chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một cuộc hôn nhân hạnh phúc,đó là suy nghĩ cùa tôi.Người con trai tôi luôn sợ hãi khi  đến gần,người con trai luôn quan sát tôi từ xa,quan tâm tôi,yêu tôi...ngày nào,ngỡ chỉ có duyên chứ không phận ,bây giờ đã thành đạt và cho tôi một gia đình một mái nhà đầy ấp tình yêu,niềm vui dành riêng cho tôi.Tôi luôn nghĩ thế,tình cảm cùa tôi rất to lớn so với Karma,cuộc sống hôn nhân rất đơn giản như những phương trình hoá học và tôi có thể tự mình giải được nó''thật ngây thơ''..tôi thật ngu ngốc khi suy nghĩ thế,có lẽ tôi đã sai sai hoàn toàn.....

-----------------------------------một buồi sáng trong gia đình Akabane------------------------------

chúng tôi đã thành vợ chồng được 2 tháng

-Manami anh sẽ đi về muộn đấy_Karma nhìn con gái đang thắt bím tóc ,tay cậu khẽ siết cà vạt .

-anh có thể mua giúp em vài món đồ trong khu mua sắm được chứ_Manami cười dịu dàng hướng về người con trai với mái tóc đỏ .

-...anh sẽ cố..._Karma ngập ngừng.

-..._cô gái với mái tóc tím mỉm cười.

-anh sẽ ăn sáng ở ngoài_Karma quay đi lạnh lùng.

-....ừm_Manami cười,cô đang cố vui vẻ trước Karma,tuy có hơi thất vọng tí.

----------------

Sau khi Karma đi làm,căn biệt thự lớn trở nên u ám và đấy sự căn thẳng .Manami chầm chậm đi vào căn phòng rộng lớn ,gương mặt đầy uất ức hiện ra trên mặt nhỏ  cô gái ,cô khá là giận Karma ,tối ngày chỉ biết cắm đầu vào công việc,không thèm quan tâm đến cô .

-kyaaaaaaaaaa_Manami hét to,rồi nhảy thẳng lên giường lăn qua lăn lại như một đứa trẻ đang dỗi.

-chán quá_Manami khẽ lên tiếng.

-...

-...

-...

-có ai ở nhà không?_một giọng nói khá quen thuộc đối với cô.

Chạy ra ban công,cô đảo mắt tìm chủ nhân cùa giọng nói đó và...

-Asano  !

Cô mừng rỡ ,từ khi kết hôn tới giờ mới thấy cậu xuất hiện.Đôi mắt tím khẽ lắng động,một câu hỏi đơn giản hiện ra trong đầu cô "cái cảm giác gì thế này?".

Cộp

-cậu vào đi_Manami mìm cười.

-xin lỗi vì đến mà không báo trước_Asano nhìn người con gái .

-Okuda...à không phu nhân Akabane_Asano .

-...à..._Manami *đỏ mặt*.

-Karma đâu rồi_một câu hỏi vang lên từ con người tóc cam.

-Karma đi làm rồi_cô trả lời thằng,gương mặt quay đi.

-cậu dỗi à?_Asano phì cười.

- tớ không có_Manami phồng má.

-ôi trời,lớn rồi mà cứ như trẻ con vậy_Asano .

-vậy à?_Manami .

----------------------------------tại văn phòng Akabane .

-hửm không biết giờ cô ấy ăn gì chưa nữa?_Karma .

-trưa nay mình sẽ về nhà và mua vài thứ mà Manami dặn_Karma nhếch môi.

-thưa ,mười phúc nữa sẽ có một cuộc họp quan trọng_cô gái tay cằm  tệp hồ sơ nói nhỏ.

-tôi biết!_một câu trắc nịch.

----------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net