chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


K

arasu : anh (18t)
Otoya : cậu  (17t)
______________

Mẹ otoya : eita dậy ngay có biết mấy giờ rồi ko dậy còn đi học màu lên sắp 7h rồi
Otoya : dạ
Cậu trả lời rồi lười biếng bò ra khỏi cái giường thân yêu của cậu để chuẩn bị đi học vệ sinh cá nhân thay quần áo xg xuôi cậu đi suống nhà ra đến cửa mẹ cậu đưa cho cậu một hộp cơm nhắc cậu phải ăn cho bằng hết cậu nghe mẹ nhắc cũng chỉ gật gật rồi cũng Chào mẹ đi học
Vì nhà cậu cũng gần trường chỉ 5p là tới lơi vừa bước vào cổng cậu đã gặp ngay cái tên cậu ghét nhất trong trường đó là Karasu đàn anh khóa trên luôn trọc thích chọc tức cậu khi ở trường cậu thấy mặt anh thì luôn lẫn đi đường khác đề ko đụng mặt
Otoya : tên phiền phức đành đi đường khối B vậy
( khối được chia ra như này nha
Enigma khối E
Alpha khối A
Beta khối B
Omega khối O )
Cậu đi trên dãy hành làng của khối B để đi sang khối A cứ tưởng đi như vậy sẽ ko phải đụng mặt anh nhưng cậu tính ko bằng tác giả tính từ sau lưng anh liền chạy vụt lên khoác lấy vai cậu
Karasu : Chào
Otoya : cút cho bố mày yên
Karasu : làm gì mà lóng thế mới gặp thôi mà Omega
Otoya : đã nói bao nhiêu lần bố deoo phải Omega ko có việc j thì cút hộ cái
Karasu : ah xl xl tại nhóc giống omega quá thôi
Otoya : giống cái lon đừng CS gọi tao là nhóc tin tao hiếp mày ko

