3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kazuha ở lại với Scaramouche cả buổi sáng.

Vết sưng trên trán anh đã đỡ kha khá, có thể tạm thời ngẩng mặt lên nói chuyện rồi.

Scaramouche thong thả nhấm nháp ly sữa nóng, ngó vào Kazuha đang bận rộn trong bếp mà cười thầm. Tự nhiên lãi được một em trai đáng yêu chăm chỉ, anh thích muốn chết!

"Kazuha, nghĩ thử xem, tao với em là mối quan hệ gì?"

"Chẳng phải chúng ta vừa gặp nhau sao? Không phải bạn bè thì là gì?" Kazuha cười nhẹ.

Scaramouche nghe trả lời thì trong lòng đánh rầm một cái. Cậu ta coi anh là bạn bè, vậy trước giờ vẫn chỉ dừng ở mức bạn bè sao? Anh rõ ràng đã nói rõ ràng trong đoạn tin nhắn, cậu ta đã chấp thuận, vì cái gì giờ lại thành bạn bè cơ chứ!

"Em vẫn luôn coi tao là bạn?" Scaramouche buông ly sữa xuống.

Kazuha nghe giọng anh trầm xuống một tông thì đi tới ngồi đối diện anh, chậm rãi giải thích.

"Nếu chúng ta chỉ là người yêu qua mạng, anh có tin tình yêu này bền lâu được không?"

"..."

Scaramouche suy nghĩ một lát. Hừm, có lẽ là không bền được đâu nhỉ?

Thế có nghĩa là nếu anh thích cậu ta thì anh phải cưa lại từ đầu à???

Mất công vãi!

"Em đổ tao chưa?"

"Em không biết." Kazuha nhún vai vô tội. "Anh thì sao?"

"Thích em."

Kazuha cười cười, "Chắc không đó anh già? Thích tui hay thích Childe?"

Scaramouche khựng lại vài giây, cái này khó trả lời đấy.

Anh không thể nói bản thân thích Childe được, nhưng ấn tượng thì tất nhiên là có, thậm chí nhiều là đằng khác!

"Anh không trả lời được đúng không?" Kazuha nhướng mày rồi thở dài. "Em biết mà, cứ từ từ thôi."

.

Childe lúc này đang đi ăn trưa với Zhongli.

Hắn liên tục khua tay múa chân, câu trước câu sau đều là khoe bản thân đã tìm được người hợp gu mình.

Zhongli nghe vậy chỉ biết cười trừ. Childe làm sao biết được y đã crush hắn từ lâu rồi chứ!

Hai người là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, Zhongli lâu dần lại hình thành suy nghĩ Childe là của riêng y. Bây giờ hắn nói hắn có đối tượng, y ghen muốn điên luôn rồi mà không dám nói.

Childe không để ý sắc mặt người đối diện mà cứ tiếp tục nói cười, đến khi hắn buột miệng nói ra câu "Anh giúp em nha!" thì Zhongli triệt để chết tâm.

Cuối cùng y vẫn gật đầu đồng ý.

.

Bên này, Scaramouche đột nhiên kéo tay Kazuha.

"Này, tao nghĩ tao thích Childe."

Kazuha tròn mắt, "Quần què gì vậy anh!?"

Scaramouche đã suy nghĩ từ nãy tới giờ. Khi mà gặp nhau ở quán cafe, Scaramouche có chút bài xích, nhưng giờ nghĩ lại, có khi là do duyên phận gì đó, chứ không thì làm sao anh đang nhắn tin với Kazuha mà lại gặp Childe được!

Là một con dân Inazuma tôn thờ thần linh, Scaramouche chắc chắn đây là tín hiệu của thần gửi xuống.

Kazuha vẫn chưa hết bất ngờ, rõ ràng hồi nãy anh mới nói thích cậu, bây giờ lại quay ra nói thích bạn thân cậu là như nào!?

Còn chưa mừng kịp mà!!!

Kazuha thừa nhận, cậu ngoài miệng thì cứ nói yêu qua mạng không đáng tin, nên tìm hiểu thêm, nhưng trong thâm tâm đã duyệt Scaramouche từ lâu rồi.

Bây giờ người ta thích người khác, Kazuha chỉ muốn đấm vào mặt mình mấy phát.

"Anh muốn em giúp anh à?" Kazuha trầm tư nhìn sang.

"Ừ. Thấy sao?" Scaramouche vui vẻ tiếp tục nhấm nháp ly sữa.

Kazuha ậm ừ, thôi thì giúp cũng được, cậu cũng không mất gì mà còn làm Scaramouche vui vẻ.

Nhưng mà ngực trái nè, nó đau ở đây nè!!!

Scaramouche thấy Kazuha hết thở dài lại thở ngắn thì hơi lo lắng, "Sao đấy, khó thở à? Em bị bệnh tim? Em mắc Covid-19? Em bị bệnh phổi? Em cần nhập viện không? Viện phí tao trả! Nói mau, bị cái gì!?"

Kazuha nghe anh xổ một tràng thì nhịn cười muốn nội thương, đem cái gối ném qua, "Anh nghĩ gì đó! Đừng trù em bị bệnh chứ, em có tâm sự thôi mà!!!"

"Có tâm sự thì tâm sự với tao đi, tao sẽ không an ủi nhưng tao sẽ lắng nghe." Scaramouche vẫn hơi lo lo.

"Em không sao đâu, em về phòng đây." Kazuha viện cớ rời đi. Ngồi đây ngắm anh thêm lát nữa lại nghĩ đến việc anh thích người khác, Kazuha đau lòng nhiều chút.

"Ở lại ăn trưa với tao." Scaramouche giữ cậu lại rồi kéo vào nhà bếp. "Nấu cơm với tao."

Kazuha rớt mồ hôi hột nhìn cái tủ lạnh, trong lòng đang bày đồ thị ra để tính toán xem mấy món này có cái nào nấu được hay không.

"Anh...Anh tính ăn gì?"

"Tủ lạnh có cái gì?" Scaramouche không ngó vào vì còn đang bận lau lại căn bếp lâu ngày không đụng tới.

"Tủ lạnh nhà anh còn 2 quả cà chua và 1 quả trứng, thêm 1 chai sữa, hết!" Kazuha mờ mịt trả lời, hay là nấu súp cà chua trứng nhỉ?

Scaramouche ồ một tiếng rồi hỏi cậu, "Em muốn ăn gì?"

"Em ăn gì cũng được."

"Clm, nói câu đấy là tao đá em khỏi nhà, có biết "gì cũng được" nó bao gồm nhiều yếu tố lắm không hả!?" Scaramouche suýt chút nữa lại phang cái chảo lên đầu cậu.

"Thế bình thường anh ăn gì?" Kazuha vừa ôm đầu bảo vệ não bộ vừa hỏi.

"Tao á? Gọi pizza hoặc món gì đó ăn thôi."

Kazuha lại tròn mắt lần thứ n trong ngày, "Anh ăn thế mà không mập lên tí gì sao???"

"Em chê tao mập!?" Scaramouche trừng mắt.

"Dạ không... chỉ là anh ăn thế nó không healthy..." Kazuha rời bỏ cái tủ lạnh rồi đi ra cửa thay giày, "Đi nào, em với anh xuống siêu thị một lát."

Scaramouche ngơ ngác bị kéo thẳng một đường xuống siêu thị lựa đồ, cho đến khi Kazuha nhét đầy tủ lạnh nhà anh rồi anh mới bừng tỉnh lại.

"Mua nhiều thế làm éo gì?" Scaramouche đau khổ nhìn tủ lạnh, như này thì anh lại phải chăm chỉ nấu cơm mỗi ngày rồi.

"Mua về cho anh ăn đó, không được ăn nhiều đồ ăn nhanh nữa nha anh già." Kazuha bĩu môi, đem mấy món ra chuẩn bị làm bữa trưa.

"Tao ăn không hết..."

"Em gọi Childe sang ăn với anh." Kazuha lại đem Childe ra làm mồi nhử.

"Có thể bảo nó nấu cơm cho tao không?" Ánh mắt Scaramouche sáng lấp lánh.

"Anh có thể bảo anh ấy sang đốt bếp cho, anh ấy đốt bếp nghệ lắm." Kazuha nở nụ cười đau đớn của người từng trải. Nói xong, cậu còn dằn mạnh con dao lên thớt một cái, cứ nghĩ tới là lại thấy tức mà!

Scaramouche rén thành một cục nhìn con dao cắm dựng thẳng trên thớt, tự nhiên cảm thấy may mà bản thân biết nấu ăn.

.

.

.to be continue

Cứ cái đà này thì chẳng biết bao giờ mới yêu nhau :)))))




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net