara miệng nói sẽ gọi điện báo nguy nhưng thực chất cô cũng không có ý định báo, ai ngờ tới bề ngoài khốc ca kiệm lời Megumi, hắn không nói lời nào người không biết quỷ không hay gọi điện báo nguy. Bọn họ cũng chủ nói chuyện mới vài phút, xe cảnh sát liền  xuất hiện, đây chính là nhanh tay báo nguy trước cả khi Kugisaki Nobara mở miệng đòi báo nguy.

Kugisaki Nobara bị thao tác của Fushiguro Megumi làm cho kinh ngạc há hốc mồm: "Làm tốt lắm Fushiguro!".

"Bắt tôi? Tôi làm gì sai sao? " Haibara Yu ngơ ngác không thể tin được chỉ vào chính mình.

Dẫn đầu cảnh sát cũng nhìn qua Haibara Yu ngây ngốc đôi mắt to còn chưa hiểu rõ vấn đề lại nhìn về bên cạnh cả người toát ra tia không đứng đắn 1m9 Gojo Satoru.

Bọn họ càng cảm thấy Gojo Satoru là biến thái hơn so với Haibara Yu. Nhìn Haibara Yu mà xem,  tuy đi vào xã hội cũng lịch duyệt nhiều năm nhưng cũng không có vẻ mặt bị tăng ca tra tấn xã súc-Nanami Kento đồng lứa,  cũng không có vẻ mặt bị "xã hội" (Gojo Satoru)  mài dũa thành tang thương đại thúc-Ijichi Kiyotaka kém một năm hậu bối,  tuy khuôn mặt không giống với Gojo Satoru cởi bịp mắt ra liền thành học sinh cao trung nhưng Haibara Yu thắng ở chỗ, hắn thuộc hệ cún con, lớn lên mắt to vô hại,  là cái loại cháu trai nhà người ta, đi đâu cũng được người lớn xoa đầu phát kẹo, bị quốc gia vun trồng bảo hộ sợ hãi để hắn ra đường bị bọn dân buôn lừa đi mất.

Bởi vì khuôn mặt quá vô tội cho nên cảnh sát nhìn Haibara Yu một bộ ngơ ngác không hiểu chuyện gì liền càng khẳng định báo án chỉ là trò đùa dai.

Nhưng mà...

Đi đầu cảnh sát nhìn về phía Gojo Satoru.

Trời sinh tóc bạc, dáng người vượt trội so với chiều cao Nhật Bản thì thái quá,  che lại đôi mắt. Cho dù cách bao năm hắn vẫn nhận ra người này là ai. Đây chẳng phải là vài năm trước khi còn là học sinh cao trung thường xuyên đều đặn mỗi tuần một lần bị mời tới sở cảnh sát uống trà hay sao?

Cảnh sát lại nhìn qua học sinh năm nhất một vòng,  thấy ngay quả đầu nhím biển cùng mắt xanh ngoan ngoãn Yuuki. Cảnh sát tiến tới cũng không có ý trách móc bọn họ báo án sai mà tới một tay vỗ vai Fushiguro Megumi,  một tay xoa đầu Yuuki,  giọng nói ôn nhu tràn đầy hòa ái: "Hai đứa đá lớn thế bày rồi a, hắn vẫn đeo bám đến tận bây giờ sao? ". Hắn là ai,  đương nhiên là chỉ Gojo Satoru.

"Hiện tại hắn là thầy giáo ạ" Fushiguro Megumi bình tĩnh nói.

Nhìn khuôn mặt không có bất kì cảm xúc của Fushiguro Megumi,  cảnh sát nhìn hai người càng thêm thương tiếc,  trong lòng não bổ vô số bi thương tình tiết,  cuối cùng bởi vì hạn chế bởi quan hệ người lạ,  hắn chỉ thấm thía nhắc nhở: "Nếu có chuyện gì,  chạy nhanh báo án,  biết chưa? ".

"Nếu hắn có ý định làm gì,  cháu !nhất định báo án,  cho dù hiện tại hắn có là trên danh nghĩa người giám hộ" Fushiguro Megumi nghiêm túc đáp lại,  còn tỏ vẻ không chút do dự "đại nghĩa diệt thân".

Yuuki mờ mịt không hiểu ra sao cũng lung tung gật đầu.

Cảnh sát lại nhìn về phía Yuuki, tha thiết khuyên nhủ,  giống như gà mẹ lo lắng cho gà con: "Cho dù là nam tính, ra đường nhất định phải cẩn thận, không được tin tưởng vào người lạ, cũng cần suy sét tính chân thực của người xung quanh. Dạo gần đây biến thái thật nhiều,  cho dù là bạn học cũng cần phải cảnh giác". Nói xong còn hướng về phía Kugisaki Nobara,  Gojo Satoru,  Itadoji Yuuji quét mắt một cái.

Kugisaki Nobara:....

