C28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

{ Sau khi Israel từ chối đi cùng tôi về căn cứ Cộng Sản để quay về nước thì cũng là lúc đội con Lan tìm thấy tôi, với cái IQ cao ngất ngưởng của nguời Do Thái thì tôi cũng chả lo gì về việc họ bị bắt lần nữa đâu }

- Ủa đ*t mẹ đây năm bao nhiêu cơ???

" 1947, mày biết mà, bị lệch 1 cách trầm trọng "

Dell dell dell

- tao vui vì thằng Thái nó dell theo Phát Xít nhưng đ*t mẹ mày 1947 rồi mà thằng Nazi chưa tèo thì khổ dân Nga ra à, chưa kể cái kế hoạch sắp tới của Hitler nó có gây thiệt hại lớn hơn hay không

" nhưng biết làm sao được mày, thời gian ở đây 100% là lệch không chừa 1 mạch nào rồi "

Lan mệt mỏi cầm sấp báo cáo của Giải, vừa đọc vừa cố tiếp thu từng mạch sự kiện rối bù

- thế dân ta sao rồi?

" à, lúc đang bay tao bị bọn Thực Dân Tây Ban Nha phát hiện nên 1 số đồ bị hỏng, nhưng vẫn đủ lương thực để phân phát "

- :|

" nhưng theo thông tin mới nhất thì Pháp nó mới là người xâm chiếm mình như lịch sử nhưng có 1 điều là thằng này nó còn cho Spain quản nguyên 1 vùng lớn ở Cambodia và Việt, đơn nhiên người chu cấp cho lũ hãm lồn này là Mỹ "

" Không hiểu sao đột nhiên Việt Hòa quay lưng theo Mỹ sau khi nước Việt gần đến khoảng thời gian suy yếu trầm trọng, miền Bắc và miền Nam hiện tại là 2 miền trong giai đoạn khủng hoảng nhất "

" Người dân bị bóc lột sức lao động, số nguời chết đói đã đạt đến 12 triệu người, 1 số những nguời lao động bị bắt đi tra tấn, làm vật mua vui cho bọn Thực dân, Đông Dương đặt ra các loại thuế cao khiến người dân càng ngày càng khó khăn, nếu không trả thuế đúng hạn sẽ bị tra tấn hoặc bị giết, ước tính đã có hơn 2 triệu người tử vong "

-....... tao có được phép chẻ đầu chúng nó không

Nếu nói không thì tao cũng chẻ

" tao cũng muốn '-') nhưng mày đừng lo, Bác và tướng Giáp đã lên rất nhiều kế hoạch để dành lại tự do cho mọi vùng miền rồi, một số nơi đã được thoát khỏi bọn Thực Dân và đang trong giai đoạn đấu tranh giành lại các tỉnh thành, đá bọn xâm lược ra khỏi đất Việt! miền Trung đang là nơi gần được giải phóng, chờ tí là dành lại được rồi "

- heh, vậy thì còn lo gì nữa! cổ vũ dân ta chiến thắng lẹ đi, rồi sau khi chiến thắng bọn Thực Dân, tao với mày sẽ đến gặp Bác

Cậu cười lớn, như chiến thắng đã nắm chắc trong tay, mốc lịch sử thì có thể bị xáo trộn, nhưng việc Việt Nam chiến thắng sẽ không bao giờ thay đổi!!!

- kể cả bản sao hay bản gốc ta đều thắng cả thôi, điều này là hiển nhiên

Cậu và con bạn thân cười ha hả rồi bắt đầu chia nhau công việc để gửi đồ cứu trợ cho dân Liên Xô, Ukraine và Belarus ( nói thật chứ còn nhiều nước nữa )

___

" Chị lấy đâu ra mấy loại lương thực này thế? "

Russia ngỡ ngàng nhìn đống hộp cứu trợ trước mặt, Belarus ngồi đếm số lượng hộp, còn Ukraine đâu á? à cậu ta đang đi làm giấy đăng ký kết hôn rồi

- sao sao (^p^) thấy chị mày giỏi chưa hử? gói hết chỗ này chai mẹ cả cái bàn tay rồi

" đừng quên công của tao "

- giờ mấy chú chỉ cần báo cáo nốt với USSR xong rồi đi gửi đống này cho dân là được, bọn tôi có chuyện rất rất quan trọng phải giải quyết

" ừm hứm "

Và đó là giải quyết chuyện ở thế giới gốc

- À mà này Russia, mày đi xem thử kế hoạch mới rồi bàn với Stalin xem, nhớ là chuyển thêm nhiều lương thực vào các căn cứ phụ nhá
