Karasu : với thân hình của nhóc thì ko biết có hiếp nổi anh đây ko hay là để anh thử nhóc trước ( nói nhỏ vào tai cậu )
Otoya : đeo bt ai hơn ai đâu cút cho tao vào lớp biến mẹ mày về lớp mày đi âm binh
Cậu hất tay hắn ra liền chạy thẳng vào lớp để tụ họp với hội bạn của cậu
Bachira: Chào eita
Otoya : ừ
Chigiri : rồi hiểu luôn lại là anh karasu khóa trên trêu mày à
Otoya : ừ phiền phức
Reo : như kiểu anh ta thích mày lắm đấy eita
Otoya : thôi ông im dùm tôi đi cái
Bachira : cũng đúng đấy chứ haha
Chigiri : nào ko trêu bạn
Cả đám trừ cậu cười phá lên cậu nghe những câu trêu chọc này đã quá quen lên đành đi về chỗ ngồi của mình
Reo : dỗi rồi à thôi nào tối nay đi chơi ko coi như đại gia bao cưng chuộc lỗi nhé
Otoya : được thôi
Bachira : đi đâu cho tui đi với
Chigiri : dủ thêm ness với kurona nhé
Reo : được có bao nhiêu anh bao mấy em tất
Bachira : đại gia là tuyệt nhất
Tác giả : em đi với
Reo : nhà viết tiếp đi em ko phải chỗ cho trẻ con đi
Tác giả : :_>
Chigiri : tối đi đâu mấy bạn
Bachira : lên bar
Reo : ý hay 8h anh em cs mặt nhắn cho bọn kia nx địa điểm xxx
Chigiri : ok
Tua ~~~~~~
Tối tất cả đều có mặt nhưng ai cũng thấy thiếu thiếu một người
Reo : bachira đâu chúng mày
Ness : chắc lại lạc đường nữa chứ gì
Kurona : gọi nó đi
Otoya : đang gọi rồi đây ik chước đi síu nó tự đến
Chigiri : vậy đi thôi
Đén quán bar cả đám chọn một chỗ ngồi thivhs hợp nhất
Phục vụ : xin hỏi quý khách muốn dùng gì
Reo : lays thất mays món đắt tiền nhất ra đây là được
Phục vụ : vâng thưa quý khách vui lòng chờ một lúc
Cả đám : adu
Bachira : chất quá deo ơi
Chigiri : tới lúc nào vậy cha
Bachira : vừa đến thui đừng quan tâm
Một lúc sau phục vụ mang lên 2 chai rượu đắt đỏ nhất cùng với một số thứ khác
Phục vụ : xin mời đồ của quý khách đây ạ
Ness : vậy quẩy lên thôi anh em
Bachira cầm trai rượu dót cho mỗi đuqas một li đầy
Bachira : uống đi uống nhiều vào này eita
Otoya : ờ
Cã đám đã uống rất nhiều đứa nào cũng say mèm chỉ có mỗi reo còn ý thức vì tửu lượng cao
Reo : đã uống không được mà còn uống nhiều nữa cái bọn này
Reo bất lực lấy điện thoại gọi cho ny của bọn này toqis rước chúng nó về lúc sau rin là người tới sớm nhất rồi liền đưa bachira về kurona ness và chgiri cũng đc isagi , kaiser , kunigami tới đón về còn mỗi cậu với reo , reo thấy còn cậu đành vác cậu ra thanh toán ra khỏi cửa quán reo thấy anh đang đi  qua thì vác cậu chạy lại nhờ dúp đỡ
Reo : ah anh karasu anh đưa cậu ấy về giúp em được ko anh cũng thân với cậu ấy anh giúp em nhé
Karasu: ừ được nhà nhóc này ở đâu
Reo : ở đường xxxx gần trường
Karasu : được rồi để nhóc lên anh cõng về đằng nào cũng khá gần đây
Reo : vậy nhờ anh nhé làm phiền anh rồi
Karasu : ko sao đâu em về cẩn thận
Anh cõng cậu trên đường trở về vẫn luôn ngửi thấy một mùi hương bạc hà rễ chịu tiết ra xung quanh cậu mùi hương càng ngày càng nhiều cậu lằm trên lưng anh cành ngày cành nóng anh thấy cậu như vậy cũng ko thể đưa cậu về đến nhà đành vác cậu về luôn nhà mình vì anh ở một mình lên ko no ai bị làm phiền anh mở cửa nhà rồi đưa cậu vào phòng của anh căn phòng ngăn lắp ko như phòng của cậu anh đặt cậu suống cái giường bên trong góc phòng cậu vừa đặt lưng xuống cậu đã rụi rụi lên cái giường của anh ngửi lấy mùi hương rễ chịu trên chiếc giườn , anh ngồi đấy nhìn cũng bất lực ko thể phản đối rằng cậu trong bộ rạng say mèm này còn quyến rũ hơn cả một omega nhìn vào cậu ko ai nói cậu là alpha cả bở cậu mang trên mình một làn ra trắng thân hình mảnh khảnh khuôn mặt có khi còn đẹp hơn cả omega cùng mùi hương bạc hà thanh mát cũng khiến bao alpha khác cũng muốn tiếp cận ,nhìn cậu trọng bộ rạng này kiến anh càng thích thú trên người cậu đang mặc một chiếc áo sơ mi trắng có thể rễ nhìn suyên qua được



Khum bt diễn tả sao mấy bn tự tt

Phầng xương quai xanh hở ra như đang mời gọi anh nhẹ nhàng cúi xuống phần ngực cắn một cái lên phần xương quai xanh đó cậu vì bị cắn khó chịu rên một
Tiếng làm cậu nhỏ của anh ngóc lên

O

toya : ưm ~
______________________

Nghỉ tại đây mọi người cho tui xin góp ý và tui lười sửa chính tả lắm mn thông cảm mn muốn chap sau có H hay ko ah


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC