Chương 73

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kao nhanh chóng đỏ ửng lên, lúng túng tới tay chân không biết để đâu cho phải. Up nói xong cũng tự ngượng, cậu lùi lại, quay mặt đi, lấy tay che lên miệng mình, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà nói :

" Fan đang nói vậy đấy cậu biết không?"

Ngượng quá, dù Up có ý trêu chọc Kao, nhưng sự thật là fan có hỏi ghẹo như thế trên mạng xã hội thật. Up mang tâm lí vừa chọc ghẹo, vừa muốn hỏi thật, ai mà ngờ Kao lại phản ứng kiểu như vậy chứ. Dùng tay tự xoa lên má mình để cơn nóng trên mặt tan đi, chiến lược tệ hại, quân địch tổn thất, ta cũng không khá hơn, hại người hại mình, thất sách quá. Mình có nói trực tiếp quá không nhỉ? Up nghĩ rồi lén lút nhìn Kao, thấy đối phương đã ở trong tình trạng cháy máy thì khẽ cười rồi gọi người đang ở trên mây kia về thực tại :

" Kao, này Kao có nghe tôi nói không vậy?"

Kao nghe vậy, lúng túng nói :

" Hả? Nghe có nghe mà. Fan chọc thì thôi đi, cậu cũng chọc tôi nữa "

Từ khi Up chủ động liên hệ lại, cứ có cảm giác cậu ấy còn chủ động hơn trước kia nữa, cậu nói vừa rồi không ngờ lại là do Up nói ra. Bình thường cậu ấy rất dễ ngại, hôm nay lại chủ động chọc một câu nguy hiểm như vậy, cậu muốn tôi đứng tim thì mới vừa lòng sao? Nghĩ lại thì đúng là Up từng nói thích người lớn tuổi hơn thật, nghĩ đến đây Kao đột nhiên không thể chắc chắn được việc bản thân dụ Up gọi mình là P' Kao có phải vì để chọc cậu ấy hay không nữa. Cũng có thể là vì lí do mà Up nói lắm....

Up nhìn cái áo sơ mi trắng được vo lại rồi vắt trên vai của Kao,

" Áo cậu nhăn hết rồi kìa "

" Hả?"

Kao nhìn chiếc cáo trên vai mình, vừa rồi cởi ra xong thuận tay vắt lên vai rồi tìm đồ đạc gì đó xong quên luôn.

" Không sao, lát nữa về sẽ ủi lại "

Up gật đầu, rồi loay hoay cất cái áo của mình, Kao nhìn Up rồi nói :

" Cậu cất kiểu gì thì lát nó cũng nhăn thôi "

" Biết vậy, nhưng muốn nó gọn hơn xíu "

Up luôn tỉ mỉ và ngăn nắp, điều này Kao biết rõ ràng, anh cười rồi chỉ ra đằng sau mình

" Hay là treo lên balo của tôi này?"

Thấy Up ngơ ngác, Kao vui vẻ đi qua, đưa lưng về phía Up

" Treo cái áo lên móc áo, rồi treo lên đi"

Up mất chừng vài giây để suy nghĩ, sau đó cũng thực sự treo áo của mình lên balo của đối phương. Kao đi phía trước, Up đi đằng sau, nhìn mỗi khi Kao đi, cái áo treo đằng sau cũng lung lay theo thì khẽ cười, còn để nguyên cái chùm tóc mình cột nữa. Kao luôn nói mình đáng yêu nhưng mà, ai mới là người đáng yêu đây?

Wut thấy Kao đi ra thì đi lại, sau khi nhìn thấy chiếc áo treo trên balo của Kao và Up thong dong đi phía sau thì ngạc nhiên, anh ngay lập tức đoán được là áo của ai luôn, gì vậy? Hai đứa này làm trò gì đây? Just cũng nhìn, sau đó đôi mày đang cau có giãn ra một chút. Bởi vì Kao luôn như thế này, vậy nên anh mới không biết phải làm sao. Đối phương thì là người tốt, Up thì lại cũng thích, anh nói gì được nữa đây? Chỉ mong mọi thứ luôn tốt đẹp như thế này.

Up đi lên sau đó nói :

" Hôm nay thế là xong việc rồi phải không ạ?"

