Nightmares

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hinata:"H-Hả!?"

Cậu bất ngờ khi biết sự thật này cậu chưa từng nghe ai nói đến việc Karasuno từng có học sinh mất tích 2 năm trước

Sawamura:"Anh vẫn còn nhớ ngày cậu ta biến mất , năm đó bọn anh cũng chỉ mới năm nhất"

Sugawara:"Nếu đúng là cậu ấy xuất hiện trong giấc mơ của Hinata thì có hoang đường quá không?"

Sugawara nhìn Sawamura anh nghĩ chuyện 1 học sinh mất tích xuất hiện trong giấc mơ của 1 học sinh khác là điều không thể , nó quá vô lý để có thể xảy ra

Hinata vẫn chưa khỏi bất ngờ cậu có phần không tin , nhưng chiếc áo khoác kia thật sự kì lạ nó cũng có 1 chút thuyết phục

Hinata:"K-Không...thể , nhưng cậu học sinh đã mất tích ấy là ai?"

Sugawara:"Anh chưa từng nói chuyện với cậu ta , tuy chung 1 CLB nhưng cậu ấy không nói chuyện với ai"

Sugawara thở dài anh lo lắng về chuyện này cũng hơi hoang mang và không muốn tin chuyện vô lý đang xảy ra

Sawamura:"Nếu tớ không nhầm thì tên cậu ta là...Kageyama Tobio"

Hinata đơ người khi nghe cái tên đó cảm giác như cậu đã từng nghe qua rồi nhưng lại không thể nhớ ra dù là 1 ít kí ức nhỏ cũng không có

Hinata:"Kageyama Tobio?..."

Cả 3 người đang căng thẳng suy nghĩ về điều này dù nó khó tin nhưng họ vẫn cứ đứng đờ ra suy nghĩ về cậu học sinh và giấc mơ kì lạ của Hinata

Bóng dáng nhỏ nhắn của 1 anh chàng chạy nhanh đến chỗ Sugawara , Sawamura và Hinata hét lớn đủ cho cả phòng tập đều nghe thấy

Nishinoya:"Shoyoooo!!!"

Cậu bé tóc cam giật mình quay lại nhìn thấy Nishinoya , cậu đáp với giọng còn ngơ ngác

Hinata:"N-Noya-san?..."

Nishinoya chạy lại chỗ Hinata và 2 anh năm ba với vẻ mặc vui tươi như thường ngày

Nishinoya:"Đội trưởng , Suga-san cho em mượn Shoyo nhé!"

Vừa dứt câu chưa kịp cho 3 người kia phản ứng anh nắm lấy tay kéo Hinata đi ra sân tập

Nishinoya:"Shoyo em đệm bóng cũng ổn nên em đỡ thử mấy quả giao của Asahi-san với mấy người đó đi"

Anh chỉ tay về phía bên kia lưới , các thành viên khác của đội đang đứng bên đó để tập giao bóng chuẩn bị cho trận giao hữu sắp tới , Hinata cười tự tin gật đầu đồng ý rồi cậu lao vào tập luyện với cả đội ngay sau đó , Sugawara và Sawamura cười nhẹ rồi 2 anh cũng qua tập chung với mọi người

Hinata thoáng chóc lại quên đi việc học sinh mất tích xuất hiện trong giấc mơ của mình lúc nãi , giờ cậu chỉ muốn chú tâm vào tập luyện với đồng đội.

- Cuối giờ tập -

Cuối giờ tập cả đội đang chuẩn bị đi về thì Sugawara bước đến chỗ Hinata đang ngồi cất đồ , anh cuối xuống hỏi cậu

Sugawara:"Hinata em ổn chưa?"

Anh hỏi cậu với giọng ân cần lo cho đàn em về vụ việc khi sáng , anh nghĩ Hinata rất sốc khi biết việc đó tuy không chắc chắn nhưng cũng đủ khiến 1 người suy nghĩ đơn giản như Hinata lo lắng

Cậu nhìn Sugawara rồi gật đầu cùng 1 nụ cười , cậu nghĩ sẽ ổn thôi tuy cậu vẫn lo lắng về cơn ác mộng đó

Hinata:"Em nghĩ sẽ không sao đâu , Suga-san không cần lo lắng cho em"

Sugawara cũng lo lắng cho cậu nhưng khi nghe Hinata nói thế anh cười nhẹ nhõm rồi bước đi.

