Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bụp, cửa phòng đóng lại, ba người ngồi trong phòng nhìn nhau

Rồi ai rửa-Tuấn Khải

Tôi không biết rửa-Thiên Tỉ

Bưng chén dĩa vào sàn nước đi rồi anh dạy mấy chú rửa-Nhất Lân

Tuấn Khải, Thiên Tỉ đứng dậy tay này tay kia bưng chén dĩa vào sàn nước

Rồi làm gì nữa-Tuấn Khải

Nhất Lân nhìn qua lại không thấy miếng rửa chén và nước rửa ở đâu, lắc đầu

Đi mua đồ rửa chén-Nhất Lân

Thế là ba người ung dung đi đến cửa hàng tiện lợi. Vừa đi vừa tám chuyện

Hôm nay trời trở lạnh rồi, mùa đông năm nay chắc đến sớm-Tuấn Khải

Năm nhất khi nào đi huấn luyện quân đội ta?-Nhất Lân

Tuần sau thì phải-Tuấn Khải

Với vai trò là người trong hội học sinh chúng ta phải đi để phụ giáo viên-Thiên Tỉ

Khỏi nhắc-Tuấn Khải, Nhất Lân đồng thanh

Rồi chúng ta mua gì để rửa chén-Thiên Tỉ, thanh niên không biết gì về bếp núc =_=

Hay mua luôn máy rửa chén cho tiện-Tuấn Khải

Rồi để lên đầu chú hay gì, bếp kí túc xá có chừa chỗ để máy rửa chén đâu-Nhất Lân

Cũng đúng, vậy chúng ta mua gì để rửa chén-Tuấn Khải, thanh niên không biết gì về bếp núc ver 2 =_=

May là hai thằng này không phải em tui, không là tui tán cho mỗi đứa 1 cái rồi, ba mẹ chiều quá-Nhất Lân pov

Tới cửa hàng tiện lợi, 'ting' cửa tự động mở

Kính chào quý khách-nhân viên

Trước mắt là mua miếng rửa chén với nước rửa chén-Nhất Lân

Miếng rửa chén như thế nào-Tuấn Khải

Nhất Lân lúc này (-_-;)・・・

Mấy đứa mua gì mua đi, anh đi kiếm đồ rửa chén-Nhất Lân

Sau khi đi vòng vòng trong cửa hàng thì trên tay mỗi người là một cái giỏ chứa đựng nhiều đồ ăn thức uống, chỉ có mỗi Nhất Lân là mua đồ cho ký túc.

'Tích, tích, tích...' máy quét vạch cute ^^

Các anh quẹt mã hay trả tiền mặt-nhân viên. Tuấn Khải giơ điện thoại ra 'tích'

Cảm ơn quý khách-nhân viên

Ra khỏi cửa hàng

Sao không mua cái cửa hàng luôn đi, mua gì mà mua lắm-Nhất Lân

Ý kiến không tồi, ngày mai mua-Tuấn Khải

Cửa hàng đó của nhà tôi, cậu vừa chuyển tiền vào tài khoản của tôi đấy-Thiên Tỉ

Sao cậu không nói sớm-Tuấn Khải

Chưa kịp nói cậu đã thanh toán-Thiên Tỉ

Rồi được rồi, của ai không quan trọng, quan trọng là về rửa đống chén r còn lên lớp, mấy tiếng nữa là có tiết rồi, muốn lão sư Trần hốt mấy cậu lên khai trương giám thị hay gì-Nhất Lân

Hay để học xong rồi chúng ta về rửa-Tuấn Khải

Cậu muốn thế cũng được, chỉ có điều.....-Nhất Lân

Điều gì-Thiên Tỉ

Có nguy cơ các cậu không được dạy nấu ăn và không được ăn đồ ăn, thậm chí đến cái chén cũng không được đụng để đựng đồ ăn mua bên ngoài-Nhất Lân

Vì sao không được-Tuấn Khải

Các cậu muốn thử tôi không cản, chỉ là hậu quả tự gánh lấy-Nhất Lân nhún vai

Ghê vậy à, ai mà khiến cho anh sợ như thế-Tuấn Khải

Để anh kể cho mấy chú nghe, hồi đó anh không biết nấu ăn hay rửa chén giống như mấy chú vậy. Xong một lần ba mẹ anh đi du lịch riêng, quăng anh và Hoành Nhi sang nhà Vương Nguyên. Nhà Nguyên Nhi đặc biệt không có người hầu, cũng không có quản gia, mỗi tuần thì có nhân viên đến lau dọn thôi. Lúc đó Nguyên Nhi cũng giống hồi sáng, nấu ăn cho anh và Hoành Nhi, vẫn nói câu 'luân phiên nấu', ăn xong thì anh và Hoành Nhi rửa bát. Anh cũng giống mấy chú bảo để đó rồi chiều tối ăn xong rồi rửa, cuối cùng Hoành Nhi nó rửa xong nó nói với Nguyên Nhi. Thế là 3 ngày liền anh không được ăn cơm, chỉ uống nước qua ngày. Lúc đó anh ngoan cố lắm, ngày thứ 4 chịu hết nổi anh mới xin lỗi Nguyên Nhi. Sau đó thì nó với Hoành Nhi dạy anh nấu ăn, rửa chén, dọn nhà các thứ. Sau đó anh nghĩ lại thấy nhục cho bản thân khi để hai đứa nhóc dạy mình-Nhất Lân nhớ lại

Cậu ấy sống một mình à-Tuấn Khải tò mò

Nó sống với ba nhưng ba nó đi công tác thường xuyên nên không có nhà-Nhất Lân đáp lại thắc mắc

Ba cậu ấy không sợ à, nhà có quản gia hay người hầu không nói, đằng này không có-Tuấn Khải

Anh không biết ba cậu ấy nghĩ như nào. Còn việc quản gia và người hầu là do cậu ấy không thích, còn lý do mà cậu ấy không thích thì anh không biết, có Hoành Nhi biết thôi-Nhất Lân

Hmm, tò mò về Vương Nguyên ghê-Tuấn Khải

Vậy Chí Hoành của anh như thế nào-Thiên Tỉ

Gì, em trai anh á, nó dễ thương từ nhỏ đến lớn. Nó là kiểu người đi đâu ai cũng yêu cũng mến. Hồi nhỏ cưng lắm lúc nào cũng một tiếng 'anh hai' hai tiếng 'anh hai', suốt ngày làm nũng với anh. Sau này từ Anh về nó hết nhũng nhẽo rồi, mà cái việc đem anh hai ra làm bia đỡ đạn trước sinh vật kì bí như gián, chuột, nhện là không bao giờ thay đổi. Ơ khoan, sao chú em lại hỏi tới Hoành Nhi-sau một màn tự luyến về em trai thì Nhất Lân đã ngộ ra một điều

Ờ không có gì, chỉ là tò mò thôi-Thiên Tỉ

Mấy chú không ai thắc mắc gì về Đình Tín à-Nhất Lân

Cậu ấy hả, ừm có tí thắc mắc là gia thế cậu ấy thôi-Tuấn Khải

Thắc mắc đúng điều rồi đấy, biết nó 8 năm trời anh cũng chẳng biết gì về gia thế-Nhất Lân

Họ La có ai quyền cao chức trọng không ta-Thiên Tỉ

Tám nhảm một hồi đã về đến kí túc xá

Thôi dẹp sang một bên đi, đi rửa chén-Nhất Lân

Còn bao lâu nữa có tiết-Tuấn Khải

Còn khoản 1 tiếng nữa-Thiên Tỉ

Vậy rửa nhanh đi, anh còn nửa tiếng lên lớp rồi đấy-Nhất Lân

Rồi rửa như thế nào-Tuấn Khải

Trước tiên, xịt nước rửa chén vào miếng rửa chén, rồi tạo bọt. Xong dùng miếng rửa chén chà như thế này-Nhất Lân vừa nói vừa làm mẫu-rồi trán qua nước sạch hai ba lần, sau đó lau khô-Nhất Lân làm mẫu cái dĩa đầu tiên-đâu có khó gì đâu, mấy chú làm được mà-Nhất Lân nhìn hai người kia với ánh mắt kì vọng

Em sẽ thử trước-Tuấn Khải làm thử một cái dĩa-cũng không khó lắm-Tuấn Khải

Vậy tôi thử-Thiên Tỉ cũng thử và thành công-hơi khó một chút-Thiên Tỉ

Mấy chú nắm hết căn bản rồi đúng không. Vậy chia ra làm, anh sẽ rửa, Tuấn Khải trán nước sạch, Thiên Thiên lau, rồi bắt đầu làm-Nhất Lân

Sau khi xong đóng chén dĩa, Nhất Lân vội lấy cặp lên lớp. Hai người kia ngồi nghỉ mệt

Cũng không tệ như mấy năm trước, gặp được một đàn anh hoà đồng thân thiện, gặp mấy học đệ dễ thương, riêng Vương Nguyên có chút trầm tính-Tuấn Khải

Mấy năm trước ở kí túc xá toàn mua đồ ngoài về ăn, ăn xong chén bát đem bỏ thẳng xọt rác khỏi rửa, rồi mai đem lên bộ chén mới-Thiên Tỉ

Có vẻ như kì nghỉ này về nhà sẽ thử nấu đồ ăn cho ba mẹ, rồi rửa chén nữa, nghĩ thôi đã thấy vui rồi-Tuấn Khải

15 phút nữa là tới giờ, chuẩn bị thôi, sẵn tiện tạt ngang căn-tin mua cái sandwich lót bụng-Thiên Tỉ

Ừm, được-Tuấn Khải

Vậy đi thôi-Thiên Tỉ
________________________________________
End chap 4
By: Karry_Uyen
08/04/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC