chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết hôm qua Kao có thấy trò đùa của mình không nhỉ? Up vừa nghĩ vừa tìm kiếm xung quanh, hình như Kao vẫn chưa đến, thật muốn xem phản ứng của Kao như thế nào.

" Up "

Đang cười gian xảo thì bị gọi từ phía sau, Up tưởng chừng như tim mình rơi ra ngoài. Cậu xoay người lại muốn xử trí con người làm mình rơi mất hồn kia, nhưng không ngờ Kao lại đứng rất sát ở phía sau mình. Hai người cao cũng tầm bằng nhau nên tưởng như mũi Up có thể đụng đến mũi Kao. Up vội vàng lùi lại phía sau, Kao nhìn hành động hấp tấp của cậu, ánh mắt loé lên ý cười :

" Làm gì mà giật mình ghê vậy? Đang nghĩ chủ ý xấu hả?"

Up theo thói quen phản biện nói không phải, nhưng sau đó nhớ tới trò đùa hôm qua của mình lại chột dạ, đưa tay lên gãi tai sau đó nhìn qua hướng khác.

" Hôm qua cảm ơn cậu tìm điện thoại cho tôi, tôi thấy mấy thứ hay ho trong máy đấy "

Up liếc nhìn Kao, hôm qua ảnh cậu chụp hầu như là ảnh tự sướng bình thường, còn có mấy tấm làm mắt xấu nữa. Nghĩ là Kao có thể hết hồn khi thấy ảnh mình trong điện thoại cậu ấy, nhưng phản ứng như hôm nay của Kao thì Up chưa nghĩ tới. Tự nhiên lại có cảm giác chẳng lành thế này nhỉ? Như để chứng minh cảm giác của Up, Kao đảo mắt một vòng, sau đó trêu chọc nói :

" Sau này tôi sẽ đăng mấy cái ảnh dìm đó lên mạng "

Vụ này mình chưa nghĩ tới, lúc đó chỉ nghĩ chọc Kao thôi, hơn nữa Kao cũng hiền lắm nên Up chưa nghĩ tới việc mình bị phản đòn thế này. Nước đi này sai rồi, Up dẩu môi, cũng không có ý kiến với việc Kao đăng ảnh dìm lên mạng xã hội. Dù sao thì cậu cũng không ngại tự dìm mình, hơn nữa ảnh dìm của Kao trên mạng xã hội của cậu dạo này cũng nhiều. Chỉ là tự dỗi vì bản thân tự đưa mình cho sói thôi, tôi tưởng cậu sẽ không thế chứ Kao?

Kao nhìn đôi môi phụng phịu kia, khẽ cười, cậu ấy không biết là sẽ thành ra vậy sao? Up rất thông minh, nhưng đôi lúc cũng ngốc ngốc như vậy, mình mà cười to lên kiểu gì cũng sẽ bị đánh cho xem.

" Này Up cậu có thể dùng máy của tôi với những cái khác tốt hơn mà, chỉ chụp ảnh như thế thôi sao?"

Hừm, được nước làm tới ghẹo gan mình nữa,ý là mình chỉ có thể chọc như thế thôi hả phải không? Up khoanh tay trước ngực rồi nói :

" Xì, ngoài ứng dựng chụp ảnh ra còn có thể truy cập cái nào khác chứ "

Điện thoại có mật khẩu, nếu mà không có tôi còn chọc cậu nữa, tự nhiên thấy hơi bực rồi đấy. Đang lúc bực bội thì không ngờ Kao lại rất nghiêm túc nói :

" Nếu là cậu thì biết mật khẩu cũng không sao, tôi sẵn sàng cho cậu mà "

Up ngẩn ra, nghĩ là Kao chọc mình nhưng lại thấy vẻ mặt rất nghiêm túc của Kao khiến Up bối rối. Cậu xua tay, từ chối nói :

" Thôi.... không sợ tôi chọc cậu hả?"

Thấy không khí có vẻ bối rối, Kao nở nụ cười, tiến lên một bước, ghé đầu sát lại tai Up, nói

" Tôi tin tưởng cậu nhé "

Up có thể cảm nhận hơi thở của Kao ở sát bên tai mình, khi Up còn chưa biết phải làm sao thì đã thấy Kao thì thầm vào tai mình :

" Mật khẩu là *****"

Sau khi nói ra một dãy số ngắn, Kao nhích sa ra, đặt ngón tay trỏ lên môi ra dấu bí mật, đôi mắt nâu mang theo vẻ trêu chọc tinh nghịch mà hiếm khi Kao có

" Chỉ có mình cậu biết thôi đấy "

Dù đang chọc Up nhưng chính Kao lại bị Up làm cho tim đập loạn nhịp, phải chuồn trước khi không chịu nổi thôi. Vì vậy, Kao đi vào bên trong như chạy trốn, nhưng đối với Up thì Kao chỉ nhẹ nhàng đi vào trong. Cậu áp tay lên mặt mình, nhìn xung quanh một vòng cũng may không có ai thấy nếu không lát nữa sẽ bị xúm lại chọc cho mà xem.

Cảnh quay hôm nay diễn ra trong nhà, Gene hôm nay sẽ thể hiện sự ghen tị của mình ra. Vì thấy Nubsib cùng Aey thân thiết, rõ ràng là ghen lắm rồi mà cứ chối miết. Kao lén nhìn Up, Nubsib thật may mắn, anh chợt nghĩ đến việc liệu có ngày nào đó Up sẽ ghen tị vì mình chứ? Anh lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ trong lòng, để sẵn sàng cho cảnh quay.

______

" Gene có chuyện gì muốn hỏi tôi sao ạ?

" Hỏi? hỏi cái gì?

" Thì tại Gene cứ nhìn tôi, có gì muốn hỏi phải không?"

Nói xong Nubsib nhìn Gene như cổ vũ, có vẻ rất muốn Gene hỏi mình, Gene cau mày nhìn Nubsib cũng muốn hỏi nhưng vẫn chưa mở miệng.

" Nếu người hỏi là Gene, thì tôi sẵn sàng trả lời tất cả nhé "

Không biết tại sao nghe Sib nói câu này Up lại nghĩ đến vừa rồi Kao nói " nếu là cậu thì biết mật khẩu cũng không sao, tôi sẵn sàng cho cậu mà "

Tay Up vô thức siết lại, quả táo trong tay suýt chút nữa là rơi, cũng may động tác nhỏ không ai để ý tới. Tí nữa là thoát vai,  may là  kiềm lại được. Càng nghĩ lại càng giận, vì vậy cái cảnh hờn dỗi ghen tuông vu vơ này diễn lại càng đạt.

Nubsib nói, giữa Nubsib và Aey chỉ là quay phim nên phải vậy, nếu hôn theo cảm xúc thì Nubsib chỉ muốn hôn một mình Gene thôi. Còn đối với Kao, ban đầu anh nghĩ anh cùng Up sẽ đóng chung phim vậy thôi, tới đâu thì tới. Chưa bao giờ nghĩ có thể thân thiết hơn, chứ đừng nói đến việc sẽ rơi vào hoàn cảnh này. Đối với việc đóng bộ phim này, ngay từ đầu Kao đã phải đặt nhiều tâm trí và cảm xúc vào nhân vật hơn. Một phần vì anh đã có kinh nghiệm hơn rồi, phần vì Nubsib là nhân vật có nội tâm phức tạp và phải thể hiện nhiều khung bậc cảm xúc.

Đến khi có tình cảm với Up thì mọi thứ anh thể hiện nó lại càng tự nhiên, nó không chỉ là cảm xúc của Nubsib mà còn là cảm xúc của chính Kao. Nếu có thể thì anh cũng muốn như Nubsib, hôn theo cảm xúc thì chỉ một mình cậu ấy thôi....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net