C4 : Mấy chuyện trên biển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- hề hề hề , tiếp theo là gì đây >=)

Trên 1 con tàu lớn , mụ phù thủy cười 1 cách kinh dị , 'lay động' lòng người , bên cạnh là 1 chiếc vạc sôi sùng sục , xanh lè xanh lét

- Ditme nấu mãi vẫn chưa được là sao má?? mỗi bát súp thôi cũng éo được

À thì cậu đang nấu 1 vạc súp , nếu hỏi nồi đâu thì nồi chảy hết rồi ok >:((=

{ Sau 2 ngày mò mẫm thì tôi mới phát hiện ra là cái nút biến hình của ngọn hải đăng nằm ngay trên cái màn hình định vị, thế mà trước giờ tôi chả để ý , cảm giác éo khác gì tìm chai tương ớt cho mẹ ;-; }

- thôi ném cho cá ăn vậy ( ăn xong chết mẹ nó luôn 1 bầy ) // ngửi ngửi // đcmnr mùi chất độc phóng xạ đây mà

Nhìn quả vạc chứa cái chất từ xanh chuyển tím đen là biết nó 'ngon' cỡ nào rồi =)) đứa nào loi nhoi tý nó cho ăn

- ầy~ 2 tuần rồi mà mình vẫn không thấy 1 country nào , mình thật là may m- . . . '-')

Cộp !

* Cái gì vừa phát ra thế nhỉ * ,_,) // chạy lên //

Hình ảnh 1 cô bé người ướt sũng đang nằm thở hổn hển đập vào mắt cậu

" a- ai đó KHỤ ! KHỤ ! l- làm ơ- n ... "

- . . . tiếng Việt ?

Cậu bước đến ngồi xổm cạnh cơ thể ướt sũng đó , nhìn ngắm 1 hồi rồi lấy tay bắt mạch

* hmmmm , nhịp đập đang yếu dần , da thì khô với lạnh , mặt thì nhợt nhạt , trán thì nóng , chắc sốt rồi *

Kết luận : Có thể cô bé đã ở duới nước rất lâu dẫn đến tình trạng hiện tại

- đi lấy sách vậy '-') // đứng dậy //

Cậu thì thuộc loại thiểu năng có học thức nên ít nhất éo ngu đến nỗi quên giữ ấm cho cô bé ... mà là CẦM XÔ NƯỚC NÓNG DỘI CÁI ÀO VÀO CON NHÀ NGƯỜI TA !!!

{ ..... ai còn cách gì không? }

- ờm . . . bước đầu , ấn vào ngực nạn nhân 30 lần '-') ,_,)

* ngực là chỗ dell nào nhể •-• *

.    .    .

.    .    .

.    .    .

Tay lật đi lật lại liên tục quyển sách các cách cơ bản cứu người bị đuối , chợt đầu cậu nảy 1 ý tưởng ( siêu siêu mất nết )

- ... A ! ống thông bồn cầu hả =Đ

Và hình ảnh tiếp theo là hình ảnh 1 đứa thiểu năng ác ôn độc tử cầm cây thông bồn cầu Thụp Thụp vào mồm của 1 cô bé sắp die với 1 lí do không thể chối cãi

- Tao đang hô hấp nhân tạo cho nó =Đ

.

.

.

.

.

.

" ư ư- "

- tỉnh rồi hả cưng?

Nguời tóc dài rối với thân hình cao gầy ngồi thụp xuống trước mắt cô bé nhỏ

" a! c- ch- chị l- là- "

- Chị? ừ, chị thì chị, chị mày mới cứu mày đóa, lo. mà nghỉ đi, đầu còn choáng chán mà đúng không

Nhắc đến đây, cô bé mới thấy hơi nhức đầu, chắc là do bơi duới biển quá lâu

- Bánh mì nà, ăn đi, không có nhân đâu đấy

Cô bé nhìn cậu với đôi mắt không lấy 1 tia sáng màu hạt dẻ

Nụ cuời của cậu cứng đờ rồi thầm nghĩ, biết thế nhét thuốc ngủ vào mồm nó cho rồi

Cô bé ngập ngừng nhìn khuôn mặt cậu tối sầm lại, e dè hỏi tên của vị ân nhân, cậu hơi nghiêng đầu rồi cũng trả lời cho qua

- Việt Nam, 1 kẻ lạ lẫm

" Trường Sa, 1 đại diện ạ "

Nhận được câu trả, vị ân nhân cũng chẳng hỏi gì thêm mà bước lên trên để cô bé lại với ổ bánh mì và sữa nóng

.     .     .     .

- Nhóc khỏe rồi hở? Cũng nhanh đó, mới chiều thôi mà

Trường Sa đưa đôi mắt hơi khô màu hạt dẻ, từng bước 1 đến chỗ vị ân nhân

" E- em cảm ơn ạ! "

- nhỏ cảm ơn cái gì? Đồng bào với nhau mình giúp nhau cũng đâu có sao?

Cậu đưa bàn tay xoa rối tóc của cô bé đang cúi thấp nguời, cô bé hơi ngửng đầu rồi lại cúi xuống

-.... choa lạy cưng đấy, ngửng mặt lên đi không chết cưng đâu

" d- dạ "

Cậu dẹp nhẹ chuyện đấy sang 1 bên, lấy bộ dụng cụ y tế rồi kiểm tra qua nhiệt cơ thể và các chi của Trường Sa, cậu thầm đánh giá cơ bắp tứ chi rất phát triển, tương lai có thể cao tận m8 đấy

- Trường Sa nhé, chị đây cứu nguời không công là không có thật đâu đấy

Trường Sa, đang để cho cậu xem qua bụng lập tức cứng nguời

" V- vâng "

- Câu cá đi, chị mày nướng

" Dạ! "

.     .     .     .

Đã qua 3 ngày Trường Sa tĩnh dưỡng trên thuyền của cậu, cô bé khỏe ra trông thấy, và cũng cao lên thật, cậu có chút ghen tị với khả năng tăng chiều cao của nhỏ đấy

Vào 1 ngày chẳng nắng chẳng mưa, đột nhiên cô bé biểu hiện có chút kì lạ, cậu xem như đó là 1 điều bình thường cho đến khi-

" chị.... CHỊ ! CHỊ CÓ THỂ ĐƯA EM ĐẾN ĐÓ KHÔNG ! "

- :)?

" anh... anh! anh của em đang ở đó! "

- ở đâu ?

" ở đó , ngay trên quần đảo của em ! anh em đang gặp nguy hiểm ! "

- ngay trên quần đảo của mày là ở đâu !? nói rõ ra đi!

"..."

- . . .

.   .   .

.   .   .

.   .   .

- mày có ba mẹ ông bà không // xoay bánh lái //

Con tàu lớn di chuyển ( lạng lách ) trên mặt biển khơi , Trường Sa đầu quay như chong chóng đu bám trên cột buồm , tưởng chừng sắp nôn đến nơi

" ụ , e- em ục ục c- c- c- ó "

Mặt nhỏ tái mét ôm chặt cột buồm với hi vọng không mửa hết bữa sáng ra ngoài

" hụ ọc ọc"

- ĐỪNG CÓ NÔN LÊN TÀU CỦA 'CHỊ' EM ƠI

" D- DẠ ! ọc ọc "

Vút

" ụ– hoẹ "

- say tàu hả em?

// đã xuất hồn //

- '-') * ít nhất chưa nôn ra bữa sáng *

Bữa sáng ăn toàn bánh mì không , giờ nôn ra 1 đống cháo chắc không sao đâu ha ?

Trong suốt cả chuyến đi , cậu đã lạng lách , đánh võmg như dân du thuyền chạy trên biển

Trường Sa ngỡ ngàng , ngơ ngác và bật ngửa , nôn thốc nôn tháo đến nỗi thấy cả ông cố Đại Cồ Việt đang trên suối vàng bắt cá , trên bờ là Đại Nam và Tây Sơn đang chí choé cái chuyện gì đó

" ối zồi ôi ảo giác , ma thuật gì đây- hoẹ~~~ "

.  .  .

- êy em , dậy dậy // tát vào mặt Trường Sa //

- Chúng ta quay lại biển Đông rồi , giờ em chỉ đường đi

Thật ra cậu từng đến cả 2 quần đảo rồi đấy ! nhưng do lúc đó chưa quen đi tàu nên say sóng nôn như cháo đổ trong phòng vệ sinh thế là chả biết đường mà đến đấy

" Dạ ! // chỉ tay // hướng đó ạ ! "

- OK // xoay bánh 180° //

" ụ T^T "

- mà này , anh em bị gì đấy

" chị biết Trung Hoa không ạ? "

- à.... *sao nghe ngứa lỗ tai thế nhể*

Cứ thấy tên ổng là thấy có điềm

- rồi mày kể rõ con cụ nó ra đi , dell hiểu gì cả

" '-') "

Trường Sa Pov :

{ Tớ là Trường Sa , anh trai tớ là Hoàng Sa , anh em tớ là 2 quần đảo nhỏ thuộc nước Việt .... bọn tớ có 1 người chú ở bên Trung Hoa , hắn à tên khốn đó dám phá vỡ lời hứa, đến xâm chiếm nhà của chúng tớ, khi chúng tớ cố gắng chống chọi đến gần vách đá thì anh tớ liền đẩy tớ xuống rồi nói tớ hãy trốn thoát an toàn và tìm người giúp.... tớ đã bơi liên tục trong 2 ngày, kết quả là tớ đã kiệt sức và ốm nặng , để dòng nước mặn cuốn trôi đi , trong 1 ngày trời chỉ trực chờ cổng Thiên Đàng mở ra và đón tôi đi, cho đến khi đôi mắt mệt mỏi và mờ nhạt của tôi thấp thoáng 1 con tàu lớn, tôi đã nghĩ nếu đó là kẻ địch chỉ tổ rước hoạ vào thân và những người khác nhưng nếu tôi không làm gì?.... lấy mọi sinh khí còn lại trong cơ thể, tôi cố gắng bơi đến và trèo lên.... còn lại thì tôi không nhớ, lúc tỉnh dậy còn tưởng bị mất lần đầu rồi cơ, à thì ra là 1 chị đẹp cứu mình nhưng chắc do buồn ngủ nên quên mặc đồ cho mình chăng? }

Trường Sa dõng dạc kể từ đầu đến đuôi ra cho vị ân nhân của mình, đôi mắt cô bé sáng lên

Vù—

" Oái ! ch- chị , l- lệch đường rồi ! "

- Ờ , rồi sao

" Nh- nhưng anh em- "

- Không!

" D- dạ?? "

- Có cái nịt cưng ơi!! Cưng tính nhờ 1 đứa chỉ có mỗi 1 cái thuyền với 1 ít vũ khí phòng thân đi chọi với 1 lũ trang bị full giáp hả cưng!!!

"....."

- giờ mày tính túm cổ tao chết chung hả , mày có thấy tao đi 1 mình không đấy

"...."

- Giờ thì đi , mày mà chết đó với anh mày chắc tao cười , đi tìm đất liền thôi !

.

.

.

- Hêy , em check đống đồ ăn trong kho cho 'chị' cái

" RÕ ! "

Trường Sa sau khi được thông não chi thuật thì cuối cùng cũng chấp nhận đi tìm đất liền để tìm 1 người đáng tin cậy hơn

{ Trường Sa là 1 cô bé ngoan và thông minh dù sao thì mới còn chút xíu nên nhỏ khá dễ tin nguời }

" ờm– chị ơi ..... "

- sao đấy // xoay bánh lái //

" ọc- à ọc- ọc- t- tại sai ọc ! ch- chị lại có mấy cái vũ khí ụ~~ ọc ! quân sự này vậy hụ ! "

- mấy thằng Tư Bản cho chị ý mà

" '-') " * tin thế quái nào được ! *

- hêy , sau tàu của ta lại kẹt thế ?

" dạ ? "

RẦM ! RẦM !

" A- CH- CHỊ ẶC ! "

1 cái xúc tu từ mặt biển nhô lên , quấn chặt lấy cổ con người nhỏ bé , Trường Sa tái mặt , cố gắng dùng 2 tay thoát khỏi chiếc xúc tu nhầy nhụa , nhớp nháp

- ??? ! DÃY ÍT THÔI EM ƠI!

Thế dell nào lòi ra thes giới Fantasy rồi???

" hặc- ặc- ặc- ch- chị ặc- "

- GIẢ VỜ CHẾT ĐI

RẦM !

- MÁ ! NHANH LÊN CLM // rút chốt //

RẦM !

Gần nửa con tàu bị phá nát , trời bắt đầu nổi cơn điên , gió lớn thổi mạnh làm bay cột buồm , 1 cái xúc tu phóng đến , quật mạnh cậu xuống kho lương thực

- MÁ MÀY , BỐ MÀY CAY MẤY CON NHƯ MÀY LẮM ĐẤY!

BÙM—

Kho lương thực nát tươm , trán cậu bắt đầu rỉ máu , nhưng cái bản mặt vẫn hiện từ 'BỐ TỨC' rồi hung thần hổ báo cầm quả mìn ném cái Bùm vào phần xúc tu vừa quất mình

Về phần Trường Sa , cô bé đã phải cố trấn tĩnh bản thân , hít thở nhỏ và ít nhất có thể để con xúc tu mất dần cảnh giác

Đúng như 'chị' đẹp nói , phần bị siết dần thả lỏng , vào đúng lúc nó giơ cao , tính lôi cô bé xuống để ăn thịt , thì chính là lúc Trường Sa thừa thời trốn thoát !

Tay chân quơ mạnh , 1 tay cào , 1 miệng cắn , Trường Sa đã thành công tuột xuống , ngay ở dưới có 1 đống vụn nát , Trường Sa nhắm chặt mắt , tưởng chừng như cả cơ thể tiếp giáp với nền gỗ vỡ vụn đầy sắc nhọn .... thì ....

- em không sao chứ

Cả cơ thể Trường Sa được nằm trọn trong 1 vòng tay

" e- em •///• "

.

.

.

- em có sao không ?

" em- em ///•///•/// "

Thay vì 1 cảnh xiên nội tạng như mọi ngày thì chúng ta có được 1 tô cơm chó ngon lành nhưng dell bổ dưỡng , giống như mọi tiểu thuyết ngôn ( lừa ) tình khác thì , nữ chính sẽ động lòng nam chính và cả 2 sẽ có 1 cảnh mắt đối mắt trước khi tiếp tục chiến đấu , sau khi dẹp loạn , cả 2 sẽ ngại ngùng hay gì gì đó

Nhưng ..... Ở ĐÂY THÌ KHÔNG! rất tiếc là Trường Sa éo phải nữ chính và sau này cũng éo phải mỗi nó động lòng thôi đâu

Thay vì mắt chạm mắt lãng mạng 3 giây thì đứa thiểu năng này lại vứt con nhà người ta sang một bên khi thấy ổn =))

Bằng 1 thế lực huyền bí nào đó , con Kraken sau 1 giây cơm chó liền cay cú bỏ đi , đang ế vợ tự nhiên cứ bắt thấy cảnh này là sao !? , nó thấy mà nó đau nòng á!

Ào-

" ơ? "

- ơ gì em?

" à không ... ý mà đây đâu phải tàu biển đâu "

Vâng , Trường Sa đang đứng trên khoang 1 ngọn hải đăng trôi nổi

" ủa 'u'? "

- đừng hỏi gì cả =)) với lại tàu hỏng rồi , ta đi bằng cái này >=}

" :))? "

- vào buồng lấy mấy cái bánh mì mà nướng đi

" dạ ^^ "

- à mà tự mà chăm sóc chính mình ok , tao không chữa trị cho mày được đâu // thả câu //

" ... dạ ^^ "

Trường Sa im lặng nhìn khuôn mặt đỏ choét của cậu .... mùi máu tanh tưởi đó không làm chị khó chịu sao ? mặt chị đỏ loe loét rồi kìa ...

- nhìn gì đấy , đi nướng bánh đi , đói vl ra rồi // xoa bụng //

" dạ ! "

{ Countryhuman có thể biến thành dạng người nên chắc chắn Trường Sa không thể biết tôi là 1 quốc gia rồi , mà nếu là 1 cấp cao dày dặn thì để ý dòng chảy quần què gì đó thì có thể phát hiện đấy , mà lâu rồi chưa thấy tóc khác màu cờ }

- hây , sao tóc em màu đỏ thế

" dạ ? à là đại diện thì tóc dựa theo màu cờ ạ " // nhét bánh vào lò //

- thế có màu tóc bình thường không

" không có chị ạ , thế là người bình thường ấy chứ "

- '-') * ơ thế tao là thể loại gì "

" hoặc có thể là hậu duệ "

- * =Đ *

" nhưng mà họ có dạng người bình thường và đặc điểm là có 1 dấu ấn thôi "

- * >=// đcmnr * ừa

{ countryhuman 1 là được sinh ra để ông trời chọn , 2 là người được chọn để kế nhiệm và là người nối tiếp kẻ trước được gọi là hậu duệ }

* thôi cứ coi như là bán quốc giống Hetalia vậy *


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net