vi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thuận lợi nhận được công việc dịch thuật tại công ty có tiếng, đúng là bao công sức đổ vào học tập quả không uổng. Nhờ có hắn, em chẳng phải động chân động tay việc gì, số tiền hắn chuyển vào tài khoản em hàng tháng có ăn cả năm cũng không hết. Nói hắn cả trăm ngàn lần thì con số chỉ có tăng lên chứ không giảm đi chút nào. Thật là...

Môi trường làm việc đa số là người nước ngoài, tạo cảm giác rất thoải mái ngay từ ngày đầu thử việc nên tâm trạng em dạo gần đây đặc biệt vui vẻ. Thấy em ngày nào cũng đến tận 10 giờ đêm mới về nhưng nét tươi tắn vẫn in hằn trên khuôn mặt trẻ trung khiến hắn chẳng những không lo mà còn rất hài lòng. Biết thế hắn cho em đi làm sớm hơn rồi.

Đêm nay em về muộn hơn bình thường, lại trúng ngày hắn ở nhà. Vừa vào đến cửa đã nhìn thấy vẻ mặt như bom hẹn giờ của hắn, em khóa cửa, nhanh nhảu chồm lên người hắn, áp một nụ hôn sâu cùng hơi lạnh còn vương lại. Hắn ậm ừ ôm lấy em, đổi thành thế chủ động. Tâm trạng em hôm nay không mấy vui vẻ, công việc vô cớ đổ xuống đầu khiến em nhức óc và mệt mỏi vô cùng, được nằm an ổn trong vòng tay hắn thế này, thật nhẹ nhõm.

"Không! Không! Buông tôi ra! Buông tôi ra!!!"

Giật mình bật dậy khi trời đang hửng sáng, mồ hôi tứa ra nhễ nhại ướt hết cổ áo, em run rẩy nép vào lồng ngực phả hương thơm sữa tắm êm dịu cũng đã tỉnh giấc bao lấy em, thì thầm.

"Không sao, không sao. Hít thở sâu nào. Đúng rồi, lần nữa. Đúng rồi, ngoan, hít sâu lần nữa nào"- Hắn dịu dàng vỗ về em như hàng trăm lần trước đó suốt hai năm qua.

Mồ hôi vẫn không ngừng rơi xuống, hắn định bụng đứng dậy lấy khăn lau cho em liền cảm nhận được bàn tay lạnh ngắt của em yếu ớt níu tay áo - "Không, đừng đi, làm ơn đừng đi..."- hai má em lăn dài những giọt nước mắt nóng hổi, hắn xót xa ôm chặt vào lòng, nhẹ nhàng lau đi rồi đặt lên đó những nụ hôn vụn vặt.

Cho đến tận bây giờ, em vẫn mơ thấy giấc mơ kinh hoàng ấy. Không, không phải mơ. Là hiện thực đã từng xảy ra với em, cũng chính từ đó mà em mới bên cạnh hắn cho đến hiện tại.

*

Quán bar về đêm luôn tập hợp đủ loại người đến ăn chơi đàn đúm. Vũ trường ồn ào tiếng nhạc DJ, những thanh niên trẻ trung vờn nhau trên sàn nhảy, hứa hẹn một đêm thác loạn không hồi kết. Nhắc đến bar hẳn chẳng ai nghĩ đến hai chữ "trong sáng" cả, sự thực đúng là thế. Đa số người đến đây để tìm ai đó vừa mắt và thỏa mãn nhu cầu tâm sinh lí động dục nên thường các chủ bar sẽ chuẩn bị sẵn phòng đáp ứng nhu cầu. Nhưng riêng đối với bar này, đó là điều cấm kị, mọi hành vi quấy rối nhân viên cũng đều bị cảnh cáo và không bao giờ tiếp đón nữa. Nhưng tất nhiên, cái gì không giải quyết được bằng tiền sẽ giải quyết được bằng rất nhiều tiền.

Kim Ami, cô gái vừa tròn 20 tuổi, bất chấp nguy hiểm nơi thác loạn này để kiếm tiền cho mẹ phẫu thuật ung thư giai đoạn cuối. Dù biết phần trăm qua khỏi không quá nửa, em vẫn tự hứa với lòng phải chạy chữa cho mẹ bằng được, một tia hi vọng cũng không được từ bỏ. Được chị khóa trên giới thiệu làm việc ở đây, chủ bar là bạn thân của chị cộng thêm luật nghiêm hơn bất cứ đâu, em liền gật đầu đồng ý khi nhìn bảng lương. Tính mạng này là mẹ ban cho, vì mẹ, cái gì em cũng làm. Thậm chí em cũng đã nghĩ đến chuyện bỏ học để lo cả cho em trai mới vào cấp 3, nhưng đang trong kì nghỉ, em tạm thời gạt qua.

"Ah! Anh làm gì vậy?! Bỏ tôi ra! Cứu-cứu với!!"

Vừa bê đồ vào phòng Vvip, em cúi người chào thì đột ngột cánh tay bị kéo lại với một lực mạnh. Cả người đổ ập vào lòng tên khách biến thái, em hoảng sợ la lên.

"Đừng kêu vô ích, ông chủ của em cho phép rồi"

Tên đó cười nửa miệng, đè em xuống, một tay giữ hai tay em đang giãy giụa cố định lại, tay kia luồn vào trong áo sờ soạng. Em sợ hãi co đầu gối tính đá vào hạ bộ nhưng tên đó tránh được. Sau đó em ho sặc sủa bởi thứ chất lỏng đắng ngắt tên đó đổ vào họng, áo đã bị cởi đến cúc trên cùng. Càng phản kháng, sức lực em càng cạn kiệt, không hiểu sao thân nhiệt ngày càng nóng bởi những đụng chạm của kẻ biến thái. Em hét lên cùng những tiếng nấc, dùng hết sức bình sinh đẩy tên đó ra nhưng vô hiệu. Thứ em vừa bị ép nuốt xuống, là thuốc kích dục.

"Buông tôi ra! Buông tôi ra! Làm ơn thả tôi ra!!"

RẦM

Đột nhiên cánh cửa khép hờ bị đạp mạnh, tên đó giật nảy mình, chưa kịp lên tiếng đã ăn một cú đấm chính diện, bị người vừa vào kéo ra khỏi thân thể đang thét không thành tiếng, chiếc áo rách rưới lộ ra những vết hằn đỏ. Em co rúm người lại, ngước đôi mắt ướt nước lên nhìn ân nhân cứu mạng. Ngay lập tức cả người em được nhấc bổng lên cùng chiếc áo phao màu đen chùm kín người, bế em ra khỏi nơi bệnh hoạn biến thái đó.

"Em không sao chứ?"

Thả em xuống giường, người đó cởi khẩu trang phả hơi thở nồng nàn men rượu. Bỗng chống cả thân thể em cứng đờ, thân hình cao lớn, mái tóc tròn, khuôn mặt sắc nét cùng đôi mắt to tròn này...không-không thể nào...

"Jeon Jungkook?"- mắt em mở to hết cỡ, môi càng thêm run rẩy.

"Phải, vì em không chịu nói địa chỉ và tôi không thể đưa em về chỗ tôi nên mới phải- Này em bị sao thế?"

Giọng nói em mong được nghe thấy trực tiếp bao lâu nay đang vang vọng bên tai dần trở nên bập bùng không rõ, tầm nhìn dần hư ảo mờ nhạt. Nóng! Nóng quá!

Em ngồi trên giường, hai chân cọ sát vào nhau tác động vào nơi tư mật đã chảy nước đang ngứa ngáy. Cởi áo khoác rồi nhanh chóng quẳng đi, em lăn lộn từng hồi khó chịu.

Nhìn một màn gợi tình trước mắt, hơi men trong hắn vốn đã tan đi phần nào bỗng chốc dồn lên đại não khiến hắn mơ màng như say sóng. Đôi gò bồng đảo lộ ra, bàn tay ấy mân mê xuống dưới xoa dịu, cơn khát tình của em mỗi lúc một dâng trào mạnh mẽ. Hai tay hắn nắm chặt thành quyền để giữ lại chút lí trí còn sót lại. Suy nghĩ bật lên kêu gào hắn mau ra khỏi phòng, ngay lúc ấy em bắt đầu rên rỉ.

"Khó-khó chịu quá. Giúp-giúp tôi với...Nóng quá...Nóng quá....ah..."

Tia lí trí đứt cái phựt. Hắn nhào đến, áp xuống môi em nụ hôn nóng bỏng. Đầu tiên chỉ là những cái chạm đơn thuần như đôi tình nhân mới yêu, tiếp đó hắn liếm nhẹ môi dưới của em, nhẹ nhàng tách hai cánh môi thuận lợi liếm hàm răng trắng muốt. Xúc cảm đột ngột ập đến khiến người bên dưới căng cứng, trong giây lát lấy lại được ý thức cắn chặt răng lại. Hắn không do dự đưa tay xoa nắn đôi gò bồng đảo, gảy lên một bên nhũ hoa, em lập tức rùng mình há miệng, hắn thành công đưa đầu lưỡi vào thăm dò. Lướt một lượt khoang miệng, hắn quấn lấy chiếc lưỡi e ấp của em, tham lam mút hết mật ngọt nơi em. Môi lưỡi quấn quýt làm nước bọt chảy dài hai bên mép, hôn đến mu muội cả đầu óc. Đến khi em đập vào ngực hắn như mèo cào, hắn mới chịu buông.

