Nagisa and Misuzu ArcChương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cửa hàng của Nagisa-san nằm ở ngay phía trước nhà ga trung tâm.

Một tòa nhà ba tầng với kết cấu đơn giản và thanh lịch.

Tòa nhà được thiết kế theo kiểu châu Âu thời trung đại thường hay xuất hiện trong các câu chuyện cổ tích, khung bằng gỗ và tường bao thì màu trắng.

Tầng đầu tiên là cửa hàng, tầng thứ hai là một văn phòng và một lớp học về hoa, và tầng thứ ba có vẻ như là nhà ở.

Tên của cửa hàng là... 『Schwarz Wald』

「... Cái tên đó có nghĩa là " Rừng Đen " trong tiếng Đức」

( Kuro mori = Schwarz Wald = Hắc Lâm = Rừng đen )

Margo-san nói với tôi.

Chiếc xe dừng lại phía trước chiếc đồng hồ tính giờ đỗ xe ở trên đường...

「Các thế lực Yakuza ở địa phương luôn tránh gây phiền phức cửa hàng với cái tên đó nhưng ... những kẻ mới đến bên ngoài có vẻ như không biết về nó ...」

Có vẻ như cái tên 『Kuromori』rất nổi tiếng ở thế giới ngầm...

"...Đi nào."

Margo-san bước xuống xe...

Khung cảnh bên trong cửa hàng mang đến cảm giác thịnh vượng.

「... Chào mừng ~!」

Một giọng nói dễ thương đột nhiên tiếp đón Margo-san và tôi.

Các nhân viên trong cửa hàng uhm ... Một, hai, ba, bốn ... năm người.

Wow ... tất cả bọn họ đều là những cô gái dễ thương.

Từ đứa trẻ làm công việc bán thời gian đang học trung học cho đến cô gái trên hai mươi...

「... Tôi đến đây để gặp Nagisa-san.」

... Khi Margo-san nói điều đó, nội thất của cửa hàng.

「Ah, Margo-chan!」

Nhìn về phía đó, có một đứa trẻ khoảng ba tuổi đang chạy về hướng chúng tôi.

Đứa trẻ trong truyện cổ tích này là sao ?!

Cô bé mặc một chiếc váy bông màu trắng đang chạy và mái tóc mượt mà đang bay trong gió.

Tóc mái của đứa bé đang để mái bằng.

Phần tóc phía trên tai phải được búi chặt lại và và đang lủng lẳng trên đầu.

Mắt của cô ấy rất to.

「Mao-chan, đã rất lâu rồi ... em có vẻ như đã lớn lên nhiều đấy.」

Khi Margo-san nói vậy, đứa trẻ đó bĩu môi

「Mao không lớn đâu ! Em là đứa trẻ nhỏ nhất ở trường mẫu giáo! 」

「... Oyaoya」

「... Mao. Bởi vì, nhà trẻ nhận chăm sóc tất cả những đứa trẻ chưa tới tuổi đi học đúng không . Không phải con là lớn nhất trong số những đứa trẻ ở cùng độ tuổi của mình hay sao? 」

Một người phụ nữ xuất hiện...

Một cô gái xinh đẹp đeo kính〜

Mái tóc đen của cô ấy được cột lên và buộc chặt ở phía sau.

Cô ấy đang mặc áo khoác có hoa văn ở quanh ngực và một chiếc quần công sở... và đôi chân quyến rũ của cô ấy đang lộ ra.

Cơ thể của cô ấy khá mảnh nhưng chiều cao thì cũng ở mức tầm trung.

Ngực cô ấy ... cũng khá lớn. To hơn của Yukino.

Người phụ nữ ấy mang đến một bầu không khí điềm tĩnh và tươi sáng nhưng tôi cũng có thể cảm thấy rằng của cô ấy là chủ nhân của cửa hàng này.

Có lẽ, cô ấy là Nagisa-san.

Cô ấy cùng tuổi với Katsuko-san, 21 tuổi.