- Đêm đó -

Đêm nay vẫn như thường lệ cậu đi ngủ đúng giờ nhưng hôm nay thật kì lạ , phòng cậu , cả căng nhà và cả hàng xóm ồm ào xung quanh nhà cậu hằng ngày nay đều im lặng , sự im lặng đến đáng sợ

Cậu nhắm mắt lại sau đó thiếp đi rất nhanh , sau vài tiếng cậu tỉnh dậy trong chính căng phòng của mình , nhìn ra ngoài cửa sổ tấm rèm đang đống lại kia có lẽ trời chưa sáng cậu nhìn lên đồng hồ , cơ thể Hinata dường như đông cứng ngay sau đó

Hinata:"C-Cái quái gì vậy?..."

Cái đồng hồ của cậu bị đập nát kim chỉ đúng vào 12 giờ đêm , chuyện gì đang xảy ra đồng hồ bị đập nát nhưng ai đã đập nó? , trong đầu Hinata hiện lên hàn trăm câu hỏi khác nhau

Cậu nghe thấy 1 âm thanh , giống 1 nốt âm là tiếng của 1 loại nhạc cụ , nó vang lên như ai đó đang đàn 1 bài nhạc

Hinata:"Tiếng đàn Piano sao?.."

Hinata nhận ra tiếng đàn đó là tiếng của 1 cay đàn Piano nhưng điểm khiến cậu sợ hãi là tiếng đàn đó rất gần như nó phát ra từ ngay chính trước cửa phòng cậu , Hinata rùng mình bỗng cậu thấy bị thứ gì đó đâm vào chân cậu kéo chiếc chăn đang đấp ra và nhìn vào bên trong

1 đống hoa hồng trong chăn của cậu , Hinata sợ hãi lẫn vào hoang mang cậu không hiểu chuyện gì đang xảy ra còn tiếng Piano kia vẫn tiếp tục vang lên 1 bài nhạc , bỗng cánh cửa của phòng cậu sáng lên tựa như ai đó đang chiếu đèn vào từ bên ngoài , nó đủ để nhìn thấy 1 bóng người đang ngồi trên cay đàn piano trước cửa phòng cậu

Hinata:"A-Ai đó!?..."

Cậu sợ hãi hét lên hỏi , bóng người kia đứng lên khỏi chiếc đàn quay qua nhìn về phía cánh cửa , từ trong phòng cậu thấy bàn tay người đó kéo cửa phòng mình ra từ từ khiến cậu vô cùng sợ hãi

Hinata:"!!!"

Hinata bật dậy khỏi giường thở hổn hển vì sợ , cậu nhìn qua đồng hồ vẫn là 12 giờ đêm , cậu kéo chăn lên nhìn vào bên trong không có gì cả vậy có nghĩ thứ vừa nãi cậu thấy chỉ là ác mộng mà thôi

Hinata:"1 cơn ác mộng sao?..."

Cậu nhìn về phía cửa phòng ánh mắt vừa bình tĩnh lại chưa lâu đã tối ầm lại vì sự sợ hãi tột cùng , căn phòng quá tối để thấy rõ nhưng đủ để cậu thấy 1 bóng đen đứng ngay cửa phòng bị mở toạt ra của Hinata

Sự sợ hãi lần nữa chiếm áp cậu lùi lại đến khi lưng đụng vách tường , bóng người kia vừa bước về phía cậu tiếng đàn Piano không rõ từ đâu ra lại vang lên ngày 1 lớn

Hinata:"T-Tránh xa tôi ra!!..."

Bóng đen đó bước ngày 1 gần đến chỗ Hinata còn cậu thì sợ hãi run rẩy đến nói không nên lời , đầu cũng lộn xộn mà chả nghĩ được gì nữa

!Cạch!

!Cạch!
!Cạch!

Tiếng bước chân ngày càng gần hơn tới chiếc giường của cậu , khi chỉ còn cách giường Hinata vài bước bóng đen nhảy lao vào người cậu

Hinata:"!!!!!..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net