Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống này bắt đầu sai lầm khi nào?

Khi tôi bị bỏ rơi lúc mới được sinh ra? Khi tôi không thể gia nhập gia đình đầu tiên mà đáng lẽ tôi nên được nhận nuôi và bị bỏ lại trong trại trẻ mồ côi? Khi tôi dù đã được nhận nuôi, nhưng gia đình mới vẫn đổ vỡ?

Nhìn theo hướng khách quan, mọi người sẽ cảm thán: 'Ồ, một câu chuyện bất hạnh'.

Nhưng đó thực sự là cuộc đời của tôi.

'Bố mẹ... Aaa....'

Bố mẹ tôi qua đời.

Bố mẹ nuôi của tôi là người tốt. Năm tôi 12 tuổi, tôi bị đá khỏi bảng xếp hạng được nhận nuôi nhưng bố mẹ vẫn nhận tiếp nhận tôi và nuôi dạy tôi nên người.

Sau khi công ty của bố nuôi phá sản, bởi vì tôi không phải con ruột, lẽ ra ông nên xem tôi như một mối phiền toái, như một kẻ ăn bám gia đình này.

"Hãy ghi nhớ chuyện này nhé con trai, một khi đã bắt đầu làm gì, con phải chịu trách nhiệm đến cùng."

Dù hoàn cảnh gia đình tồi tệ, tình yêu của cả hai không hề thay đổi.

Đó cũng là lý do khiến tôi đau đớn hơn khi biết tin bố mẹ qua đời.

Nguyên nhân là tai nạn giao thông. Mùa hè năm 20xx, hai người bị xe ben tông khi đang trên đường đón tôi, sau khi tôi kết thúc buổi tập.

Chỉ còn một thân một mình trên đời, tôi lang thang không mục đích một thời gian dài. Lúc đó tôi là thực tập sinh năm thứ 4. Tôi đã bỏ học cấp 3 để tập trung vào tập luyện cho việc ra mắt.

Tuy nhiên, sau khi bố mẹ mất, tôi không thể bình tâm lại. Tôi bị mất ngủ, mắc chứng chán ăn, rơi vào trạng thái chán nản, dẫn đến hệ luỵ về thể chất.

Cùng lúc đó, công ty cho tôi một cơ hội cuối cùng nhưng tôi bị ngã và cuộc sống sau này trở nên tuyệt vọng.

"Yoo Ha, em muốn tham gia cuộc thi thử giọng sắp tới không?"

Design Your Idol - Chương trình sống còn dành riêng cho các thực tập sinh trực thuộc công ty giải trí Hàn Quốc.

Hiện nay, có rất nhiều chương trình có nội dung thử giọng. Nhưng vào thời điểm đó, dự án này có kế hoạch mới mẻ hơn, bởi họ tập hợp tất cả thực tập sinh từ những công ty khác nhau (bao gồm công ty lớn, vừa và nhỏ, nhỏ, thậm chí cả vô danh), rồi giao toàn bộ quyền quyết định cho khán giả bằng cách bầu phiếu chọn ra ai sẽ ra mắt và ký hợp đồng làm việc ngắn hạn với nhóm đó.

Nhiều công ty lớn coi dự án này là thử thách quá mạo hiểm và lựa chọn rút lui. Tuy nhiên, đối với công ty vừa và nhỏ, đây là cơ hội để tăng độ nhận diện của công ty, nên họ rất tích cực tham gia.

KRM - nơi tôi thực tập là công ty giải trí lớn duy nhất bày tỏ quan tâm tới dự án này và sẽ cử thực tập sinh đến tham gia.

KRM cần gia tăng doanh thu thông qua đài truyền hình, đã quyết định hy sinh một thực tập sinh cho đài Anet. Đội ngũ sản xuất của 'Design Your Idol' - đứng giữa KRM và Anet - đang cố gắng xoá bỏ cuộc chiến căng thẳng kéo dài của hai bên và củng cố lại mối quan hệ cho cả hai.

Giám đốc điều hành nhận được lời hứa bảo đảm của Anet. Nhờ thế, tôi được trao tấm vé xuất hiện trong Design You Idol.

Những thực tập sinh không lọt vào đội hình ra mắt đều mong muốn góp mặt trong chương trình này. Bởi vì nếu đội hình đó được ra mắt chính thức, đồng nghĩa là không còn hứa hẹn nào trong vài năm tới.