Countryhuman gốc

" Đăk Lăk, mi lấy thêm nước cho tao "

Tây Nguyên mệt mỏi ôm cái chân đầy máu, Đăk Lăk nghe thế liền chạy ra ngoài lấy 1 xô nước sạch

" Em bảo chị không nghe, toàn cắm đầu lao ra mặt trận, giờ què mẹ một chân rồi thì địch đến chạy kiểu dell gì, em không kéo nổi chị đâu "

Đăk Lăk đứng gần cửa sổ ngó lên trời, máy bay vẫn thả bom liên tục ở bên ngoài

" mày "

" sao chị? "

" nếu tao mà chết ấy, mày nói với thằng Việt Hòa là bố trí lực lượng phòng không nhiều vào, chơi khô máu luôn nha mày "

"...... có cứt nha chị, chị đi mà tự nói, em đâu rảnh, chị không chết nổi đâu, đợi em đưa chị sang Đà Lạt là chị bất tử luôn "

Đăk Lăk trải tấm bản đồ ra chiếc bàn gỗ nhỏ, cậu cố gắng tìm đường an toàn nhất để đưa Tây Nguyên đến Đà Lạt

" ê, hay mày đưa tao đến Hải Phòng đi "

" ngậm mồm đi bà chị già, em còn muốn ăn chè Tây Nguyên chán "

Tây Nguyên thở dài, thằng em cô đúng số khổ, đang yên đang lành tự nhiên bị dội bom bất ngờ, số người chết giờ cô còn không ước tính nổi nữa, Gia Lai cùng Đăk Nông tham chiến bị thương nặng, Lâm Đồng thì thì không thấy xác ở đâu sau lần sang miền Nam hỗ trợ

BÙMMMM-

Đột nhiên 1 tiếng nổ lớn vang lên làm cả 2 giật thót mình, khói bụi bay hết vào trong nhà, Đăk Lăk nhoài người ra cửa

" MẸ NÓ! BỌN HÀN XẺNG ĐẾN RỒI! "

" Đăk Lăk, mày trốn đi, để chị mày lại cũng được! "

Tây Nguyên nhìn cái chân của mình, đúng là cái thứ toàn gây hại cho anh em, mày đúng là vô tích sự

" BỎ CÁI BÀ GIÀ CHỊ Á!!! "

Đăk Lăk liền cõng Tây Nguyên chạy khỏi căn nhà đổ nát, bom dội liên tục làm đất bên dưới lở càng nhiều

BÙMMMMMMM

" TÂY NGUYÊN! CHỊ ĐÂU RỒI! TÂY NGUYÊNNNN!!!! "

Đăk Lăk ho liên tục, cố gọi lớn tên Tây Nguyên...... 1 khoảng im lặng, chỉ còn tiếng bom vang lên ù tai

Cậu tặc lưỡi chạy đến nơi khác

" má nó, khốn thật! "

Tại Quảng Trị

" CỐ LÊN HOÀNG ƠI! 1 CHÚT NỮA THÔI LÀ TA LẤY LẠI ĐƯỢC THÀNH CỔ RỒI!! "

" THẰNG NÀO CHẾT THẰNG ĐẤY LÀM CHÓ NHÁ!! "

" ĐỘI TRƯỞNG MỞ ĐƯỜNG RỒI! LÊN!! "

Những thanh niên trẻ tuổi liên tục hô hào tiến lên phía trước, Quảng Trị và Quảng Nam sung sức cầm súng mở đường cho anh em

" CỐ LÊN CÁC ĐỒNG CHÍ!!! "

" ĐỪNG PHỤ LÒNG CHỊ EM TA Ở NHÀ LÀM RUỘNG VẤT VẢ GỬI GẠO LÊN ĐÂY CHO CÁC ĐỒNG CHÍ!! "

Hồi trước thằng Mỹ chiếm, bây giờ là thằng Hàn chiếm, đúng là chủ nào chó nấy

" CHI VIỆN KHÁNH HÒA ĐẾN RỒI TỤI BÂY ƠIII!!! "

Khánh Hòa nhảy khỏi xe máy lao thẳng về phía trước, 1 tay cầm súng 1 tay cầm chảo, năng nổ bắn chết 3 tên cùng lúc

" Hòa ơi là Hòa, mày phải giữ 1 vài đứa về tra hỏi chứ, sao lại giết hết như thế kia "

Bình Định cầm súng bắn tỉa, chạy đến bên cạnh 1 anh lính để yểm trợ, nhắc nhở Khánh Hòa bớt hăng, hăng quá lại dell có thằng nào để tra nữa thì toi

