Liệu có lâu dài...?!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


*WARNING: ĐÂY LÀ MỘT CHƯƠNG TRUYỆN MÀ TÔI VIẾT KHÔNG ĐƯỢC HAY VÀ KHÁ HỜI HỢT, DẠO NÀY TÔI BÍ LẮM LUÔN NÊN AI CÓ IDEA GÌ THÌ GỢI Ý CHO TUI NHA, THẬT SỰ LÀ TÔI VIẾT TRUYỆN KHÔNG HAY VÀ TÔI VIẾT CHỈ LÀ CHO VUI THÔI. TRUYỆN CÓ THỂ KẾT THÚC SỚM THAY VÌ 20 CHAP CÓ THỂ LÀ 12 CHAP. TÔI XIN LỖI VÌ CÓ THỂ SẼ MANG ĐẾN MỘT TRẢI NGHIỆM KHÔNG TỐT*

*Truyện được viết theo nhiều khoảng thời gian khác nhau chứ không phải là một chuỗi sự kiện liên tiếp nên nó sẽ không mạch lạc đâu, nếu đọc không được xin đừng đọc và đừng đưa ra những lời cay đắng ạ*







Tuy Chigiri và Kaiser yêu nhau rất đậm sâu, tòa Đức Anh Ý Pháp Tây Ban Nha, tòa nào cũng chúc phúc cho cặp đôi trẻ nhưng lục đục nội bộ giữa 2 người vẫn thường xuyên xảy ra... Cũng phải thôi, cái tánh của Kaiser thì ai chịu cho nỗi chứ, anh chỉ là ngoại lệ của Chigiri thôi, vốn Kaiser chính là kiểu người mà cậu ghét rồi. Lý do vì sao yêu nhau nhưng Chigiri luôn thủ cho mình những cảm xúc khi phát hiện người tình của mình cặp kè với người khác, Kaiser lúc trước đào hoa khét tiếng nhất Munchen mà.

*Trong fic này thì nơi sinh và lớn lên của Kaiser là Munchen nha mọi người*

Có người từng hỏi Chigiri liệu có hối hận vì chọn Manshine City không? Tất nhiên là KHÔNG rồi, hỏi câu gì kì cục kẹo vậy cha nội. Chigiri chọn Manshine vì ở đây tốc độ của em được thách thức, em sẽ được mở mang tầm mắt với nhiều người giỏi hơn chứ không phải vào Manshine vì bất cứ ai.

Lúc trước mọi người trong Bastard Munchen nhìn thấy Kaiser đêm nào cũng học tiếng Nhật, tuy đã có máy phiên dịch nhưng Kaiser luôn học đếm 2h sáng mới đi ngủ:

"Tôi muốn được nói chuyện với Hyoma bằng chính thứ mình học được chứ không phải là bằng chiếc máy phiên dịch chết tiệt kia"
Dạo này thấy anh bỏ bê học tiếng Nhật hẳn, liệu anh đã chán với thứ tình cảm mà có sự chia cắt chỉ vì bất đồng ngôn ngữ này... ?!? Chỉ là Kaiser lười thôi, sức của anh cũng có giới hạn chứ không phải là ngày nào thời gian ngủ cũng chỉ vỏn vẹn 2 tiếng.

Mấy tháng trước Ness thậm chí còn thấy Kaiser lên kế hoạch cầu hôn Hyoma sau khi dự án Blue Lock kết thúc cơ. Đặt nhẫn hết rồi ấy chỉ đợi tới ngày đó thôi... Ngày dự án Blue Lock kết thúc hay ngày Chigiri tròn 20 tuổi.

