42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

supin đang gọi cho bạn.

nhận | từ chối

-

-

-

ryu, ra ngoài cửa số đi

hả?

mau ra đi

có chuyện gì... thế?

thấy rồi đúng không?
tuyết đầu mùa rơi rồi

đẹp thật...

ryu, tuyết đầu mùa tượng trưng cho tình yêu vĩnh cữu

đúng vậy nhưng em chưa từng thấy
tình yêu nào mãi vĩnh cữu như vậy cả

vậy thì em có muốn thử không?

thử à?

ừ, thử cùng anh

cùng anh?

ryu, anh thích em
trước đây đã thích, bây giờ vẫn thích, sau này sẽ thích nữa

em-

khoan, em đừng nói gì cả
nghe anh nói đã

em hãy suy nghĩ thật kĩ
hãy dùng trái tim em để cảm nhận
anh không cần em quá vội vàng
anh muốn nói tình cảm của mình
từ nay về sau anh sẽ đường đường chính chính theo đuổi em
vậy nên đừng lạnh nhạt với anh nữa em nhé?

được, em đồng ý
em sẽ suy nghĩ thật kĩ
sẽ không lạnh nhạt với anh nữa

cảm ơn em
sắp tới nhờ em chiếu cố

lạnh quá

mau vào nhà đi
sẽ bị cảm đó

không, em muốn cùng anh
ngắm thêm một lát nữa

vậy được
một lát thôi nhé

hì, soobin này
em mới thất tình cách đây không lâu đó
thế nên bây giờ em vẫn chưa thể suy nghĩ nhiều về chuyện tình cảm được
thế nên anh bằng lòng đợi em quên được trước kia
đợi em sẵn sàng đón nhận tình cảm mới được không anh?

anh luôn bằng lòng

xin anh... đừng để em phải cô đơn một mình nhé?

anh vẫn mãi mãi ở đây, phía sau em
chỉ cần lúc nào mỏi mệt
hãy quay về phía sau
anh luôn ở đấy

ryujin: chữ in đậm

soobin: chữ thường

-

-

-

hì có lẽ các cậu cảm thấy mạch truyện như này hơi nhanh đúng không? soobin mà tớ viết đã thích ryujin từ lâu, rất lâu từ trước. thế nên khi thấy ryujin cô đơn, anh ấy nhất định sẽ tỏ tình, anh ấy không muốn hèn nhát hay chờ đợi nữa, anh ấy quyết định tự giành lấy hạnh phúc cho riêng mình. các cậu thấy ryujin dường như cũng có chút gì đó với soobin rồi đúng không? vậy thì đúng là như thế đấy. có thể các cậu sẽ thắc mắc vì tâm lí ryujin sao lại thay đổi nhanh như thế. thật ra ryujin biết hết tất cả, ryujin biết soobin thích mình, chỉ là trước đây ryujin luôn phớt lờ và phủ nhận vì bản thân mình thích yeonjun mà thôi. tớ mong nó không qua khó hiểu.
cảm ơn các cậu!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net