" ĐI MÀ NÓI CÂU ĐẤY VỚI HÀ NỘI ẤY! KHÔNG HĂNG ĐỜI KHÔNG NỂ!! "

ĐOÀNG-

_

" XÉ CỜ NHÀ NÓ ĐÊ!!! "

" YAYYYYYYY!! "

Nam Việt thở muốn đứt hơi, tay cầm 1 bình xăng ném thẳng vào đống cờ 5 sao Trung Quốc mới gỡ xuống, đốt 1 phát rực trời

" Bà mẹ nó hộc- treo gì treo lắm "

" Thế mới là anh bạn Trung Hoa tự cao tự đại của chúng ta chứ, đúng không Nam Việt, thằng hoa quả sơn đấy không biết đã trốn đi đâu rồi "

Giải vừa cười vừa vỗ bôm bốp vào vai Miền Nam

" hơ...... khoan đã Mặt Trận "

"......"

" CÁC ĐỒNG CHÍ! LÙI!! "

Nam Việt hô lớn, từ từ bước lại gần cái xác đang nằm dưới đất, anh vén áo rồi đến ống quần của nó, sau đó kiểm tra đầu tóc của cái xác

" Đây là..... chip điện tử? "

Mặt Trận nhíu chặt mày rồi như nhớ ra gì đó liền tự đánh lên đâu mình 1 cái

" ây ya tệ thật, ngày ngày đi trồng rau cuốc đất, giờ thì quên mất đây là thế kỷ bao nhiêu rồi, còn tưởng đang là năm 2034 "

" được rồi mọi người, chúng ta chỉ dùng sức người là chính nên cần phải hồi phục sức khỏe, tôi cần 1 vài đồng chí giúp tôi đưa những con người nhân tạo này cho viện nghiên cứu của Liên Xô "

Nam Việt lướt nhẹ qua người Giải

" sử dụng kế hoạch đó "

" rõ "

Ở đâu đó tại miền Trung

" này Hà, tao lấy phi cơ mày lấy xe tank nhá "

" chị Belarus lấy cho em vài cái xe máy với ạ "

" nhớ yểm trợ cho tôi đó Yến "

" CÒN NHIỀU LẮM!! MỌI NGƯỜI CỨ LẤY THOẢI MÁI! "

Belarus đứng trên 1 chiếc xe tank hét lớn, các chị em phía dưới chỉ biết cười xòa rồi mỗi người chọn 1 cái

" Belarus, em mang đủ không đấy? "

" đủ chứ, xe tăng, pháo, đại bác, phi cơ, súng bắn tỉa, T-34, AK47, bom, mìn v.v trời ơi em mang nhiều lắm, toàn sở trường của người Việt Nam "

" haha, cái nào mà chả là sở trường của chúng tôi "

" ấy ya, cô thật biết đùa nha "

" nah, tôi nghĩ đó không phải 1 câu đùa đâu, trẻ con thời chiến còn biết dùng súng ôm bom cảm tử thì người lớn bọn tôi học tý là làm được à, trễ quá thì vừa học vừa làm thôi "

1 cô gái đi đến đặt tay lên vai Belarus

" cô có đưa súng thủy lực đi không? ở miền Tây đang rất cần nó "

" Oh miền Trung, để tôi lấy cho, cô lái xe máy đến đây đấy à? "

" ừm "



























- Vậy là Hàn Quốc, Trung Quốc chiếm nhiều nhất?

" yep "

- vậy thì thôi

" ủa mày, không lo gì hả? "

- lo mần cái méo gì, Mỹ nó có hơn mấy ông giáo sư Harvard còn thua, giờ mấy thằng kia cũng chả làm được gì đâu, với lại công nghệ của ta cũng tiên tiến hơn rồi đúng không

Heh, nếu ai đó nói rằng Mỹ hãy làm như cách từng làm với Nhật thì Việt Nam tiêu đời chắc, ừ đúng đấy, bọn tao tiêu đời, bọn mày chia năm xẻ bảy đất nước của tao..... nhưng chưa chắc nó đã là của chúng mày đâu :) có chết tao cũng gây họa cho lũ chúng mày để chúng mày trả lại mảnh đất này cho những con người Việt, chúng mày sẽ dell bao giờ dám đặt chân vào đất nước tao và nói rằng " đã chiếm được Việt Nam "

DELL.BAO.GIỜ

" heh- tự tin ghê "

- nói chung là choa đếch care, thế có cách mạng tháng 8 không?