Just gật đầu xác nhận, Up thì tất nhiên nhớ rõ lịch trình của mình, cậu nhìn sang Kao rồi dò hỏi :

" Còn cậu thì sao? Có phải lịch trình gì tiếp theo không?"

" Không, không có tôi rảnh á "

" Vậy cậu định về nhà luôn hả ?"

" Chắc thế, cũng chẳng có việc gì khác "

" À...vậy cùng đi ăn không?"

Kao lập tức đồng ý, Up mất tự nhiên đi trước, Kao vui vẻ theo sau. Wut sờ mũi, không còn lời nào có thể hình dung tâm trạng của mình lúc này. Just thở dài, vỗ lên lưng Wut :

" Đi thôi "

Bốn người ăn uống cùng nhau, đây là việc mà họ vẫn thường làm sau khi kết thúc hoạt động cùng nhau mà cả hai phía đều rảnh. Khi phần thịt bò được đem ra, Kao nhìn nó chằm chằm, ai lại gọi món này vậy? Anh vẫn còn nhớ lần trước Up bị nổi mẩn ngứa đấy. Kao rất thích ăn thịt bò, nhưng Up không ăn nên đi cùng cậu sẽ không gọi, lần trước đủ làm anh sợ rồi. Up nhận đĩa thịt rồi cảm ơn nhân viên của quán, gắp thịt bò bỏ vào đĩa của Kao

" Ăn đi, cậu thích món này mà "

Kao nhìn thịt trong đĩa mình rồi nhìn Up, chỉ thấy cậu chống cằm chăm chú nhìn mình, cười nói :

" Cứ ăn đi, lần này không sao mà, tôi sẽ không ăn đâu"

Tai Kao đỏ lên, không dám nhìn Up nữa, cúi đầu xuống gắp phần thịt mới được Up gắp cho, bỏ vào miệng, từ từ nhai. Just đảo mắt, việc đi ăn quen thuộc của họ, hôm nay có gì đó đã thay đổi, tự nhiên muốn đi về quá...

Ăn uống xong xuôi, Up lại nói thêm vài câu, cuối cùng không biết thế nào lại thành ra được là Just cùng Wut tự về rồi Up sẽ đưa Kao về. Sau khi dặn đo Just trở về nhà chú ý an toàn, Up chỉ vào Kao rồi nói với Wut :

" Anh cứ yên tâm, em sẽ đưa người này về an toàn "

Nhìn Kao vui vẻ đi cùng Up, Wut ngạc nhiên không thôi, hôm nay mình phải tự hỏi hơi nhiều rồi đấy. Kao thì anh không nói, nhưng Up hôm nay cũng khác quá, không ngờ Up khéo léo vậy rất tự nhiên cho anh và Just ra rìa mà anh còn không phản ứng kịp luôn.

_______

Để lại hai vị quản lí, Kao cùng Up đi ra bãi đậu xe, Up mở khoá xe xong, Kao quen thuộc mở cửa ngồi vào ghế lái phụ. Anh bỏ cái balo của mình ra phía sau, điều chỉnh lại tư thế của mình, đưa tay lấy dây an toàn, nhưng vừa chạm đến dây đã bị Up cản lại :

" Khoan đã Kao "

Thấy Kao dừng lại động tác của mình lại, Up hài lòng nở nụ cười rồi vươn người lên, lấy dây an toàn rồi cài dây an toàn cho Kao. Khi Up đột nhiên tiến lại gần, Kao hồi hộp tới cứng đơ cả người, cài xong Up còn chủ động nhìn anh mà cười :

" Lúc này cậu mà khen tôi đẹp trai nữa là đúng bài, sẽ giống cảnh trong phim lắm đó "

Kao ngây ngốc nắm chặt dây an toàn vừa được cài cho, đỏ lừ cả người, cậu ấy làm gì vậy? Tính làm mình hồi hộp đến chết hả? Up khởi động xe, rồi như đoán được suy nghĩ của Kao mà cười tươi nói :

" Ga lăng không? Tôi bắt trước Nubsib đấy "

A, cậu ấy trêu mình. Trong phim đúng là có cảnh Nubsib cài dây an toàn cho Gene như vậy. Bắt trước Nubsib như vậy để chọc tôi sao? Up mở vừa lái xe vừa gõ nhẹ lên vô lăng, tâm trạng tốt mà lái xe, cậu có biết vì sao Nubsib lại cài dây an toàn cho Gene không Kao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net