Chap 9:Khó khăn...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Vâng,Aniki,là em đây!"Nagisa cầm chiếc điện thoại lên,từ tốn nói từng chữ...Đôi mắt băng lam lạnh lẽo nhìn qua ô cửa kính trong suốt,như muốn làm bể nguyên cái cửa mỏng tang đáng thương.

"Vậy mục tiêu đang ở ngõ 93 hẻm số 2 quán bar BLACK MAID...phòng 207,tên là..."Đến đây cây bút trên tay cậu ngừng lại,mắt nhìn nghi hoặc vào những dòng vừa viết...

"Sao vậy,quên gì à?" Kuroko bên đầu kia nói.

"À không có gì,chỉ là...vụ này hơi bị khó ...với em!"nagisa nhìn bình hồng bạch trên bàn cười nhẹ...Vươn tay chạm nhẹ vào một bông hoa đơn độc màu đỏ giữa bình bông trắng muốt..."Giờ thì ổn rồi...em sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngay!"Cậu nói rồi cúp máy.

"Màu đỏ...Con vampire đơn độc ... thú vị nha~"Nagisa cầm viên thuốc hồng nhạt,thả vào cốc nước trong tinh khiết trên bàn.Một màu đỏ thẫm lan ra từ viên thuốc,cốc nước chuyển sang màu đỏ nhanh chóng..."Dù gì thì thứ mạnh hơn sẽ thắng..."Nagisa nhíu mày

'CHOANG' cốc nước đỏ thẫm bị quăng không thương tiếc vào tường,những mảnh vỡ tràn lan một góc trường...

.

.

.

"Sei-kun~"Cái cửa không lớn không nhỏ bật mở kèm theo một giọng nói rất ư chi là...*lau mồ hôi*

"Tetsuya,cái này...cậu đi thông báo cho đội 5F vào chiều nay,còn các nhiệm vụ thì phiền cậu báo cáo..."Vị boss trẻ vẫn hăng say làm việc cùng người thư kí nam mờ ảo của mình mà không thèm để ý đến tràng hét vừa rồi...

"Vâng,vậy chiều nay ngài còn một buổi đi gặp mặt tập đoàn Nigoru để bàn về trang phục cho lớp nhân viên mới và những người tham gia chiến dịch và ... "Kuroko nói rồi ngừng lại,thoáng liếc mắt sang con người không mời mà tới.

"Ồ,Ayumi...Ngọn gió nào đưa cô đến đây?Và còn không hẹn trước nữa chứ!"Akashi nhìn cô gái thản nhiên đứng chỗ cửa kia...

"Sei-kun,chúng ta là người yêu thì cần gì phải hẹn trước chứ?"Ayumi nói,đồng thời tự nhiên mà ngồi lên bàn làm việc của anh.

Kuroko thoáng khó chịu rồi nói"Vậy em ra ngoài trước,có gì boss cứ gọi!''Rồi cậu định ra ngoài thì bị giọng nói nhẹ nhàng của ai đó đe dọa."Tôi chưa có đồng ý cho em ra ngoài,ở đây một mình rất cô đơn đó!Hay pha cho tôi một tách cafe cũng được."anh cười.

"V-Vâng"Kuroko với mấy tia sợ sệt trong mắt ngoan ngoãn đi pha cafe.

'Ring...ring...'Chiếc điện thoại với móc khóa là quả bóng rổ màu cam sậm rung lên.Kuroko ngừng tay lại,nghe máy thì nghe thấy một giọng hét thất thanh quen thuộc cùng với những tiếng ồn và...tiếng rên của người thân duy nhất của cậu...

chiếc ly mỏng trên tay rơi xuống,một mảnh vỡ găm vào tay cậu...Đôi đồng tử băng lam giãn ra,khuôn mặt hoảng hốt hiện rõ..."Tetsuya,em sao vậy?TETSUYA!"

"CỨU EM...AH...ƯM...ANIKI,TÊN KHỐN, ...AH...BUÔNG TAO RA!"

"HỬ...MÀY LÀ NGƯỜI THÂN CỦA BÉ CON NÀY HẢ?BÉ CON NÀY THẬT QUÁ XINH ĐẸP NÊN TAO MƯỢN NÓ CHƠI CÙNG TỐI NAY NHÉ!AHAHAHAHAHAHAHAHAH"

.

.

.

To be continue

Chap sau ta sẽ giải thích rõ hơn,hic...ta muốn chết quá!Phải đi học òi~

Ta sẽ ra chap mới lâu hơn nha...Thông cảm



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net