Dạo này Kaiser có chút mệt mỏi và hời hợt khi trò chuyện với Chigiri khiến cho cậu trầm tư. Liệu... Kaiser có yêu mình thật lòng không hay chỉ là thứ tình yêu do cậu tưởng tượng ra... ?!?!! Không đâu anh ta chỉ "hơi" mệt thôi... Chỉ... "HƠI"... Mệt... Thôi...
"CÁI GÌ!!!!" Chigiri đã rất shock khi nghe rằng anh phải dưỡng bệnh một thời gian, một tên khỏe như anh mà cũng có ngày này sao... ?? Anh ăn không ngon, ngủ không yên, đêm nào cũng gặp ác mộng, cái tiếng động hớt hải và tiếng thở dốc của anh đã quá quen mỗi đêm rồi. Cả đội đoán mò Kaiser đổ bệnh chắc cũng do mệt mỏi... Mà do vậy thật.

Ngày nào Hyoma từ tòa Anh qua tòa Đức để chăm Kaiser, nếu em bệnh anh lo đến mức không ngủ được thì lần này hãy để em chăm sóc cho anh. Nhờ Hyoma thì sao 1 tuần anh cũng cảm thấy khá hơn, đúng là chẳng có sức mạnh nào qua nỗi tình yêu cả. Chigiri chăm Kaiser như mẹ chăm con, tận tình như vậy thì Kaiser không khỏe mới lạ á trời. Không lâu sau thì anh cũng đã quay lại sân cỏ rồi.

Lúc luyện tập Kaiser toàn bị cướp bóng thôi, có lúc đang dẫn bóng thì anh ngã khụy xuống do đôi chân không chống đỡ nổi, vài lần Hyoma lo đến mức bật khóc. Người đáng lẽ phải được dỗ lại phải đi dỗ người khác. Kaiser quyết định an ủi em bằng một quyển Attack on Titan song ngữ Anh-Nhật. Tất nhiên rồi Attack on Titan là manga Hyoma yêu thích nhất, em nín khóc liền, cầm quyển truyện lên em khóc to hơn, đúng rồi vì nó là Attack on Titan-bộ truyện theo hệ tư tưởng "miễn là tụi bây đau khổ" của tác giả đó. Oái ăm là Kaiser mua đúng cuốn có cảnh Sasha bị Gabi bắn, ôi thôi khó khăn lắm mới nín mà làm kiểu này là dở rồi Kaiser, đúng tự hủy luôn á.

Nguyên cái Manshine City phải dỗ Hyoma thì em mới nín khóc. Kaiser bị chửi quá trời luôn mà anh có biết đâu, anh có đọc Attack on Titan đâu. Hyoma nín khóc thì nhìn Michael đang đứng yên ra, mà nhìn cái kiểu: anh chả yêu iem... Anh hết thương iem gòi. Rồi Hyoma giận Kaiser luôn, ủa gì lãng xẹt vậy má?!?! Thì chẳng có gì qua được Karinto, phải mua cho em một bao em nó mới hết giận.

Đấy là vài tháng trước thôi, bây giờ Kaiser khỏe lại rồi. Nhưng mỗi khi Chigiri khóc thay vì dỗ em bằng những thứ em thích, thứ em nhận được bây giờ chỉ là thái độ qua loa của người yêu khiến Hyoma đã buồn còn buồn hơn.

"Anh có còn yêu em không Michael Kaiser?" đây là câu hỏi mà Chigiri muốn hỏi từ rất lâu rồi, Kaiser trầm tư chẳng nói gì, Chigiri rưng rưng:
"Anh cứ nói thật với em Michael Kaiser, nếu anh không còn yêu em thì em sẽ buông bỏ cho anh, anh cứ nói đi Mi... Michael à..."
Hyoma khóc trong sự buồn bực. Kaiser xoa đầu em dịu dàng rồi nhẹ nhàng ôm em vào lòng thì thầm:
"Ngốc ạ... Tôi yêu em... Yêu em rất nhiều là đằng khác... Vì vậy đừng khóc nữa Hyoma"





Đấy có hay đâu, bà nào đọc tới đây chắc là siêu nhân luôn quá


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kaichigi