Canh ba (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đồng hồ lại điểm một giờ sáng.

Ánh trăng là thứ ánh sáng duy nhất mà em có thể cảm nhận được lúc này.

Gió bắt đầu ngừng thổi, hai mắt em lim dim.

Em như chú chim nhỏ nằm co rúm giữa bụi mận gai.

Đau đớn nhưng không thể thét lên.

Ánh trăng kia bị mây che khuất.

Tiếng gió lại tiếp tục rít lên,

Gã đến rồi,

Gã lại đến rồi...

Có phải gã đến, là để bắt em đi?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net