Và, là một người mẹ của một đứa trẻ ...

「Tôi đến đây vì nghĩ rằng chị có thể cần sự giúp đỡ.」

Margo-san mỉm cười với Nagisa-san.

Nagisa thở dài.

「Yuzuki-sensei vẫn luôn biết tất cả mọi thứ như mọi khi nhỉ... chúng ta hãy nói chuyện ở tầng trên nhé.」

Nagisa-san mời Margo-san và tôi đi vào trong...

Có một cầu thang dẫn lên tầng trên.

「Miyuki-chan, tôi sẽ để cửa hàng cho em ... Cứ gọi cho chúng tôi khi có chuyện gì đó xảy ra」

「Vâng, Tenchou.」( Tenchou – quản lí )

Cô gái xinh đẹp mang kiểu tóc đuôi ngựa đáp lại lời Nagisa-san.

「Mao, đi nào ... con muốn nói chuyện với Margo-onee-san, phải không?」

「Yaaay ~!」

Mao-chan bám theo sau lưng của Nagisa-san...

「Trẻ con thật dễ thương ...」

Margo-san lẩm bẩm với tôi...

◇ ◇ ◇

Chúng tôi đã không đi lên tầng hai nhưng lại đi về phía tầng ba là nơi ở của Nagisa-san.

Phòng khách đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Một ít đồ chơi các khối xây dựng của Mao-chan đã được xếp ở bên cạnh bàn...

「Nó có hơi bừa bộn một chút vì con bé vừa mới chơi xong ...」

Nagisa-san nói trong khi mang bánh táo và trà ra.

Margo-san đang ôm lấy Mao-chan và xoa đầu con bé.

「Nhưng, Mao-chan chẳng phải rất dễ thương sao?」

「Un, Mao-chan rất dễ thương! Rất nhiều phụ huynh ở trong trường mẫu giáo cứ khen ngợi em, nói rằng em rất dễ thương ...! 」

Un. Chắc chắn ... Tôi thực sự nghĩ rằng Mao là một đứa trẻ dễ thương.

「Geez, Mao. ... Đứa trẻ này đi đến chỗ bố mẹ của những đứa trẻ khác đến đón con họ rồi hỏi tất cả mọi người là『Con có dễ thương không ?』 Con đang làm mẹ xấu hổ đấy! 」

「Được rồi được rồi, vì Mao rất dễ thương phải không ... ngay cả Mama cũng phải khen như thế!」

「... Còn Nagisa-san thì sao?」

Margo-san hỏi Mao-chan.

「Onee-chan thấy đấy ... Mama luôn được nhiều rất Oji-san khen ngợi, nói rằng mẹ rất『 Đẹp 』dù đang ở trên vườn ươm, lúc đang ở trên cửa hàng, hay thậm chí là cả trên chợ hoa nữa !」

「... Mao!」

「Fufuun! Chị có vẻ nổi tiếng hơn bao giờ hết nhỉ 」

「... Geez, đừng nói thế ... Mama đang xấu hổ đấy!」

「Okaaay ~!」

Mao-chan cười.

「Nhưng ... có vẻ như chị đã dính líu vào thứ gì đó rắc rối, phải không?」

「...Đúng vậy. Em có biết rằng các cửa hàng hoa luôn tới chợ vào mỗi buổi sáng để nhập hàng, đúng không? Vì ở đó, cho nên chị gặp các thương nhân cửa hàng khác... 」

「... Là công ty Hashizawa, phải không?」

「Em đã biết tất cả mọi thứ rồi nhỉ... Đúng vậy. Một cửa hàng hoa do Yakuza điều hành... Họ đang yêu cầu chị chuyển giao toàn bộ hợp đồng với khách sạn. Hơn nữa, họ còn muốn cả tôi nữa. Bọn họ dường như muốn có một người phụ nữ làm trong vị trí lãnh đạo 」

「... Chúng ta sẽ giải quyết tất cả mọi chuyện vào ngày mai. Minaho đã đồng ý rồi. Chúng ta sẽ nghiền nát bọn chúng thật kĩ càng! 」

「... Margo-san luôn luôn giúp đỡ chị.」

「Đừng bận tâm. Nagisa-san là 'Thứ hai' và em là Thứ ba. Sẽ là rất bình thường khi chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, đúng không? 」

「Chị đã không còn là「 Thứ hai 」từ rất lâu rồi. Chị đã trở nên độc lập với Yuzuki-sensei mà... cuối cùng cô ấy luôn là người phải chăm sóc và giải quyết mọi thứ, mọi lúc... chị thực sự xin lỗi.」

「Ổn thôi. Ngay cả khi chị đã về hưu, Nagisa-san sẽ luôn là 'Thứ hai' đối với Minaho. Dựa dẫm vào cô ấy là một việc tốt. Minaho sẽ hài lòng vì điều đó. 」

"...Nhưng"

Mao-chan nói trong khi đang nhồm nhoàm miếng bánh táo to trong miệng.

「... Mao ghét Yuzuki-sensei!」

「... Mao!」

Nagisa mắng con gái mình!

Margo-san đang ôm Nagisa-san...

「Tại sao em lại ghét Sensei, Mao-chan, em có thể nói cho chị biết không?」

Sau đó, cô bé nhẹ nhàng nói...

「... Yuzuki-sensei đã cho Mao một cái tên kỳ lạ! Em thích Mago-chan! Cô ấy đã đặt cho Mao cái tên là 『Mao』 」

... Eh, điều này có nghĩa là gì?

Hahaha, Margo-san cười rồi nhìn tôi.

「... Tôi là người đỡ đầu của Mao-chan」

Hee... Vậy sao?

「Ngay khi tôi đã có một khóa học về Kanji của Nhật Bản ... tên mẹ của Mao là『 Nagisa 』,đúng không ? Sau đó, tôi đã tra cứu từ điển CN-JP để tìm kiếm ý nghĩa của từ Kanji đó! 」

...Nó có nghĩa là?

... Đúng vậy, đó là 真 『緒』 (渚 = Nagisa, 真緒 = Mao)

「Nhân tiện ... khi tôi đề nghị một cái tên cho đứa bé, Minaho nói rằng cô ấy thích cái tên『 Inoshishi ( Lợn rừng ) 』...!」

「... Eh, Yuzuki-sensei lúc đó đang nói đùa phải không?」

「Không ... Cô ấy rất nghiêm túc. Cảm giác khi đặt tên của người đó rất lạ. Khi cô ấy còn là một đứa trẻ, Minaho đặt tên một con chim mà cô ấy nuôi là 『Tobu ( Bay )』 còn con chó cưng của cô ấy là 『Hoeru ( Sủa )』

「... Đó là lý do Mao ghét Yuzuki-sensei!」

... Vâng, chắc chắn rồi.

... Một đứa trẻ dễ thương như vậy không bao giờ mong muốn một cái tên là 『Lợn rừng 』cả...

Margo-san nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt đang giận dữ của Mao-chan, rồi cô ấy hôn lên trán đứa bé...

「Em không thể nói vậy ... Mao-chan, ai là người tặng quà sinh nhật cho em ?」

「... Yuzuki-sensei」

「Vậy ai tặng quà Giáng sinh vậy ?」

「... Yuzuki-sensei」

「Ai đã tặng quà năm mới cho Mao-chan?」

「... Yuzuki-sensei」

「Ai là người cho em tất cả quần áo và búp bê?」

「... Yuzuki-sensei」

Yuzuk-sensei luôn làm như vậy à ?!

「Em thấy đấy ... Minaho luôn lo lắng về Nagisa-san và Mao-chan. Cô ấy yêu cả hai người. Đôi khi cô ấy có vẻ hơi kì cục nhưng... cô ấy là một người tử tế. 」

「Đúng vậy. Chẳng phải là những gì mà mẹ luôn nói với con sao? Nếu Yuzuki-sensei không giúp đỡ chúng ta, mẹ sẽ không bao giờ sống hạnh phúc cùng với Mao. Sensei đã chăm sóc mẹ. Mama luôn biết ơn cô ấy ... đó là lý do tại sao, con không được ghét Yuzuki-sensei. 」

Mao-chan nhìn lên Nagisa-san và Margo-san.