" có "

- yên tâm, thắng là cái chắc, lo thằng China đã

" mà sao mày vẫn ở dạng nguời thế? "

- thế mày có muốn trở thành mục tiêu dễ chết nhất không?

" không "

......

RẦM!

XOẢNG-

" BE CAREFUL NORTH KOREA! "

Campuchia tức hộc máu nhìn cái đống thủy tinh dưới sàn nhà

" Why should I share a room with you, tch- "

North-giả.điếc-Korea tiếp tục công việc chế tạo bom hóa học của mình, Cam bốc khói chạy lại đấm vào mặt Triều Tiên, cậu ngã lăn ra, lồm cồm bò dậy cầm bình hóa học đập thẳng lên đầu Cam

"FUCK IT! YOU WANT TO DIE HUH!?"

Triều Tiên điên máu thụi cho Cam 1 cái vào bụng làm cậu ta phụt cả máu

" DANM IT! "

RẦM!

XOẢNG-

...

Cốc cốc

" Hello hello "

Cả 2 dừng tay nhìn qua cửa phòng, nếu không có tiếng gõ cửa chắc 2 đứa dí nhau vào nồi thí nghiệm nấu lẩu quá

" An? mày đến đây làm gì? "

Campuchia cọc cằn hỏi, tay không quên nhéo mạnh lên eo của Triều làm cậu ta hít 1 hơi thật sâu

- Tao tới xin vài quả bom, mà 2 thằng bây đánh nhau đấy à?

Từ trên xuống dưới cả 2 đều rách cả bộ quân phục, mặt mày dính máu cho thêm 1 thằng thâm mắt, 1 thằng thâm má, mà chắc chắn là máu còn 1 bãi ở sàn

- đánh nhau ít thôi, tí Nazi mang quân sang đột ngột là chúng mày tha hồ ăn kẹo đồng

" rồi rồi, bà chị không cần lắm mồm thế đâu "

- thế thằng nào đợt đi hội nghị mà chửi nhau với bọn quý tộc như chó sủa đây hử?

" tch- "

- ê Triều Tiên, oi Triều Tiên, ey ey Triều Tiên

" ch- chuyện gì? "

- giới thiệu cho chị mày mấy quả bom hóa học cái coi

" à vâng, Cambodia, mày cút ra chỗ khác hộ tao "

" con c-
____

Keng keng

" chà, tôi còn tưởng chị chết rồi cơ "

- mày trù chị mày chết hay gì // pha thuốc //

" rõ ràng tôi và Cuba thấy chị chết rồi mà? " // đốt //

- mày đứng ngoài cửa phòng tra tấn thì biết tao chết hay chưa đâu, có mỗi cái lỗ nhỏ như cái lỗ mũi nhìn vào mày tưởng tao chết cũng đúng

" chị trốn ra kiểu gì? "

- có vài anh lính đến cứu

" sao trông chị lành lặn thế? "

- mày muốn tao mất chân mất tay hay gì // khuấy thuốc //

" sao chị vẫn nói được thế? " // viền bom //

- sao mày hỏi lắm thế?

" hỏi han sức khỏe thôi "

- muốn nói là dell tin tao là 'người chị' siêu 'tuyệt vời' của mày thì nói mẹ đi đm

" thế chị không phải An hả? "

- * bà cố nội cái thằng này * tao An nè ông cố nội

" không tin "

- không tin sao vẫn giúp tao tạo bom hóa học

" đúng thứ mình thích thôi "

- ừa ừa ông già

XOẢNG!

BÙM!

- NỔ BÌNH! NỔ BÌNH!






























Cậu ôm cả thùng bom chạy về phòng, tay mò mẫm dưới gầm giường để tìm lại quả trứng hôm lấy được trong lõi hệ thống

[ Đã lưu sự kiện ]

- mày đây đấy à

1 cậu bé cao khoảng 135cm với mái tóc xanh lá sáng đứng trước mặt cậu, quả trứng nở ra thằng bé này đấy hả?

[ Tôi là Hanstar, rất hân hạnh được gặp kí chủ ]

- à, có lẽ tao không phải đặt tên cho mày rồi

[ người đi trước đã đặt tên cho tôi, giờ 'người chơi' đó đã chết nhưng tôi vẫn giữ cái tên này ]

- người đi trước à? À đúng rồi! còn chưa đưa báo cáo cho Thành!

Cạch-

[ Kí chủ không cần phải tìm đâu ]

Cậu vừa bước 1 chân ra ngoài cánh cửa liền đứng lại quay đầu về phía Hanstar

[ Họ đã sáp nhập rồi ]

- sáp nhập...... gì?