Tôi không nhớ cảm xúc khi nhận được lời đề nghị. Tôi không có tâm trạng đánh giá đây là cơ hội tốt hay xấu.

Nhưng, sau khi bị loại khỏi đội hình ra mắt. Đây là cơ hội duy nhất, vì thế tôi không thể làm gì khác ngoài việc chấp nhận.

Tuy nhiên.

"Yoo Ha, nhường cho anh đi."

Kim Min Gi - người cũng bị loại khỏi đội hình ra mắt - đi đến và nói.

"Em biết đấy... Nếu không có cơ hội này thì việc ra mắt của anh chấm hết. Anh không biết mình có thể ra mắt nhờ dự án không, nhưng anh muốn nắm chặt cơ hội này. Em biết mà, anh thật sự gấp quá rồi."

Tôi vừa bước sang tuổi 20, còn Kim Min Gi đã 24. Khi mới quen nhau, anh ấy từng nói số tuổi này là trạm cuối cùng của thực tập sinh.

"Em xin lỗi hyung. Em không thể."

Nhưng tôi cũng cần cơ hội này.

Nếu tôi không thể ra mắt, cuộc sống của tôi sẽ chẳng còn gì cả. Không gia đình, không bạn bè, không ước mơ. Tôi chỉ còn cách níu kéo cơ hội này.

"Đồ ích kỷ."

Tôi quay lại, lắng nghe Kim Min Gi nói. Vì tôi cũng ở tình cảnh tương tự, tôi hiểu rõ cảm giác của anh lúc này hơn ai hết, tôi thấy có lỗi nhưng tôi thực sự không thể buông tay.

Nhưng!!

Anh ấy không muốn từ bỏ. Anh ấy đưa tay ra và đẩy tôi xuống cầu thang.

Tôi bất tỉnh sau khi lăn một đoạn dài và rơi xuống đất. Khi tôi mở mắt ra, chân tôi đã bó bột.

Tôi băng bó suốt hai tháng nên không thể tham gia chương trình đó nữa.

"Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao em lại ngã cầu thang?"

Quản lý thực tập sinh, quản lý Kwon tới hỏi tôi nhưng không nhận được câu trả lời. Tôi và Kang Min Gi trò chuyện ở cầu thang thoát hiểm không lắp camera, căn cứ bí mật của thực tập sinh dùng để lén ăn uống. Tất nhiên, không có bằng chứng.

Kim Min Gi trả lời thay trong khi an ủi tôi, anh ấy nói rằng tôi bị ngã vì trượt chân. Rơi vài giọt nước mắt cá sấu, anh còn nói cảm thấy có lỗi vì không kịp kéo tôi lại.

Liệu mọi chuyện có thể thay đổi nếu công ty biết được sự thật không?

Kim Min Gi rất giỏi nịnh bợ quản lý và giả vờ thân thiết với thực tập sinh. Không ai tin lời buộc tội nếu không có bằng chứng.

Hơn hết, tôi không còn sức lực. Khi biết show sống còn kết thúc, tôi quyết định không khơi lại việc này nữa.

Đây cũng là lý do tôi không thể trả lời câu hỏi của quản lý.

Kim Min Gi không hề do dự thay tôi tham gia Design Your Idol. Và anh ta... trúng số độc đắc.

Design Your Idol thành công vang dội. Fan hâm mộ xuất hiện ngày càng nhiều. Con số tập phim càng lớn, lượng fandom tăng lên càng nhanh, với tốc độ đáng kinh ngạc.

Design Your Idol tạo nên tiếng vang lớn, là thành công từ trước tới nay chưa từng có, nhóm nhạc của họ cũng lập kỷ lục chỉ bằng màn ra mắt.

Kim Min Gi cũng ở trong nhóm đó.

Lúc ấy, tôi... ra mắt với tư cách là leader Lightning.

Mặc dù ra mắt cùng năm nhưng có sự khác biệt đáng kể giữa nhóm tân binh của Design Your Idol và tân binh khác. Không ai có thể chống đỡ thế phát triển của nhóm đó, Lightning không đủ tư cách để leo lên bàn cân so sánh.

Trong khi tôi dần rơi xuống vực sâu thì Kim Min Gi lại bật lên.

Thời gian trôi qua, tôi không còn ghét Kim Min Gi nữa. Thay vào đó, nản chí, nghi ngờ bản thân và thậm chí tự ghê tởm chính mình để lấp đầy khoảng trống trong tâm trí.

Tôi hối hận và thường xuyên tưởng tượng.

'Giá như tôi có mặt ở đó.'

Giá như tôi nắm chặt lấy cơ hội. Giá như tôi không buông tay và né được bàn tay âm hiểm của Kim Min Gi. Nếu tôi không ngã, lỡ ngã nhưng không gãy chân, và xuất hiện trong Design Your Idol.

Tôi sẽ như thế nào?

***

"Chào bạn."

"..."
"...Ha!"

"...??"

Ting!

Hệt như có thứ gì đó va vào người tôi, tôi chợt bừng tỉnh.

Tôi bối rối nhìn quanh. Mùi hôi nồng nặc sặc vào mũi.

"Em có đang nghe không đấy?"

Ai đó nói với tôi bằng giọng điệu nhẹ nhàng, khi tầm nhìn tôi dần ổn định lại.

"...Kim Min Gi?"

"Sao?"

Kim Min Gi đang đứng cau mày trước mặt tôi.

"Tại sao anh lại trông như thế này? Sao anh lại ở đây...?"

"Đừng hỏi nữa. Trả lời đi..."

Kim Min Gi ngừng cau mày và thay đổi sang vẻ mặt như người anh trai tốt: "Về vé mời của Design Your Idol, em có thể từ chối tham gia và đề cử anh không?"

"...?"

"Em vẫn còn cơ hội. Em còn trẻ, trẻ tuổi nên tương lai có vô vàn khả năng. Em biết mà, anh không còn cơ hội nào trừ lần này. Lát nữa, công ty sẽ thông báo đuổi anh đi."

"..."

Chuyện quái gì đang diễn ra vậy?

Tôi nheo mắt quan sát kỹ Kim Gi Min trước mặt.

Khuôn mặt Kim Min Gi mà tôi nhớ là khuôn mặt in trên bảng quáng cáo điện tử mà tôi thấy lần cuối trước khi gieo mình xuống sông Hàn.

Kim Min Gi này trẻ lại như được tái sinh.

'Người này... Có lẽ có khuôn mặt giống Kim Min Gi hồi thực tập sinh.'

Sau khi ra mắt, nhờ lịch trình dày dặn công ty sắp xếp, Kim Min Gi được mát xa bằng máy ảnh hằng ngày, nên tôi không còn cảm nhận được thần thái tươi mới như hồi xưa nữa.

Tôi lắc đầu, không thể tin nổi. Tôi vừa mới nhảy xuống sông Hàn... Làm sao lại gặp Kim Min Gi ở đây được?

"Em không thích đề nghị của anh à?"

Nhưng anh ta đang nói gì? Design You Idol kết thúc được mấy năm rồi nhỉ?

Tôi cau mày, nhìn chằm chằm Kim Min Gi, anh ta cũng đang nhìn thẳng mắt tôi với cái nhìn lạnh tanh. Hình như anh ấy cho rằng cử chỉ lắc đầu của tôi là từ chối.

Không phải vậy đâu, do tôi đau đầu quá thôi. Tôi lắc đầu vì không thể nào hiểu nổi tình cảnh bây giờ.

"À, ừ, em không thích."

"Gì?"

"Em không muốn thích. Tại sao em phải thích đề nghị quá đáng này?"

Tôi có cần phải giải thích chi tiết cho việc không thích đó không?

Tôi không biết hiện trạng bây giờ là gì. Nhưng không có lý do để tôi chấp nhận lời cầu xin của Kim Min Gi.

Anh điên à, anh đẩy tôi một lần là đủ rồi.

"Tên ích kỷ."

Giống như sáu năm trước, Kim Min Gi bắt đầu chửi thề. Tôi không cần phải nghe lại lần nữa, nên tôi xoay người, chuẩn bị rời đi.

"..."

Ngay lập tức, tôi cảm thấy bàn tay ai đó đập mạnh lên vai tôi, cơ thể tôi ngã mạnh về phía trước theo quán tính.

Tôi thấy các bậc thềm của cầu thang càng ngày càng gần ngay trước mặt. Giống hệt ngày cơ hội bị cướp đi.

'...Lại nữa sao?'

Lúc tôi nhắm chặt mắt, chuẩn bị tinh thần đón nhận đau đớn sắp ập đến.

Ting!

Âm báo khẽ vang trong đầu, bảng thông báo xuất hiện.

[Hướng dẫn: Bước ngoặt của cuộc đời.]
🌟Quay Roulette và quyết định số phận của bạn. 🌟


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net