Itadoji Yuuji:....

Gojo Satoru:....

Cảnh sát cũng không đợi lâu, vừa nghe gia đình Mori báo án liền nhanh tróng lên xe,  tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, có vẻ như việc báo án là việc thường ngày.

Nhìn bóng xe tuyệt trần cùng tiếng còi,  vô tội bị ám chỉ Kugisaki Nobara không nhịn được mắng chửi: "Ánh mắt ấy là có ý gì!? Bộ chẳng nhẽ tôi không phải là ở đây duy nhất nữ tính hay sao? Người đáng ra bị quan tâm nhắc nhở là tôi mới đúng".

Itadoji Yuuji chạy nhanh túm lấy Kugisaki Nobara múa may loạn xạ hô to bình tĩnh,  nhưng Kugisaki Nobara không thèm để ý,  tiếp tục hô mắng: "Đáng giận! Chẳng nhẽ kì thị một chút đỏ không bằng đỏ tới phát tím sao? Một chút đỏ thì không phải là đỏ sao?".

Itadoji Yuuji: Người vô tội cũng là tôi đi, chỉ xem diễn cũng bị cảnh giác, tôi cảm thấy chính mình mới là người oan uổng nhất ở đây.

Haibara Yu cũng mau tróng chạy lại kiềm giữ phát bệnh Kugisaki Nobara,  lớn giọng khuyên nhủ: "Không phải, bọn họ không có ý đó, là do hai đứa đứng gần với Gojo-senpai cho nên bọn họ tưởng ba người là đồng loại".

"Đúng vậy,  là Gojo-sensei sai!" Kugisaki Nobara bị an ủi tới, cuối cùng cũng dừng lại việc náo loạn,  còn quay sang lườm nguýt Gojo Satoru.

Gojo Satoru:......

Gojo Satoru hắn oan uổng a,  hắn mới là người vô tội nhất ở đây được chứ. Không chỉ bị nhận nhầm thành biến thái,  còn bị ám chỉ pháp luật cảnh cáo,  ngục giam cảnh cáo,  hiện tại ngay cả học sinh cũng quay ra vứt nồi cho hắn. Chẳng hắn là người chuyên đi bán đồng nát sao?

Nói chung là người gọi điện báo nguy là Fushiguro Megumi,  người bị báo nguy là Haibara,  và cuối cùng người bị tội lại là Gojo Satoru.

Satoru đáng thương, Satoru đau lòng  nhưng Satoru không nói.

Trò khôi hài tạm dừng tại đây,  năm nhất tiếp tục đi lên hoàn thành nhiệm vụ.

Gojo Satoru vừa rồi muốn láo loạn cũng bị Yuuki dùng hai vé phần thưởng bánh ngọt hạn định tiễn đi rồi.

Năm nhất Yuuki còn chưa đối với hai người kia quen thuộc cho nên khi chia đội rửa sạch nguyền rủa cả tòa lâu,  Yuuki cùng Fushiguro Megumi chung một đội.

Người đã đi,  Yuuki rất quen thuộc phủi tay lười biếng bóc lột sức lao động của osananajimi... Khụ,  không đúng,  phải gọi là nắm bắt thời cơ giúp osananajimi rèn luyện đề cao thực lực.

Fushiguro Megumi: ha hả,  cảm ơn...

Fushiguro Megumi triệu hồi ra Ngọc Khuyển,  bắt đầu công cuộc phất trừ chú linh.

Tòa nhà gồm 15 tầng, Itadoji Yuuji cùng Kugisaki Nobara phụ trách dọn dẹp từ lầu 8 đến lầu 15, còn lầu còn lại Yuuki cùng Fushiguro Megumi sẽ phụ trách dọn dẹp.

Nguyền rủa cấp bậc không cao,  cao nhất cũng chỉ có nhị cấp tất cả đều là một đám cặn bã.

Nhưng ngay cả một bậc cũng không để vào mắt Yuuki, đối với nhị cấp cực  kỳ ghét bỏ.

Trong khi ta 5 tuổi còn đang chân đá một bậc, chân dẫm nhị cấp thì Gojo Satoru còn đang ở nhà đương thần tử đâu.

Lại diss Gojo Satoru một cái. Tuy không đánh lại hắn nhưng vẫn ngầm mắng mắng hắn vài câu.

Bởi vì tòa nhà bỏ hoang cho nên bên trong phủ đầy bụi bặm,  mạng nhện chằng chịt,  không có đèn thắp sáng cho dù là ban ngày nhưng vẫn có cảm giác âm u.

Yuuki không sợ bóng tối nhưng sợ bẩn, việc đánh nhau sẽ dẫn tới việc đỉnh trần cùng sàn nhà bụi bay lên.

Yuuki thay đổi thanh âm,  giọng nói trầm nam tính nang theo tự tin kiêu ngạo niệm ra lời kịch: "[Nhữ tối tăm ô trọc chi khoan thứ, chớ sử ngô lại lần nữa thức tỉnh. Ai có gan cùng trọng lực một trận chiến? ] ".