[ 'Người điều khiển nhân vật' đã sáp nhập Thành (1) và Thành (2) để nhận phần thưởng ]

Trước mặt cậu hiện lên số phần thưởng mà hệ thống đã đề cập lần giao nhiệm vụ

- ê nè nè nè, rõ ràng tao còn chưa đồng ý mà, sao lại thế được

[ Nhưng 'nguời điều khiển nhân vật' đã chọn sáp nhập, không thể thay đổi, mọi dữ liệu về Thành (1) và Thành (2) đã được loại bò ]

- đùa nhau đấy à...... ĐỪNG BẢO LÚC ĐẤY TAO CHẾT VÌ THẰNG SỬ DỤNG NHÂN VẬT 'TAO' ĐẤY NHÁ!

[ Correct, chúc mừng kí chủ đã đoán đúng! ]

[ Hành động của kí chủ sẽ bị ảnh hưởng bởi 'nguời điều khiển nhân vật' cụ thể là người đang chơi cái tựa game này ]

[ Kí chủ sẽ không thoát khỏi những sự kiện mà 'nguời điều khiển nhân vật' đã tạo ra dựa trên những lựa chọn của họ, dù kí chủ lúc đó có quay đầu bỏ chạy cùng Y/N, kí chủ cũng sẽ bị bắt và tra tấn đến chết ]

" Thế tên 'nguời điều khiển nhân vật' đấy đã chọn cái con mẹ gì mà nhân vật của nó lại chết "

- Lan?

[ Tôi sẽ cho kí chủ xem nếu bỏ 100 xu ]




















- Aizzz, bị quân Phát Xít bao vây rồi, giờ sao mày

" thử chọn lao thẳng đi "

- ok

[ Lao thẳng ]

- Ugh- té lẹ té lẹ

Nhân vật chính trong màn hình rút súng lao về 1 phía nắm chặt lấy cổ áo tên lính làm bia đỡ đạn sau đó chạy qua hành lang, đột nhiên 1 viên đạn bắn thẳng vào chân nó

- Á! Thôi chết rồi! à ờ ờ PHẢN CÔNG! PHẢN CÔNG!

[ Đã chọn vũ khí : dao ]

" BỐ CON NGU NÀY! LÚC NÀY PHẢI ĐỨNG DẬY CHẠY TIẾP CHỨ SAO LẠI PHẢN CÔNG! "

Đột nhiên J.E xuất hiện và tấn công nhân vật chính, nó bị đâm vào vai, mất máu bất tỉnh, sau đó bị lôi về ngục chờ đến khi tỉnh dậy liền bị tra tấn

" đcmnr, hình ảnh đặc sắc vl "

- máu me be bét luôn, không uổng số tiền tao bỏ ra

[ You died ]

- ơ? sao chết rồi???

" cái gì thế, mày chết rồi kìa, còn 3 mạng mà, mày hồi sinh lại đi "

- tao quên, chơi lại nào!

























[ kí chủ chỉ là 1 nhân vật bị điều khiển đang trong 1 khoảng thời gian vô chủ nhất định thôi, sớm muộn gì 1 Ending mới sẽ được tạo ra ]

- mày nói như tao chỉ là 1 món đồ không ấy

[ Kí chủ không là ai cả, đơn giản kí chủ chỉ là 1 con rối cho 'người điều khiển nhân vật' thậm chí kí ức rõ ràng về thế giới của mình kí chủ cũng không có ]

- kí ức?

[ Còn nhớ tựa game tổng hợp các thế giới bên trong điện thoại của kí chủ không? ]

- game? game nào mày? tao nhớ đâu có cái game tổng hợp nào đâu?

[ đó, kỉ chủ quên hết rồi, thứ kí ức kí chủ được nhồi nhét vào chính là kí ức ở một thế giới mà kí chủ còn chưa từng đặt chân đến, là kí ức của nhân vật Việt Nam ở thế giới gốc, kí chủ thật sự chỉ là nguời thay thế cho nhân vật đó, vì đơn giản nó đã chết ở WW5 ]

[ Và những nguời bạn của kí chủ cũng thế ]

" Cái- "

-.......

À- ừ-

Cậu không nói gì chỉ lẳng lặng ôm thùng bom ra khỏi phòng

Lan đi đến nhà ăn với mong muốn cái ăn sẽ giúp nó giải tỏa cái lo âu khốn nạn này, sau 1 hồi nó sẽ gọi cho mấy đứa bạn ở thế giới countryhuman gốc, còn đứa rớt chung hố với nó...... chắc cũng biết rồi





















Mệt mỏi không mày?

Không, tao thấy bình thường


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net