Sau đó, Mao mỉm cười nhẹ nhàng với hai người...

「...Con xin lỗi mẹ. Mago-chan... Con sẽ cố gắng yêu quý Yuzuki-sensei...! 」

「Cảm ơn ... Mao-chan là một đứa trẻ ngoan.」

「Mao ... tất cả mọi người, đều yêu con.」

Nagisa-san ôm chặt lấy Mao-chan.

... Thật là một khung cảnh cảm động.

Một người mẹ xinh đẹp ôm con đứa gái dễ thương của cô ấy.

Đó chắc chắn là một cảm xúc rất ấn tượng ...!

... Err.

... Tôi có nên có mặt ở đây không?

「... Uhm, Margo-san?」

" Chuyện gì vậy? "

「Tôi còn chưa được giới thiệu ...!」

Hay đúng hơn ... thậm chí còn không có cả bánh táo và trà cho tôi.

Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy mình bị Nagisa-san và Mao-chan đối xử như là không khí vậy ...

「Ooh, xin lỗi, tôi đã quên mất ... Nagisa-san, đây là Yoshida-kun.」

「... Xin chào, tôi là Yoshida.」

Tôi cúi đầu chào trước Nagisa-san...

Nagisa-san nhìn chằm chằm vào tôi...

「Margo-san... Chị đã tự hỏi về điều này từ lúc nãy nhưng...」

" Chị muốn hỏi gì ?"

「Chị đã nghĩ thật tuyệt vời khi Margo-san cuối cùng cũng đã sở hữu một nô lệ tình dục ... Chị thực sự rất vui vì Margo-chan đã tìm thấy một người đàn ông cuối có thể thức tỉnh những thú vui của tình dục của em. Điều đó làm ngực chị nóng lên. ... Nhưng em thấy đấy, chị nghĩ rằng sẽ có một nô lệ tình dục hơn nhiều cho Margo-chan thay vì cậu bé này... 」

... Uhm

... Có vẻ như cô ấy đang hiểu nhầm cái gì đó thì phải.

「... Không, Nagisa-san ... cậu ta không phải như vậy ...!」

Margo-san phủ nhận nó một cách tuyệt vọng...!

「Vật là cậu ta đi theo bởi yêu cầu của Yuzuki-sensei? Nếu vậy, chị sẽ nói chuyện với Sensei. Một nô lệ lớn tuổi hơn và biết nghe lời sẽ tốt hơn cho Margo-chan!... Đó là một điều chắc chắn! 」

... Nô lệ tình dục gì ở đây vậy ?!

Hay đúng hơn là... Nagisa-san, em không nghĩ rằng chị không nên liên tục nói 『nô lệ tình dục』 trước mặt con gái chị đâu...!

「Không ... Cậu ta không ...! Cậu không phải nô lệ tình dục của tôi! 」

... Được cả Margo-san nữa !

"...Chị hiểu rồi! Là của Katsuko phải không ! Trong trường hợp của Katsuko, cô ấy thích những gã đàn ông trẻ hơn! Oh, vậy đây là nô lệ tình dục của Katsuko ... chịhiểu rồi! Chắc chắn là như vậy !"

"...Không. Em không phải như vậy "

Bằng một cách nào đó tôi đang cảm thấy xấu hổ, cho nên tôi đã tự tuyên bố như vậy.

「Eh ... Có lẽ nào là cua Nei-chan ?! Uwaa, Nei-chan vẫn còn là trinh nữ và bây giờ cô ấy đã có riêng một nô lệ tình dục rồi sao ?! Cô ấy đã trở nên táo bạo từ khi nào vậy!! Tôi nghĩ cô ấy không phải là kiểu phụ nữ như vậy đâu !! 」

Nagisa-san ngạc nhiên.