"Gì? " Fushiguro Megumi nghe thấy giọng nói xa lạ liền quay đầu nhìn về phía Yuuki.

Sau đó thấy cả người Yuuki bao phủ bởi hồng quang,  cả người bay giữa không gian, bụi mù từ trên rơi xuống bị hồng quang ngăn cách,  nhìn trông chẳng khác nào [vô hạn]. Nhưng thực chất chỉ bởi trọng lực khiến cho bụi không rơi xuống mà thôi.

Từng nhìn qua Yuuki sử dụng thuật thức,  Fushiguro Megumi cũng không mấy kinh ngạc,  hắn quay đầu lại tiếp tục đi theo Ngọc Khuyển truy tìm chú linh.

Fushiguro Megumi không cảm thấy bạn thân sử dụng thuật thức để cùng chú linh chiến đấu, biết rõ Yuuki đối với việc phất trừ chú linh không có nhiệt tình cho nên hắn cũng không trông chờ vào Yuuki có thể ra tay.

Fushiguro Megumi trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ, nếu như người khác biết Yuuki dùng thuật thức chỉ bởi vì sợ bụi bẩn chắc chắn sẽ tức đến trợn trắng mắt.

Trong lúc rảnh rỗi chuông điện thoại vang, Yuuki nhìn qua số điện thoại.

Ai a?

Số gì kì quái, chẳng nhẽ số điện thoại sẽ có số này sao? Đen đủi đã chết.

"Moshi moshi ~".

"Yuuki-chan~".

Yuuki cảm giác chính mình nghe nhầm, vội càng nhìn lại dãy số.

"Là lão tử!".

"Gojochan?" thứ gì huyền huyễn, sóng điện thoại có thể từ âm phủ bắt tới đây? Chẳng nhẽ khoa học công nghệ âm phủ đã tiến bộ như vậy!

"Là sadako nha~ Không ngờ tới đi".

Yuuki lộ ra ánh mắt cá chết có lệ " ừ, ừ". Nếu là Gojo Hikari cô cũng không quá mức ngạc nhiên, bởi vì trò chơi dương gian thú vị hắn còn dám chạy nhanh tăng ca sau đó trốn lên túm xuống một con truyền thuyết đô thị gì đó là điều bình thường.

"Tư liệu Yuuki-chan nhờ tới cũng đã tra tới một nửa... Nói thế nào...".

"Song tử ở chú thuật bị coi là nguyền rủa, tới hiện tại vẫn luôn bị coi là vậy. Nhưng thực chất không phải do nguyền rủa vấn đề, chúng ta nhất định phải tin tưởng khoa học...".

Yuuki:"....." Chính bản thân là quỷ còn giảng cái gì khoa học đâu!!?

"Dựa theo mấy lão khoa học dưới này cách nói chính là bởi vì do gen vấn đề, chú thuật sư thuật thức bị lưu truyền có một phần là do gen, xem Harry Potter đi? Cũng là như thế, còn người thường bỗng có thuật thức có thể là di truyền cách đại hoặc gen di truyền xảy ra vấn đề khiến thân thể so với người bình thường bị sửa đổi...".

Yuuki: "....." Mấy lão khoa học chết rồi còn giảng khoa học? Ngươi còn xem Harry Potter!!? Ngươi so với người hiện đại còn hiện đại, nhớ không nhầm ngươi là cái lão 1000 năm đi?

Yuuki kiên nhẫn nghe nghe hắn giảng, chờ đợi nắm bắt thông tin mấu chốt nhưng cuối cùng.

"Sukuna gì đó lão tử không biết, cũng không tìm thấy cặp song sinh nào giống Yuuki-chan miêu tả. Tóc hồng phấn? Kì quái nhan sắc, Yuuki-chan là dị thế giới còn không nói dù sao dị thế giới cái gì đều có thể xảy ra nhưng đây là bình thường Trái Đất đi? 1000 năm trước sẽ có nhuộm tóc sao? Đáng giận chẳng nhẽ màu bạc tóc không phải nổi bật độc nhất vô nhị? Hồng phấn ở đâu ra cạnh tranh!? Ta nói..."

Gojo Hikari còn đang lải nhải phun tào, Yuuki không chút lưu tình nào tắt máy.

Vô nghĩa quá nhiều.

Trước khi điều tra ra thức thần mới lai lịch, Yuuki sẽ không sử dụng hắn, cho dù thuật thực của hắn nghe còn rất thú vị.

Nhưng [trong lực] dùng không tiện sao? [Tiêu trừ] dùng không thơm sao? [Rika] bài trí không đẹp sao?

Yuuki quyết định vứt chuyện này ra sau đầu, đến khi nào cần tìm hiểu kĩ nhất định sẽ được. Không nóng nảy.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net