Rê một đường từ cổ xuống xương quai xanh, tại đây cắn nhẹ rồi mút mạnh tạo thành dấu đỏ chót, hài lòng nhếch miệng cười, hắn ngậm đầu nhũ khiến em nâng ngực lên vì khoái cảm. Một tay xoa nắn bên còn lại, tay kia không rảnh rỗi luồn xuống dưới, ma sát quần lót đã ướt nhẹm, thành công khiến em cong người rên rỉ.

Vạch quần lót sang bên, hắn thò một ngón tay vào thăm dò. Chất dịch nhầy ứa ra trơn trượt, hắn miết nhẹ từ hạt đậu nhỏ xuống âm đạo rồi lại trở lên vài lượt. Tiếp đó dừng lại xoay tròn hạt đậu kích thích em kịch liệt, dâm thủy không ngừng chảy ra.

"Ưm...ưm..."

Em rên lên trong khoái cảm, ôm lấy gáy người phía trên đang bận bịu mút mát ngực mình, cầu thêm dục vọng. Hắn buông tha đầu nhũ, tiếp tục rê lưỡi xuống bụng, thẳng đến vùng tam giác. Chăm chú nhìn nơi tư mật hồng hào của thiếu nữ, hắn nuốt nước bọt, lần đầu tiên hắn không phải nhìn qua màn hình.

Đầu óc hắn giờ đây bao trùm bởi màn sương mờ dày đặc, không còn chút lí trí nào để ngăn cản hành động sắp tới của hắn.

Banh hai chân em ra, hắn miết mạnh một đường xuống đến âm đạo - "Ư...ah..."

Nhìn cảnh tượng này, thứ đã cương cứng nóng hổi của hắn không chịu nổi nữa. Khéo khóa quần, côn thịt to lớn nổi gân bật ra, cuối cùng cũng được giải thoát. Đưa đến gần âm đạo, hắn cạ cạ không ngừng mang đến xúc cảm lạ lùng lại vô cùng sảng khoái cho cả hai. Trước khi hợp nhất âm dương, hắn áp sát lên người em, phả vào tai em hơi thở nóng bỏng gợn tình.

"Cho tôi nhé?"

Câu hỏi chỉ mang tính chất hình thức, vừa ngắt lời, thứ to lớn kia từ từ xâm nhập nơi tư mật e ấp lần đầu bị xâm phạm.

"Ah! Đau-đau...to-to quá...không vào được...aaaaa"

Hắn không nói không rằng đột ngột đâm mạnh cửa động khiến em đau đớn hét toáng lên ghì chặt tấm lưng hắn, cào đến rớm máu. Cảm nhận được máu đang chảy, hắn giữ im một lúc để em thích nghi, quả thật chính hắn cũng đang chật vật vì nơi đó quá nhỏ so với cái của hắn.

Khi tay em dần nới lỏng, hắn bắt đầu di chuyển hạ thân, chầm chậm ra vào. Mơ hồ thấy hàng lệ em rơi, hắn nhướn người lên hôn, dịu dàng an ủi.

"Ngoan, đừng khóc"

Môi lưỡi lại tìm đến nhau khi bên dưới không ngừng trừu sáp. Khắp căn phòng vang lên tiếng nước nhớp nháp ám muội cùng những hơi thở dồn dập. Hắn động nhanh hơn, tốc độ ngày càng tăng đồng thời côn thịt cũng lớn thêm một vòng.

Hai thân thể trần trụi quấn quýt lấy nhau, hắn ôm em ngồi dậy dựa vào hắn, tư thế được đà, cái của hắn cắm càng thêm sâu khiến em bật lên tiếng nấc vì đau lẫn sung sướng.

"Ah~ ah~ nhanh-nhanh quá..."

Hắn bắt đầu chạy nước rút, đè lại em lên giường, thúc liên tiếp đến điểm G của em. Người dưới thân vòng tay ôm lấy cổ hắn, cắn mạnh xuống da thịt nhớp nháp đầy mồ hôi. Hai người cùng nhau lên đỉnh, hắn bắn hết thứ nóng hổi vào sâu bên trong em, còn em xuất ra ướt sũng ga giường.

Đống cơ bắp kiệt sức đổ ập xuống người em thở hổn hển.

*

Rúc mặt vào khuôn ngực săn chắc, em tham lam hít mùi hương dịu mát của hắn. Nước mắt lại rơi, em ôm hắn thật chặt.

Thật may vì đó là anh... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net