Không ... Tôi sẽ cực kì ngạc nhiên nếu điều đó là sự thật.

Hay đúng hơn, Nei-san vẫn đang là một trinh nữ.

「Nagisa-san... Chị có vẻ như đang hiểu lầm...!」

Margo-san thở ra một tiếng thở dài...

「Yoshida-kun...là『 Thứ bảy 』Cậu ấy là một trong số chúng ta... Cậu ấy là 'Đồ chơi thứ bảy' của Yuzuki-sensei』...! 」

◇ ◇ ◇

「Tôi xin lỗi ... tôi rất xin lỗi ...」

Nagisa-san cúi đầu và xin lỗi tôi.

Tất nhiên, có một chiếc bánh táo và trà đã được chuẩn bị phía trước mặt tôi.

「Không thể trách được. Nagisa-san đã nghỉ hưu trước khi Minaho bắt đầu tìm kiếm một thành viên nam... Ngoài ra, chúng tôi chỉ vừa mới chấp nhận Yoshida-kun thôi. 」

「... Tất cả mọi người đều『 Chấp thuận 』sao ?」

「Un. Yuzuki-sensei đã chọn cậu ấy, Katsuko-san, Nei, và tôi đều đã chấp nhận cậu ta. Tất nhiên, cậu ta đã được đánh giá sau một số bài kiểm nghiệm .」

「Mọi người đã chấp nhận cậu ta thì điều này có nghĩa rằng cậu ta là một đứa trẻ khá đấy.」

「Tôi nghĩ cậu ta có tài năng.」

"...Là như vậy sao?"

「Cậu ta là một tên trai tân vào ba ngày trước ... cậu ta vẫn còn zin và rồi, cậu ta đã cưỡng hiếp cô gái mà cậu ấy thích từ rất lâu ... sau đó cậu ta đã cưỡng hiếp cô ấy ba mươi lần trong ba ngày vừa rồi.」

「Eh... cô gái đó cũng vậy sao... ?!」

「Un, đúng vậy. Hơn nữa, hoàn toàn không có biện pháp tránh thai nào hết.」

"...Điều này.. thật tuyệt vời."

... Đây là cuộc trò chuyện quái quỉ gì vậy!

Hay đúng hơn, khi nghe lại thì ... Tôi giống như một tên tội phạm cuồng dâm vậy !

Á... Mao-chan đang nhìn tôi với khuôn mặt chết lặng.

Xin lỗi ... Onii-san là một kẻ hiếp dâm.

「Vậy sao ... Chị thực sự xin lỗi vì đã thô lỗ với cậu như vậy」

「Không ... Không sao đâu. Đừng bận tâm. 」

「Không ...Tất cả『 Đồ chơi 』đều có địa vị như nhau. Sự thô lỗ vừa rồi là không thể tha thứ được. 」

Uwaa... Suy nghĩ bên trong người này đang làm tôi rối tung lên rồi...

Cô ấy xinh đẹp ... dịu dàng ... và là một người mẹ tốt, nhưng suy nghĩ thì có vẻ không ổn.

「... Oh phải rồi, cậu đã thấy các cô gái làm việc ở cửa hàng rồi chứ ?」

Nagisa-san đột nhiên nói vậy.

「Yeah, tất cả bọn họ đều rất dễ thương. Chị có thể nói rằng cửa hàng này đang phát triển nhờ những nhân viên đó.」

Margo-san nói ra ấn tượng của cô ấy...

「Tôi luôn đi cùng với Yuzuki-sensei trong những ngày còn học cao trung ... Đôi mắt của chị trở đã nên sáng suốt và chị sẽ không thuê bất cứ ai ngoài trừ những cô gái dễ thương」

「Nagisa-san ... gần đây, chị có quen người đàn ông nào không ?」

「... Không hề, chị chưa bao giờ làm điều đó kể từ khi sinh Mao-chan. Chị chỉ sống cùng với phụ nữ suốt kể từ đó đến nay. 」

「Vậy thì, những đứa trẻ đang làm cửa hàng là ?」

「Đúng vậy. Tất cả đều là thú cưng của chị...! Hơn nữa, màng trinh của bọn họ vẫn còn nguyên vẹn! 」

Nagisa-san quay lại với tôi một cách hào hứng...!

「... Yoshida-kun, phải không nhỉ ?」

「Ah, vâng ạ.」

「Cậu có thể quan hệ tình dục với bất kỳ cô gái nào ở đó! Sẽ ổn thôi ngay cả khi cậu làm chuyện đó với cả năm người ! Un, để xem nào ! Hãy tận dụng cơ hội này để phá tất cả trinh tiết của bọn họ! 」

「... Eh !?」

「Có hai học sinh cao trung, hai sinh viên đại học và một nhân viên. Cậu quan tâm đến ai? Chị nhớ là chị có một bức ảnh chụp chung tất cả mọi người nhưng ... có lẽ là nên đóng cửa hàng lại và gọi tất cả bọn họ lên đây nhỉ. Hãy để cho tất cả khỏa thân rồi sau đó cậu sẽ hiếp dâm lần lượt tất cả các cô gái mà cậu thích ! Chị cho phép cậu đấy ...! 」

Nagisa-san đang mất kiểm soát...

Người này ...

Là bạn thân nhất của Katsuko-san, đúng không?

Uwaa, tâm trạng của Mao-chan đang bị hủy hoại.

Đây có lẽ là lần đầu tiên Mao nhìn thấy mẹ mình như thế này.

Rồi... Vào lúc đó, điện thoại reo lên...

"...Là điện thoại của tôi"

Margo-san lấy điện thoại ra và trả lời.

「... Xin chào, là Margo đây ... Vâng, em cũng nghĩ rằng cũng đã đến lúc rồi.」

Margo-san mỉm cười rồi đưa điện thoại cho Nagisa-san.

「... Là Yuzuki-sensei.」

Nagisa-san giật mình...

「Margo-chan, có lẽ nào là những gì chúng ta đang nói lúc này là ...」

「Không thể trách được. Sensei đã bảo tôi làm thế! 」

Cuộc trò chuyện ở đây đang được nghe bởi Sensei ?

Margo-san chắc chắn phải đặt mic vào đâu đó trên quần áo của cô ấy!

Nó đã được kết nối với một điện thoại khác, sau đó chuyển sang máy của Sensei !!

Trước khi Margo-san đưa điện thoại cho Nagisa-san, cô ấy mở loa.

Vì thế... tôi cũng có thể nghe thấy giọng của Yuzuki-sensei.

『... Đã lâu rồi không gặp, Nagisa』

「M-Đã lâu rồi ... Sensei」

Nagisa-san bật khóc.

『Tôi phải nói điều này trước ... Đừng có nói những điều thô tục trước mặt Mao dễ thương của tôi. Em sẽ làm gì nếu Mao lớn lên với một quan điểm về giới tính bị lệch lạc ? 』

「... V-vâng, sensei nói đúng.」

Nagisa-san cúi đầu. Cô ấy cúi đầu trong khi cầm điện thoại.

「... Mao sẽ không trở thành một đứa trẻ kì lạ đâu !」

Mao-chan lại hờn dỗi.

「Được rồi. Mao-chan sẽ không trở thành một đứa trẻ kì lạ. Cô sẽ giúp cháu trở thành một phụ nữ xinh đẹp ! Đó là những gì mà cô đã quyết định... 』

Snesei... Cái gì mà 『Đó là những gì mà tôi đã quyết định』?

... Bằng cách nào đó, cô ấy trông như một bà cô bướng bỉnh vậy.

『... Nhân tiện, Nagisa』

「Vâng, bất cứ điều gì mà sensei cần ...?」

『Tôi đã nghe điều này từ lúc nãy rồi nhưng có vẻ như em đã không làm tình trong một thời gian khá dài rồi, phải không?』

「V-vâng ... Đúng vậy」

『Và gần đây em hoàn toàn làm với phụ nữ thôi phải không ?』

"...Vâng"

『... Chà, tôi sẽ không nói gì về sở thích của em nhưng... cũng nên có quan hệ tình dục với một người đàn ông! Đây là lý do tại sao em lại bị lợi dụng bởi loại Yakuza hạng ba. Cơ thể của em không có mùi hương của một người đàn ông cho nên bọn họ nghĩ rằng em là một người phụ nữ rẻ tiền kém hấp dẫn...! 』

「... Đó có thể là lí do.」

『Da của phụ nữ cần phải thường xuyên tắm bằng tinh dịch của đàn ông, nếu không thì nó sẽ sớm trở nên lão hóa. Em cũng biết điều đó mà đúng không? 』

「Vâng ... Vâng」

『... Đó là lý do tại sao, hôm nay tôi đã yêu cầu Yoshida-kun tới.』

... Eh?

...Vâng?

... T-tôi sao ?!

『... Yoshida-kun, xin lỗi vì đã yêu cầu cậu nhưng cậu hãy làm tình với Nagisa. Hãy xuất vào bên trong tử cung của cô ấy thật nhiều tinh dịch nhé. 』

Đôi mắt Nagisa-san đột nhiên phát sáng.

Đôi mắt xinh đẹp ẩn dưới kính ... đang nhìn tôi một lần nữa...

Tôi sẽ quan hệ tình dục với người phụ nữ xinh đẹp này sao?

Với một người mẹ trẻ mà tôi mới gặp lần đầu tiên...!

『... Nagisa, tôi nghĩ em đã nghe điều này từ Margo trước đó rồi, nhưng Yoshida-kun chỉ làm chuyện đó với một người thôi』 Hơn nữa, cô ấy là một trinh nữ... Vậy nên em nên dạy cậu ấy với sự hiểu biết của một người phụ nữ đã qua đào tạo...! 』

「Sensei ... Cơ thể của em đã không làm chuyện đó lâu lắm rồi ...」

『Em chỉ mới 21 tuổi thôi! Còn quá sớm để nghỉ hưu. Đây không phải là một mệnh lệnh. Đây là một yêu cầu. Yoshida-kun không phải là một nô lệ. Cậu ra là một thành viên chính thức 『Thứ bảy』 của chúng ta. Thật tốt khi để cậu ta giúp đỡ cơ thể của em trở một chút, em có nghĩ vậy không?... Tôi sẽ để lại quyền quyết định cho em 』

Khi Sensei nói 『Yêu cầu』, trái tim Nagisa-san có vẻ như vừa run lên ...!

「...Em đồng ý ! Katagai Nagisa sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ việc hướng dẫn cho『Thứ bảy...!」

Nagisa-san đang cúi chào cái điện thoại vì lý do nào đó...

Có lẽ nào... hay thứ gì đó đại loại như thế, hoặc có thể là như vậy...

Đúng là bạn thân của Katsuko-san.

Cô ấy là một cô gái xinh đẹp nhưng... cô ấy có vẻ như không được bình thường cho lắm.

『Yoshida-kun ... cậu vẫn đang nghe chứ ?』

「Ah... Vâng」

『Đối tác đầu tiên của cậu là một cô gái được chọn và đã được chuẩn bị ngay trước mặt cậu, đúng không? Hãy cố gắng không tưởng tượng điều đó người thứ hai và hãy coi cả hai là người xa lạ với nhau. Cảm xúc của cậu trong chuyện đó sẽ thay đổi ...! 』

Snesei... Đây là kế hoạch của cô ấy ngay từ ban đầu để giải tỏa ham muốn của Nagisa-san và hướng dẫn tôi, một hòn đá trúng hai con chim.

Haa... Cô ấy quả là một con người đáng sợ.

「Sau đó hãy tận hưởng chuyện đó. Margo, hãy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net