11, Điên loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người ôm nhau ngủ đến gần trưa mới chịu dậy, cũng do đêm qua đi ngủ khá muộn

Yaerin dậy trước, thấy ánh nắng đã chiếu lên hàng mi của anh, làm anh nhíu mày. Cô đưa tay lên che đi ánh nắng, nhưng nắng cứ tiếp tục càng ngày càng gay gắt, nắng cứ tiếp tục làm phiền giấc ngủ của anh.

Yaerin quyết định đứng dậy kéo rèm vào, nắng không còn chạm được vào JungKook của cô nữa, chỉ còn mình cô có thể ngắm nhìn anh.

Anh ngủ cạnh Yaerin mà không hề phòng bị, anh quá tự tin vào sự ôn nhu của cô...

...nhưng không biết rằng cô đã luôn để một con dao sắc bén ở dưới giường chờ đợi anh về, chờ đợi có thể khoét tim anh ra xem nó làm bằng thứ chất thải gì mà khiến cô khổ sở như vậy.

Yaerin đã dằn vặt đến mức, chỉ muốn kết liễu bản thân.

Một tháng mơ hồ ở trong biệt thự một mình, đêm nào cũng chờ anh tới sáng, kết quả là sao, Ami nhu thuận yếu đuối ngày xưa của anh đã chết rồi!

Túi áo của JungKook, Yaerin đã vô tình lục ra một tấm ảnh giấy.

Trong ảnh, anh và Nayeon tựa má vào nhau cười vui vẻ, hóa ra một nụ cười khiến người ta tan nát cõi lòng cũng chỉ có thể tổn thương đến vậy thôi.

Mắt thoáng xuất hiện một tia điên loạn, Yaerin vò nát bức ảnh, xé ra từng mảnh nhỏ, bỏ vào miệng rồi nuốt xuống.

Vị giấy khô và rát, nhưng nó lại khiến cô cảm thấy dư vị ngọt ngào điên loạn.

Những đêm đợi JungKook ngoài ban công đã khiến cô sốt cao, sốt đến mức ngất đi, nhưng cô vẫn kiên trì bám trụ từng giây phút vì muốn nhìn thấy bóng hình anh

Cuối cùng trong cơn mê sảng lại thấy một ảo ảnh

JungKook đứng trên tòa thành, mặc quần áo của một quân vương, từng bước từng bước tiến về phía cô. Ánh mắt uy nghi lẫm liệt tạo áp bức vô hình, duy chỉ có bậc chân long thiên tử.

Lúc đó cô mặc hồng y đỏ thẫm, đứng giữa tuyết giá, tay cầm thanh kiếm, hiên ngang chĩa vào thiên tử, lạc giọng hỏi đi hỏi lại một câu:

- Chàng còn yêu ta đến ngàn năm không?

Rồi một bước trật chân, cô rơi xuống tòa thành cao ngất, như một chùm hoa đỏ thẫm rụng xuống, đợi không nổi câu trả lời của người đế vương kia.

Cơn sốt qua đi, một chút ảo ảnh đã khiến Yaerin nghi ngờ, liệu có phải ta và ngươi dây dưa từ kiếp này sang kiếp khác, mãi không có một bến bờ, phải chặt đứt tình duyên để giải thoát hay tiếp tục kiên trì chờ đợi.

Khi nhìn vào JungKook, cô tự hiểu, có lẽ kiếp này chưa kịp chặt đứt dây tơ hồng, đã yêu người hơn cả chính bản thân mình, yêu đến đánh mất bản thân mình.

.
.
.

JungKook tỉnh dậy, thấy từ trong bếp bay ra một mùi thơm quen thuộc. Yaerin đang nấu bữa sáng cho anh. Anh xuống nhà bếp, thấy cô vẫn luôn buộc tóc lên không hết, còn lại vài cọng trôi tuột xuống.

Ôm Yaerin từ phía sau, nhìn những dấu vết đỏ chói trên cổ cô, sự thỏa mãn cùng chiếm hữu lan tỏa đến từng tế bào của anh.

- Ami, nấu cho anh cái gì vậy?

- Mì udon, dạo này em học làm mì này từ một người bạn bên Nhật, anh nếm thử xem.

Yaerin đút thử cho JungKook nước dùng, anh nếm thử rồi cười ngọt ngào.

- Ngon ngọt như em vậy! Buổi sáng em nên đề phòng anh chứ, anh hiện giờ lại muốn ăn em rồi

.
.
.

"Quả nhiên chỉ là một thứ đồ chơi, không có một chút tôn trọng nào cả, đi biền biệt bao lâu không một lời giải thích, ở bên người con gái khác mà vẫn vui vẻ lên giường với mình". Yaerin thầm nghĩ.

Biểu tình vẫn là nhu hòa, dịu dàng, nhưng ánh mắt đã lạnh đi mấy phần.

"Muốn chơi trò yêu đương mèo chuột, tôi sẽ chơi tới bến với anh Jeon JungKook"

Sự dịu dàng không chạm tới đáy mắt của cô làm JungKook giật mình thon thót, cảm giác như chính sự ôn nhu nửa vời ngay trước mặt đang chỉ rõ sai lầm của anh trong suốt 1 tháng qua.

JungKook còn đang tự hỏi có phải bản thân đang lo sợ quá không thì Yaerin đã quay ra hôn anh.

Lần này là cô cưỡng hôn anh.

Yaerin đưa lưỡi vào trong khoang miệng anh, chế trụ gáy và khiến anh hoàn toàn bị động.

Tay JungKook không tự chủ lại bắt đầu sờ loạn, trực tiếp xoa nắn ngực cô
Lúc anh mải mê cắn mút hai đầu ngực cô, trên miệng Yaerin là một nụ cười khẩy đầy khinh thường.

Cô vẫn cảm thấy khoái cảm len lỏi trong từng cái chạm và thở gấp. Khi anh chạm vào từng chỗ da thịt, cô yêu cái cách anh sẽ từ từ đút từng ngón tay vào nơi sâu kín kia, khuấy động nó lên cực điểm.

Anh luôn chủ động và mạnh bạo.
Nhưng nhìn xem, khi Yaerin lướt đôi tay qua đũng quần anh, liên tiếp xoa xoa và kéo cổ áo anh lại. JungKook đã lộ ra chút yếu đuối bất ngờ.

- JungKook, nói cho em biết, cái thứ căng trướng này là của ai?

JungKook kinh ngạc nhìn dáng vẻ như yêu ma xoa xoa anh đến nóng rẫy, muốn bật tung cúc quần.

Người con gái nhu thuận của anh, đang tích cực muốn làm anh nghẹt thở bằng khuôn ngực đầy và giọng nói ái muội. Hơi thở ẩm ướt vờn vờn xung quanh vành tai, kết thúc bởi một đầu lưỡi nóng ướt liếm láp.

Không hiểu sao, cảm giác bị động mới lạ này khiến anh thích thú gấp bội.
JungKook sau khi lột sạch sẽ quần áo của hai người, chuẩn bị đặt Yaerin dưới thân thì cô thì thầm vào tai anh

- Hôm, nay, em, muốn, cưỡi, anh!!

- !?!

Cô chủ động điều chỉnh đưa cự vật nóng ướt kia xoa xoa một lúc, rồi trực tiếp ngồi lên. Cự vật tiếp xúc trực tiếp với bên trong càng căng cứng hơn, khiến Yaerin vô thức luận động mạnh mẽ, cô theo bản năng đưa hông qua lại, gương mặt ửng đỏ kiều diễm dụ hoặc.

JungKook mất một hai giây chết trân vì người con gái đang "cưỡi" anh, hai tay đưa ra nắn bóp mông mềm mại, anh vỗ mạnh vào rồi gọi tên cô

- Ami, em thật sự muốn sáng nay tôi thao chết em sao?

Bình thường Yaerin nghe mấy lời này, cô sẽ đỏ mặt xấu hổ, nhưng bây giờ lại quay ra cắn môi gợi tình:

- Anh có thể sao? Jeon JungKook, anh, có, thể, sao?

Lông mày JungKook chau lại, anh nhấc bổng Yaerin ra rồi lật xuống, vắt một chân cô lên vai anh rồi liên tiếp thúc vào. Tư thế xấu hổ này khiến toàn bộ cơ thể phơi bày trước mắt anh, dâng lên một cỗ cao trào triền miên không dứt.

Hai người chơi trò người lớn một lúc lâu mới dừng lại, cái bụng của Yaerin đã đói meo nhưng không còn chút sức nào để ngồi dậy lấy mì ăn nữa. Cả người dính đầy tinh dịch cũng không có sức đi tắm. Cô tức giận nhéo JungKook

- Kookie, anh đi lấy mì cho em với.
JungKook đang nằm thở bên cạnh, cả người ướt đẫm mồ hôi, bàn tay anh cũng dính dính.

- Đói quá không ngủ được chứ gì, đúng là trẻ con nghịch dại.

Cô hất cằm lên, ngang bướng thách thức:

- Dù sao em vẫn chưa chết, anh chỉ được cái nói hay thôi?

- Mệt tới nỗi không ra khỏi giường được mà vẫn già mồm đấy, em giỏi lắm.

JungKook bật cười, xoa xoa đầu cô rồi quấn chăn vào người, bế thốc cô lên.

- Đừng, người em đang bẩn?

Anh vui vẻ thơm má cô, ngọt ngào nói:

- Mấy thứ dính trên người em đâu có bẩn đâu, anh đọc được là mấy cái đó còn tốt cho dưỡng da.

Được rồi, về độ vô sỉ tốt nhất không nên đem so với anh

Yaerin được JungKook bế đặt xuống sofa phòng khách, vì ghế trong bếp dễ làm cô đau eo. Anh bê hai bát mì ra, cô ngồi trong chăn không tiện, phải quấn chăn quanh ngực rồi ăn, trong lòng phiền não lại phải thay ga giặt ga rồi.

- JungKook à...

- Ừm- JungKook ngẩng đầu lên nhìn cô, người đàn ông này có ánh mắt rất trong trẻo cùng dịu dàng, khiến Yaerin biết bao lần sẩy chân rơi vào.

Cô muốn hỏi anh, rốt cuộc chúng ta là cái quan hệ gì, anh đã quay lại với Nayeon rồi, tại sao hôm qua còn nồng nhiệt ôm lấy cô, tại sao lúc gặp cô, trong mắt lại có ánh nước thoáng qua. Hàng trăm, hàng vạn câu muốn chất vấn người ngồi đối diện kia, nhưng thứ hạnh phúc anh đem lại ngọt ngào hơn tất thảy, một lần nữa khiến Yaerin câm nín.

- Ờm không có gì, em chỉ là, muốn gọi tên anh thôi.

JungKook nhẹ nhàng cười với Yaerin, cố tình che dấu sự chua chát. Một tháng qua mặn nồng bên Nayeon, cô luôn ở đây đợi anh, thậm chí còn chẳng hỏi anh có ở lại nữa không... Đối với một cô gái xinh xắn, nhu thuận, cùng si tình như vậy, anh cho rằng chút xúc động này của anh là điều đương nhiên.

Ngoại tình

Dù sao cũng chính là JungKook đang ngoại tình, bắt cá hai tay, nên anh tự cho mình một cái cớ để bỏ qua những dao động trong lòng.

Ăn xong mì cũng là lúc JungKook đến công ty có việc, anh hôn lên trán cô, tiếp tục rải nụ hôn lên mũi, lên mí mắt, lên má rồi kết thúc bằng nụ hôn nồng nhiệt nơi đầu môi. Rồi anh quay người rời đi, chẳng để lại bất kì một lời hứa hẹn hay giải thích nào.

Yaerin nhìn theo bóng xe anh đến khi khuất dạng, cô đứng mãi như vậy cho đến khi hoàng hôn. Ráng chiều đỏ quạnh hắt lên nụ cười thâm độc.

Cô đi về phía chiếc tủ đối diện giường ngủ, lôi ra một cái camera nhỏ xinh, tiếp tục xuống nhà bếp, lấy ra ba cái nữa.

Yaerin bật laptop lên, đoạn toàn bộ cảnh giường chiếu hôm qua bị ghi hình lại, cùng cảnh ăn cơm và vài cái ôm, nụ hôn trong nhà bếp.

Loại camera này rất đáng tiền, hình ảnh sắc nét, âm thanh sống động, làm Yaerin không khỏi phấn khích khi nghĩ đến cảnh những đoạn video dạt dào tình yêu giữa hai người bị tung lên mạng.

Sự nghiệp của JungKook và của BTS sẽ bị phá hủy, còn cô, ngay hôm tung video, sẽ nhảy lầu tự sát, kèm một lá thư tuyệt mệnh tố cáo JungKook.

Anh sẽ không bị bỏ tù, cô đương nhiên muốn anh ở bên ngoài, hứng chịu búa rìu dư luận.

Nhưng thế này vẫn chưa có đủ đâu, cô muốn kéo cả Nayeon của anh cùng chìm cơ...

Tất cả đều phải chết hết, bị hủy diệt hết, mới là các đích mà Yaerin mòn muốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC