Chap1. lớp gì lạ nhỉ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là vàng 1 buổi sáng sớm vãi cả ra tầm 4-5 giờ sáng, từ 1 căn phòng, 1 cậu bè nhảy ra như 1 vị thần rồi lấy ván trượt trượt xuống cầu thang và lao thẳng ra mặt đường, đi qua bao nhiêu ô tô với xe máy. Đi qua đâu, cậu chào hỏi từ tế mọi người. Và có vẻ thay vì hoảng hốt hay chửi cậu bé này về độ nguy hiểm mà cậu đang làm thì họ cũng chào hỏi lại 1 cách thân thiên. Chào mừng đến con phố mà cậu ở, ở đây mọi người đã quá quen với những màn mạo hiểm mà cậu và vài người khác làm. Ở đây gần như ko có luật lệ nào hết, gần thôi. ỐI GIỜI! Từ đằng sau có cái xe máy bốc đầu vượt qua rí sít va vào cậu rồi, người trên xe quay lại nói:
- Xin lỗi nhe! Ko phanh! Thôi tôi phải đi rồi, WoW! Đi học vui vè nhe Việt Nam!
Cậu đáp:
(Việt Nam): -Vâng! Cẩn thận vào viện nha chú!
-Còn lâu mới bị, đừng lo!
Nói xong người đó vạn tay ga rồi phi như điên lên đằng trước.
(Việt Nam pov): - 100% chú ấy sẽ vào viện, tốt nhận khi về chuẩn bị hoa thôi.
_________( chú tích nhỏ )
Theo phần giời thiệu, tôi đã nói là Việt Nam đã mắc 1 căn bệnh đúng ko? "Vậy sao cậu ấy đang tười cười được? Cậu ta được chữ rồi à?" Trắc mọi người đang tự hỏi hoặc tôi tự bốc nó lên từ kí ức bọn mày lên. Và câu trả lời là cậu ấy chưa được chữa đâu. Theo đầu phim, cậu ấy thông minh nên đã tạo ra những lại thuốc cho cậu cảm súc từ vui, buồn, tức giân,... cho đến cả tính cách. Nó duy trì được 12 tiếng và cũng có tác dụng phụ, và quên ko nói ở phần miêu tả, Việt Nam này biết về những Việt Nam bên truyện kia nha, xin giới thiệu, Việt Nam đầu tiên, trờ đã, tôi chưa ra Chap7 bên đó nên các bạn ko biết đâu. Thôi quay lại truyện.
________________
Việt Nam lao thẳng 1 phát đến trường, đây là lần thứ 5 cậu truyển trường vì thái độ xấu nên lần nay cậu dùng lọ thuốc vàng, cho vài viên vào mồm rồi đi vào trường, lần thứ 6 lần đâu tiên vào trường. Môi trường nay là môi trường truyên đào tạo học sinh, là gì thì nói sau. Cậu đi vào, bước qua bao nhiêu người, ở đây theo cậu thấy chia làm 3 loại người. 1 là loại học sinh giỏi hoặc trung bình được sếp ở những lớp hàng đâu. 2 là loại đầu gấu, những đứa này thì sếp ở các lớp cuối, và rất tiếc cậu học cũng những loại đó, sẽ vất vả rồi đây. 3 loại còn lại thì cậu chỉ nghe qua từ những người xung quanh và1 vài kẻ, những loại này là những loại cá biệt trên cá biệt, họ ko thích ra khỏi lớp và thầy cô của bọn chúng còn ko giám đến lớp nữa, nên lớp của chúng là 1 cái hang ổ luôn. Tiếng chuông vang lên, câu vào lớp và.... Thất vọng hơn tôi tưởng, đéo có ai ở đây, cả thấy cô cũng ko luôn, mà lớp cậu chỉ có mỗi thầy giáo chủ nghiệm là giáo viên giuy nhất giậy là sao nhỉ? Cậu tìm bừa 1 chỗ và hi vọng ko ai ngôi đây rồi lấy vở ra học, nhán quá còn lên bảng viết 1 đống công thức. Tầm vài PHÚT SAU, thầy giáo cậu đến. Khi đi vào thầy thấy mỗi thằng đang học bài, trên bảng thì có công thức và mọi thứ.
(Việt Nam): - Thầy giáo vậy đó hả?_Giọng mía mai.
(Thầy): - Ôi trời! Thầy quên là có học sinh mới.
(Việt Nam): - Những người khác đâu ạ thầy?
(Thầy): - Ở đâu đó ấy mà, bọn này như thế này suốt.

(Việt Nam): - Mà thầy ơi, có ai ngôi trỗ này trưa?
(Thầy): - trưa đâu. Và nếu có thì bọn đó cũng trẳng quan tâm đâu.
(Việt Nam): - Vâng ạ?
(Thầy): - Và từ giờ em sẽ là học trò yêu thích của thầy.
(Việt Nam): - Hm, nhanh hơn mình tưởng. Mà sao thầy lại chọn em?
(Thầy): - Vì em là học sinh gương mẫu nhất rồi.
(Việt Nam): - Vậy trước em có ai ko ạ?
(Thầy): - Có, tên nó là Cuba. Nó tốt hơn vì là đứa thôm minh nhất đám nhà gấu kia.
(Việt Nam): - Nhà gấu??????
(Thầy): - Viết tắt cho: "bọn nhà giầu mà đầu gấu" đó.
(Việt Nam): - Hợp lí bằng 1 cách vô lí vl ra.
Vài tiếng sau khi còn mỗi 15 phút nữa hết giờ thì * RẦM!!! * cánh cửa mở ra, tầm 40 người đi vào rồi vào chỗ. 1 người ngôi bên Việt Nam thốt:
- Mày là thắng đéo nào đây?!!!!
(Thầy): - Hộc sinh mới đó! Tử tế với bạn đi Philippin
(Philippin): NhÂnG ạ thƯa LÃo giÀ
(Việt Nam): Như vậy ko hay đâu
(Philippin): Thì sao nào?! Mày làm gì được tao à?!!!!
(Việt Nam): Thực ra là có đó......Chiwawa_ Cười
(Philippin): Sao cở?!
(Việt Nam): Hình như chó đang cố sủa tiếng người, để tao nói lại nhé Chiwawa, đầu mày trẳng khác gì lông con đó cả.
(Philippin): SAO MÀY GIÁM!!!!!
Giứt lời, Philippin là vào Việt Nam, cậu nhanh né đi nhảy lên bàn này sang bạn khác rồi đáp xuống bục.
(Việt Nam): Giờ từ chó sang bò điên à? Ôi giời, cần khăn đỏ để làm mục tiêu ko_ Củi chiếc khăn đỏ cậu đeo trên cổ vẫy trước mặt Philippin _ Thôi, kệ đi mày thề  làm chó còn hơn nhỉ_ Nhìn đểu Philippin
(Thấy): Thầy muốn cản ciệc này nhưng có vẻ thấy muốn xem kết cục cái này hơn._ :) _Dù vậy lương tâm với cậu học trò yêu thích mới của ta, 2 em ngừng lại được rồi đó.
(Việt Nam): Tùy thầy.
Vừa dứt lời, Việt Nam đi về chỗ, thầy cũng chuyển luôn chỗ Philippin cho Cuba và sau đó, thầy vừa nói " hôm nay sẽ học về" * Tùng! Tùng! Tùng! * trống ăn trưa vang lên mẹ con nhà nó rồi. Việt Nam ở lại trong lớp, lôi cái gì từ cặp ra rồi cứ cắm cúi làm gì đó. Đột nhiên có ai vỗ vai cậu, cậu quay lại thấy Philippin là đứa vỗ vai mình.
(Việt Nam): Ối giời ơi! Mày lại muốn bị ăn chửi hay sao thế hả?!
(Philippin): Xin....xin...lỗi
Việt Nam đơ ra, trong đầu toàn là những chữ "WTF????" To tổ tướng ra.
(Việt Nam): Mày đùa tao à?
(Philippin): Mày nghĩ tao là loại người gì?
(Việt Nam): Cái lại ngồi vệ đường ra dáng như mình là bá chủ thiên hạ chứ còn gì nữa? Côn đồ à?! Trờ đã, cả 2 đều là 1 mà. Xin lỗi lấy ví dụ nhầm mẹ rồi.
(Philippin): Đi xin lỗi mà cũng bị ăn chửi theo cách tinh tế nhỉ?
(Việt Nam): Tao sẽ coi đó là khen. Và tao biết là mày chơi sự thật hay thử thách và đây là cái thách của mày.
(Philippin): Sao biết hay vậy?!
(Việt Nam): Tao mà lại và bọn bạn mày đang cầm đt quay phim kìa.
(Philippin): _ Quay lại_ BỌN CHÓ KIA!!!!!
(Bọn kia pov): Cái địt.
- CHẠY ĐI!!!!!
Cả bọn đó chạy té khói đi, đằng sau là thằng "Bạn" mới của Việt Nam, Philippin.
(Cuba): Làm học trò yêu thích thế nào rồi?
(Việt Nam): Ối giời ơi! Lại nữa! Ngừng lại đi! Và cảm gác rất đỗ bình thường cảm ơn đã hỏi. Giờ đi đi, tôi đang bận.
(Cuba): Ok, tùy anh.
Việt Nam trợt nhận ra 1 điều động trời khi Cuba vừ đi, cậu liên đứng lên đuổi theo Cuba với câu nói nghẹn ngào: " THẰNG CHÓ!!!! TRẢ VÍ TAO ĐÂY!!!!!!!"
_______________________________________________
  :) tạm biệt nhe!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net